Chương 20: Đối Phó Với Đàn Em
Sương mù phun ra từ quả bóng và bàn tay cậu khi lửa tắt.
Cậu nhìn chằm chằm vào những học sinh đang đến gần với ánh mắt lạnh lùng.
Các học sinh đang chơi trên sân đang hướng về phía cậu.
Có khoảng bảy người trong số họ đi theo hướng của cậu. Bốn người trong số họ mặc áo vest thể thao màu vàng với quần đùi trắng trong khi ba người còn lại mặc áo vest thể thao màu xanh lá cây với quần đùi màu xanh lam. Tất cả đều có thân hình cồng kềnh khiến họ trông giống như những vận động viên thể hình.
“Này, cậu có sao…” Một trong số họ muốn hỏi khi nhận ra khuôn mặt của người bắt bóng.
“Là mày”, cậu học sinh hiện đang mặc áo vest thể thao màu vàng với mái tóc dài màu xanh lam chỉ vào Gustav.
“Trả lại quả bóng của chúng tao,” hắn ta nói với một giọng điệu đe dọa.
Gustav cầm quả bóng trước mặt với một bên nhướng mày, "Đó có phải là cách xin lỗi không?"
Gustav nhận ra những học sinh này đến từ lớp 2. Điều đó có nghĩa là họ là đàn em của cậu.
Họ là đàn em của cậu nhưng cậu lại trông giống như đàn em hơn vì kích thước giữa hai bên.
Thông thường học sinh lớp 3 sẽ không được xem thi đấu vì tất cả mọi người đều bận rộn cố gắng đả thông huyết mạch của họ thông qua điểm thứ tư.
"Xin lỗi hả?" Nam sinh nhìn chằm chằm vào Gustav với vẻ bối rối.
Hahahaha!
Bảy học sinh đột nhiên cười ngặt nghẽo sau khi nghe Gustav nói.
“Cái thứ rác rưởi này có gan bảo chúng tai xin lỗi! Đồ rác rưởi như mày chỉ biết dùng thuốc tăng cường thì không đáng được xin lỗi! ” Một trong số họ lên tiếng từ bên cạnh.
“Được rồi vì không có lời xin lỗi nào, tôi đoán trò chơi của các cậu đã kết thúc!”
Ngay lập tức Gustav thốt ra những lời đó, tay cậu nắm chặt quả bóng.
Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nơi.
Các ngón tay của Gustav đã xuyên qua quả bóng khiến nó vỡ ra.
“Tên đó đã làm thế bằng cách nào? Ngay cả với sức lực của mình lúc này, mình cũng không thể phá hủy quả bóng trừ khi mình tấn công nó với toàn bộ sức mạnh của mình!” Nam sinh nói trước đó có vẻ không tin khi nhìn chằm chằm vào quả bóng đã hoàn toàn bị san phẳng.
Quả bóng này được chế tạo đặc biệt để cứng hơn bình thường. Độ đàn hồi của nó đảm bảo nó không bị biến dạng khi đá vào và nó đủ mạnh để chịu được những cú đá của họ khi họ sử dụng dị năng huyết mạch của mình.
Khi những hỗn huyết chơi bóng đá, họ đã tận dụng dị năng của mình trong trận đấu, đó là lý do tại sao lần kia quả bóng lại được bao phủ bởi ngọn lửa. Một trong số họ đã sử dụng dị năng huyết mạch của mình để đá nó.
“Chắc hẳn tên đó đã sử dụng lại những loại thuốc đó,” Hầu hết họ đều đưa ra kết luận này sau khi suy nghĩ về nó.
Cậu học sinh muốn nói lại khi nhìn thấy thứ gì đó hướng về phía mặt mình.
Gustav ném những gì còn sót lại của quả bóng vào mặt cậu học sinh vừa nói.
Đó chỉ là một cú ném bình thường, nhưng nó đã dồn đủ lực để đẩy hắn ta trở lại.
"Arrggh!"
Nam sinh kêu lên đau đớn sau cú tông bất ngờ. Hắn ta giữ mũi mình có một giọt máu đang chảy xuống.
"Đồ khốn nạn!" Hắn ta vừa nói vừa ôm mũi.
“Rất tiếc, thật tệ… Tôi chỉ đang cố gắng trả lại những gì thuộc về cậu,” Gustav nói khi cậu hơi di chuyển sang trái và bắt đầu đi về phía trước.
Gustav đi ngang qua bên họ khi cậu tiếp tục đi trên con đường.
Sáu người còn lại không cố gắng ngăn cản cậu.
"Thằng khốn, mày nghĩ mày đi đâu vậy?" Cậu học sinh với cái mũi đang chảy máu nhanh chóng lao về phía Gustav từ phía sau.
Hắn ta vung nắm đấm ra từ phía sau.
Gustav tiếp tục đi về phía trước như thể cậu thậm chí không biết rằng một nắm đấm đang hướng tới cậu từ phía sau.
Vừa đi thì nắm đấm còn cách vài cm nữa là chạm vào gáy cậu, Gustav đột ngột chuyển đầu về phía bên trái.
Nắm đấm lướt qua mặt phải của Gustav từ phía sau khiến hắn ta hụt hơi.
Cậu học sinh không hề mủi lòng và tiếp tục tung ra những nắm đấm ngay cả khi cậu ta không được cú đầu tiên.
Gustav né tránh mọi đòn tấn công một cách dễ dàng và linh hoạt.
Cậu học sinh cuối cùng tung một nắm đấm to ra khi hắn ta tiến về phía trước. Lần này rõ ràng là nó đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Gustav, người đã né tránh mà không hề quay mặt lại đối mặt với cậu học sinh nãy giờ đột nhiên chuyển hướng sang trái và thò chân phải ra.
Do cơ thể của hắn ta di chuyển về phía trước với gia tốc đột ngột từ nắm đấm nặng nề mà hắn ta vung ra, hắn ta không thể dừng lại kịp thời ngay cả khi nhìn thấy bàn chân chìa ra trước mặt.
Ngay lập tức chân trái của hắn ta va chạm với chân phải của Gustav, hắn ta bị đẩy ngã nhào về phía trước.
Rầm! Rầm! Rầm!
Hắn ta lăn liên tục qua đường trước khi dừng lại.
“Rất tiếc, chân tôi bị trượt, có lẽ lần sau cậu nên xem mình sẽ đi đâu,” Gustav nói khi tiếp tục đi về phía trước.
Cậu học sinh nghiến răng tức giận trong khi vẫn nằm trên đường và quay lại nhìn những người bạn còn lại của mình.
"Tất cả các cậu sẽ chỉ đứng đó và xem?" Hắn ta hét lên với một giọng đầy giận dữ.
Cả bảy người đều nao núng.
“Tên đó sẽ sử dụng nhiều loại thuốc đó hơn và tôi không muốn kết thúc như Hung Jo!" Một trong số họ nói ra suy nghĩ của những người khác.
“Đồ hèn nhát, hắn ta không thể làm gì chúng ta ngay bây giờ! Nếu hắn ta đánh nhau thì hắn ta sẽ bị đuổi học! ” Nam sinh nằm trên mặt đất nói ra.
"Ồ, thì ra là như vậy?"
Bây giờ họ đã hiểu, họ bắt đầu đi về phía trước.
Họ cảm thấy rằng ngay cả khi Gustav sử dụng các loại thuốc để tăng cường sức mạnh, cậu không thể né hết đòn xuất phát từ bọn họ.
Gustav quay lại nhìn chằm chằm vào sáu người đang chạy về phía mình trong khi đang truyền huyết mạch của họ.
Một trong số chúng có gai đen kéo dài từ mắt, được hắn kéo ra và cầm như vũ khí trước khi chạy về phía Gustav.
Một tên khác với ngọn lửa khác bao xung quanh nắm đấm và chân của hắn ta khi hắn ta chạy về phía Gustav. Một gã thì có quả cầu kim loại nhỏ xuất hiện trong không khí loãng. Hắn ta đặt nó vào lòng bàn tay và sử dụng ngón giữa để bắt đầu vuốt chúng ra lần lượt.
Tốc độ của những quả cầu nhỏ giống như viên đạn bắn ra từ súng khi chúng bắn về phía Gustav
Gustav di chuyển sang trái ngay lập tức để tránh được đường đạn đầu tiên.
Gustav một lần nữa né tránh những đường đạn một cách hoàn toàn. Những người khác đã đến trước cậu với các chiêu thức tấn công của họ khi cậu hoàn thành việc né tránh chúng.
"Hyyahh!" "Hyyaahh!"
Tất cả đều hét lên khi họ tấn công Gustav cùng một lúc.
Như thể Gustav có đôi mắt ở phía sau đầu khi cậu né mọi đòn tấn công từ mọi góc độ.
Ngọn lửa, nắm đấm, e.t.c từng đợt tấn công đều không thể chạm vào cậu.
Giống như họ đã nói, Gustav không thể tấn công họ lúc này do bị trừng phạt vì cậu không muốn bị trục xuất nhưng cậu đã nghĩ cách đối phó với họ mà không cần phải đánh lại.
Những gì Gustav hiện đang tận dụng là chỉ số nhận thức cao và tốc độ của cậu cùng với sự nhanh nhẹn để cậu có thể tăng tốc và giảm tốc bất cứ lúc nào một cách dễ dàng.
Nhận thức của cậu cho phép cậu cảm nhận mọi thứ trong bán kính hai mươi mét. Đây là lý do tại sao các cuộc tấn công của họ không thể tấn công cậu ngay cả từ điểm mù của cậu.
Gustav né tránh theo kiểu ngoằn ngoèo gần giống như cậu đang khiêu vũ.
"Tên khốn này mày dám đứng yên một chỗ!" Một trong những học sinh lên tiếng vu vơ với vẻ bực bội.
Sau khi né được thêm vài giây, Gustav đột ngột tăng tốc lùi về phía sau.
Chuyển động và tốc độ đột ngột của cậu là điều mà họ không ngờ tới vì cậu đã di chuyển với một tốc độ cụ thể ngay từ đầu.
"Uh?"
Cậu học sinh có nắm đấm đầy lửa đã tung ra một cú đấm và nó hướng thẳng vào mặt một trong những người bạn cùng lớp của hắn ta nhưng khi hắn nhận ra, hắn không thể ngăn mình lại.
Người cầm một cây trường kiếm dài sẫm màu hiện đang vung nó về phía cổ của học sinh có nắm đấm lửa trong khi một quả cầu kim loại nhỏ đang hướng về mắt trái của hắn ta.
Đã quá muộn để rút lại các cuộc tấn công của họ nên cuối cùng họ đã tự đánh nhau.
"Kiiarrh!" "Kiiaarrhh!" "Kiiarrh!"
Những tiếng kêu đau đớn vang lên khi bốn người trong số họ ngã xuống đất trong khi giữ chặt các bộ phận khác nhau trên cơ thể.
Ba người còn lại cùng với người đầu tiên tấn công dừng bước và nhìn chằm chằm vào Gustav.
Nhớ lại tốc độ mà cậu thể hiện ở giây cuối cùng khiến họ cảm thấy miễn cưỡng về việc tiếp tục các cuộc tấn công của mình.
"Chúng ta thậm chí không thể chạm vào tên này!"
"Tên này đã sử dụng loại thuốc cường hóa nào!"
Những suy nghĩ này chạy tràn lan trong tâm trí họ.
“Là tiền bối của cậu, tôi nghĩ hôm nay tôi đã dạy cho bảy người một bài học quý giá… cứ thử đến gần tôi và sẽ nhận lấy sự sỉ nhục như thế này!” Gustav nói với một giọng lạnh lùng khi cậu quay lại để tiếp tục bước đi lần nữa.
Họ tự hỏi Gustav có ý gì nhưng khi họ nhìn xung quanh và nhận thấy xung quanh họ là những học sinh đến xem những gì đang xảy ra. Họ tập trung vào việc đối phó với Gustav đến nỗi họ không nhận thấy rằng họ đã bị bao vây bởi các học sinh khác.
Họ ngay lập tức cảm thấy sự sỉ nhục thực sự. Một kiểu đã ngấm sâu vào xương của họ khi họ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của những học sinh xung quanh họ.
"Họ thậm chí không thể xử lý một đứa rác rưởi!"
"Tất cả chúng đều là những kẻ vô dụng!"
"Cuối cùng họ đã đánh nhau mà không cần hắn ta chạm vào họ!"
Những tiếng chế giễu của học sinh lớn khiến họ cảm thấy như chìm sâu vào vũng bùn.
Giờ họ đã biết cảm giác như thế nào khi Gustav bị chế giễu và sỉ nhục ngày này qua ngày khác.
"Tôi sẽ tự mình đối phó với nó!"
Một giọng nói lớn được nghe thấy từ bên trái.
Tất cả mọi người đều quay sang một bên nhìn chằm chằm vào người vừa đi tới.
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++