Chương 31: Đội 8

“Kurenai, hôm nay ngươi đi nhận đội à” Thằng dê xồm Asuma giả vờ hiền lành cười cười nói

Trong khi mắt chó của hắn thì lại híp mắt nhìn chằm chằm bưởi Kurenai, và tưởng tượng đến những thứ dơ bẩn.

“Sớm thôi, ta sẽ làm con phò này thuần phục dưới háng của ta” Asume thầm nghĩ

“Ừ, nghe nói đội ta là 1 nam 2 nữ” Kurenai trả lời

“Thằng cha già khốn nạn của ta sao lại sắp đội ngu thế này, đáng lẽ ra đội ta nên 3 nữ mới đúng” Asume nghe đến 2 nữ trong đội Kurenai liền bực mình

“Ha ha, vậy sao, đội của ta là 3 nam” Asume cười cười gãi đầu

Kurenai ngây thơ vô số tội cũng không biết gì, chỉ biết Asuma tuy là con Hokage nhưng rất dễ gần

Hai người cùng nhau bước đến trường nhận đội riêng cho mình

Trong lớp học

Wibu cải trang thành trẻ con ngồi xoay bút

Bên cạnh còn có 5 đứa nhóc

Lần lượt là Shino, Kiba, Choji, Hinata, và Ino.

Gâu gâu

Con chó của Kiba cứ chạy xung quanh lớp sủa inh ỏi

“Nếu đéo phải tao đang cần cải trang, thì tao cho mày lên làm cầy tơ bảy món rồi con ạ” Wibu bực mình với con chó ngu này thầm nghĩ

Ino ngồi bên cạnh liếc mắt nhìn sang cười mỉm, “Tìm được ngươi rồi”

Cốc cốc

Hai vị giáo viên mở cửa đi vào

“Ai là Shino, Kiba, và Choji thì theo thầy” Asuma sủa lớn

Thế là cuối cùng bốn thằng đầu buồi cũng rời đi.

“Hinata, Ino, Wibu, theo cô” Kurenai nở nụ cười rạng rỡ nói

Thế là đội 8 họp mặt đầu đủ

Sau một hồi hỏi linh ta linh tinh thì cuối cùng cũng được thả về.

“Được rồi, các em, ngày mai được nghỉ và ngày kia chúng ta sẽ chính thức nhận nhiệm vụ làng giao”

“Vậy được, còn giờ thì tan lớp” Kurenai nói xong cười thân thiện chào học sinh của mình

Hinata nhút nhát đang định chạy ra làm quen với hai bạn mới thì Ino bỗng kéo tay Wibu chặn trước người nàng, “Hinata, hôm nay chúng tớ có việc bận, hai ngày nữa gặp”

“Ơ, ừm” Hinata bẽn lẽn trả lời rồi đi về nhà

Ino cũng lập tức kéo Wibu chạy đi

Nàng kéo hắn vào vệ sinh nữ đẩy vào tường, hai tay đập mạnh lên tường không cho hắn cơ hội trốn thoát

y da, phong cách nữ tổng tài hả

“Bạn...bạn Ino, bạn làm gì vậy” Wibu run lẩy bẩy sợ hãi nói

Do đang phải cải trang, còn có mấy thằng Anbu nhìn chằm chằm nên cũng không tiện.

“Không nhớ ta sao” Ino áp sát mặt vào nói

“Mình...mình không biết”

“Ngươi không nhớ 6 năm trước ngươi làm gì với ta sao” Ino thò tay vào đũng quần Wibu nói

“Ino, bạn làm gì vậy, sao bạn lại động vào cái pi pi của mình” Wibu rớt nước mắt từng giọt to bằng hạt đậu cố giả vờ gạt tay Ino ra

“Hừ, ngươi dám trêu chọc ta, xong bỏ rơi ta sao” Ino bực mình nói xong tiến tới khóa môi hắn lại ăn cháo lưỡi

Mấy tên Anbu đứng trên nóc nhà nhìn xuống, “Bạo thật, mới 12 tuổi đã sờ c-c rồi”

“Hời….nếu mà gái thời anh em bạo thế này thì đã không FA, tiếc thật”

“Ừ, mấy anh em đẹp trai sáng ngời ngời thế này mà ế, sinh muộn tí là anh em mình độc bá giang sơn rồi” Một thằng xấu xí xúc phạm người nhìn nói

“Than vãn cái gì, xong nhiệm vụ mong chóng tìm vợ đi, thằng Taki nó rời hội sục c-c thủ dâm rồi đó, còn lại có mỗi mấy anh em đây”

“Vợ nó vừa béo vừa xấu, lại còn vô duyên, đéo hiểu nó lấy kiểu gì”

“Đừng động vào cái pi pi của mình nó lạ lắm” Wibu giả bộ sợ sệt ôm lấy Ino nói

Vừa ôm Ino vào ngực thì hắn mở Sharingan thôi miên mấy thằng Anbu trốn bên tòa nhà đối diện nhìn lén.

“Sao hả” Ino nắm lấy vai Wibu nói

Nàng đẩy người hắn vào khoang vệ sinh cuối ngồi lên cái bồn cầu vệ sinh.

Ino dứt khoát tụt quần Wibu ra, xé toạc cái áo rẻ tiền

“Ino, dừng lại đi, bạn làm gì vậy”

Nàng chẳng thèm quan tâm, cúi xuống nhét c-c vào mồm bắt đầu bú

Từ lần bị Wibu móc cua 6 năm trước, Ino nhớ nhung mãi thân ảnh đó, nhưng bỗng hắn lại biến mất khỏi làng.

Nàng cũng chả nổi lên được hứng thú với các bạn phái nam khác còn lại.

Cứ tưởng 1 hay 2 tháng là gặp lại, ai ngờ mãi mấy năm không gặp

Ino đang phải mua truyện tranh hentai vừa tự đọc tự thủ dâm tưởng tượng ra Wibu đang đ-t mình một cách thô bạo

Dần dần, Ino cũng chán với việc phải tự dùng tay móc l-n, nàng khao khát được đ-t với một Wibu da thịt hẳn hoi

Ông trời quả thật có mắt, đúng lúc đó, Wibu quay trở về làng và hiện ra trước mắt nàng. Mới đầu đi nhận đội nàng cũng chỉ là đi cho có, mặt mày bơ phờ chán nản, ai ngờ vừa thấy Wibu thì l-n nàng không tự chủ được bắt đầu rỉ nước, cả người cứ như có dòng điện lạ chạy quanh.

Nàng nhìn qua Wibu một cách thòm thèm, những vẫn phải nhẫn nhịn cho mọi chuyện xong đã.

Vừa mới giải tán xong là kéo Wibu ra chỗ vắng liền. Ino thật sự là vã quá rồi.