Chương 71: Lên phường

Sau 10 phút nẹt pô đánh võng

Tiểu Kê và Pikachu đang trong nguy cơ bị cảnh sát giao thông tóm gô cổ lên phường

“Bẻ lái, bẻ lái mau” Pikachu vỗ vai Tiểu Kê hét

“Bọn ranh, tưởng bắt được anh sao” Tiểu Kê chuẩn bị làm cú lừa ngoạn mục

Bật xi nhan trái

Nhưng lại rẽ phải

Cú lừa đéo thành công

“Chết mịa, quên mất lũ này là lũ thiếu văn hóa, chưa hiểu xi nhan xin đường, ăn lòn rồi”

Đằng sau nó là 3 Phong Hào Đấu La của Võ Hồn Điện và một lũ lâu la đang truy bắt

Từ sau vụ việc lần trước, Tinh Thần và đám tiểu đệ đã bị liệt vào tội phạm truy nã tối cao của Võ Hồn Điện, chỉ cần thấy tung tích trình báo lên là lập tức có thưởng

Hai đứa Tiểu Kê và Pikachu vẫn không thể tránh khỏi con mắt thiên hạ trên đường tới Cực Bắc Chi Địa, thành ra mới có kết cục như này

“Má nó cay thật chứ”

“Thánh nữ đại nhân, người cứ ở đằng sau chúng ta. Phía trước bốn phương tám hướng đã bị bao vây, bọn tiểu tặc này sẽ không thể trốn thoát” Một tên Phong Hào Đấu La quay ra cung kính nói với thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh

“Ừ” Cô gái nhỏ nhẹ nói

Lần này ra ngoài vốn chỉ là để Thánh Nữ lịch luyện, ai ngờ gặp được hai tên tiểu tặc lần trước

“Tiểu Kê, đường trước không thông”

“Chết mịa, tứ phía đều không thông”

“Chuẩn bị đột phá vòng vây” Pikachu phóng điện vào tư thế tấn công

Mới đang chuẩn bị, thì hàng loạt hồn kỹ đã bay tới tấp đến chỗ bọn nó

“Thôi xong, ít ịt ăn lòn tam”

Hai đứa vội vàng quay người lại hai tay ôm đầu nói, “Chúng em xin hàng”

Lúc này các hồn kỹ đang bay tới chỗ bọn họ mới thuyên giảm

“Hừ, hai tên tiểu tặc, các ngươi nghĩ có thể thoát khỏi long trảo của Võ Hồn Điện sao, dưới bầu trời này, không một ai có thể khiêu khích bọn ta đâu” Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La cười tủm tỉm nói

“Ây da, đại hịp à, ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng” Tiểu Kê sử dụng thần chú

Bên cạnh nó thì là một khuôn mặt đang yêu vô số tội, “Pika Pika Pikachuuuuuuu”

Toàn trường câm lặng

“Áp giải về Võ Hồn Điện, ngày sau tiến hành tra khảo” Cúc bê đê vung tay áo nói

“Đại hịp, một quả trả hai cục vàng”

“Pika Pika”

“Ba cục”

“Pika”

“Bốn…”

“Pi…”

Thế là cuối cùng hai đứa nó bị tóm gô cổ lên phường

Võ Hồn Điện cũng đâu có ngu, ăn một quả trả bốn cục vàng, nhưng cái túi ba gang cũng chỉ đựng được từng đó, trả bốn cục có tác dụng gì

Nếu Tiểu Kê nói, túi chín gang thì may ra còn suy xét

...

Cực Bắc Chi Địa

“Tỉ tỉ, tên nhân loại này đánh bại cả hai chúng ta thật sao” Một cô bé loli tóc xanh lục đáng yêu đứng bên cạnh hỏi

Nó chính là Băng Bích Đế Hoàng Hạt

“Ừ” Tuyết Đế đứng bên cạnh nói

“Hồn kỹ của tên đó thật là lợi hại, ta mới chỉ nhìn liếc hắn một cái đã mất khả năng khống chế tự thân” Băng Đế cảm thán

“Người đó là hồn sư cấp 0”

“Cấp 0? Sao có thể?” Băng Đế ngoạc mồm ngạc nhiên

“Thần ca” Tiểu Nhu kê đầu hắn lên đùi mình nằm

Nàng chầm chậm lấy nước từ trên cành lá mới mang về đổ vào miệng hắn

Ở sâu trong tiềm thức Tinh Thần

“Quá yếu, với thực lực hiên giờ của ta, dù có nhẫn thuật hỗ trợ, nếu gặp phải hồn sư cấp 20, chắc chắn thua” Thần hồn hắn bay lơ lửng nói

Đừng nhìn hắn đánh gục hai con hồn thú 30 vạn năm và 50 vạn năm mà nghĩ là mạnh

Nếu không phải có đống hồn hoàn từ xác hồn thú để cung cấp năng lượng thì hắn đã sớm tèo

Giết người không có hồn hoàn nha, đánh lâu hết năng lượng thì chỉ có ăn hành

“Thể lực hồi phục cũng kha khá, tỉnh lại đã”

Tinh Thần he hé mắt mở ra

“Thần ca, huynh tỉnh rồi” Tiểu Nhu vui mừng nói

“Ừ”

“Nhân loại, mau cởi phong ấn trên người chúng ta, không là ngươi chết chắc” Băng Đế hùng hổ nói

“Tiểu bọ cạp, vẫn ngứa đòn hả” Hắn véo má hai bên má nàng

“Bỏ ra” Băng Đế cố gắng cựa quậy đẩy hai tay hắn ra nhưng không thành, sức lực của nàng hiện tại chắc bằng đứa bé 10 tuổi

“Cẩn thận không ta xẻo tai ngươi ngâm rượu đấy”

“Không được” Băng Đế vội vàng dùng tay chụp lấy tai mình che đi

Tinh Thần gắng đứng dậy bước đến chỗ Tuyết Đế, “Chúng ta bắt đầu đàm phán chứ”

Lạ thay, một sự tình “ngoài ý muốn” xảy ra, cái này nó gọi là cú ngã Nhật Bản, cứ ngã là auto cháo lưỡi sờ vếu, đéo nói nhiều

Tuyết Đế bất thình lình bị chiếm tiện nghĩ liền sững người căng cứng không động đậy

Tiểu Nhu ngồi đằng xa thấy cũng sững người, trong tâm nàng bỗng chạy một cảm giác mất mát lạ lùng, “Sao tim ta lại nhói vậy”

“A, hôn rồi, là nụ hôn đầu của tỉ tỉ” Băng Đế chúc mừng vỗ tay làm Tuyết Đế càng đỏ mặt

“Xin lỗi, xin lỗi, mới tỉnh lại cơ thể còn hơi choáng váng” Tinh Thần đứng dậy xoa tay nói

“Ừ….Ừm….kh….không sao đâu, ch….chúng...t...ta….b...bắt….đầu….đàm phán được chứ” Tuyết Đế ngượng ngùng nói lắp ba lắp bắp

“Khụ khụ, việc rất đơn giản, ta muốn nhờ các ngươi đến trợ giúp, bảo vệ một tòa thành” Tinh Thần đánh vỡ bầu không khí gượng ghịu

“Bảo vệ một tòa thành? Vậy là chúng ta sắp bị bắt đi làm nô sao, không mún đâu không mún đâu, đây rõ ràng không phải là đàm phán, tên nhân loại gian trá” Băng Đế khóc lóc

“Khụ, hồn thú và nhân loại vốn dĩ không hòa bình, chúng ta chắc chắn không thể nói chuyện bình thường nên ta chỉ còn cách phong ấn cách ngươi. Phong ấn ta chắc chắn sẽ gỡ bỏ, tự do cũng tùy các ngươi, điều kiện chỉ là lúc cần thiết hai người các ngươi đứng ra hỗ trợ” Tinh Thần giải thích

“Vậy chúng ta được gì” Tuyết Đế hỏi thẳng vào vấn đề

“Vạn Linh Băng Tâm” Hắn từ trong kho lấy ra một gốc thảo dược

“Cực Âm Tuyết Liên” Lại là một thiên tài địa bảo khác

“Hai gốc thần dược này đều có hỗ trợ lớn đến với các ngươi, có lẽ sẽ rút ngắn thời gian đột phá 100 vạn năm”

“Thế nào?”

Tuyết Đế và Băng Đế nhìn nhau, bọn họ cảm nhận được hai gốc thần dược này đều là chí bảo dù chưa từng được nghe đến bao giờ.

“Cho chúng ta 3 ngày” Tuyết Đế nhẹ nhàng nói

“Ừ”

Nói xong Tuyết Đế và Băng Đế liền rời đi, các nàng định lật lại cổ thư xem có thông tin gì về hai vật này không, nhân tiện cũng bàn về việc này

Quyết định hai người đưa ra có thể sẽ là thay đổi cực lớn trong đời hai người, một ngã rẽ của vận mệnh