Chương 14: Cô bé Trần thanh mộc

Hai chiếc đi trên đường từng xác zombie ngã xuống vì những viên đạn găm vào đầu.Phía trước từ con zombie lao vào thì bị đâm tới không còn một mảnh vì hàng rào sắt nhọn. Khung cảnh này như một bức tranh đẫm máu...

Đó chính là đoàn xe của nhân vật chính đang đi đến đồn cảnh sát .

Má nó! Nhiều zombie vãi lờ đến nỗi lên lv 17 luôn.Hắn từ lúc đi đến bây giờ giết bởi súng nhưng zombie vẫn bị tính vì là súng của hắn nên hơn ngàn zombie bị bắn chết và tông luôn tính là exp của hắn.

Bằng ..bằng... Những viên đạn được bắn ra từ những khẩu súng mới toang.

Phừng ....phừng ...Những quả cầu lửa từ tay của Chúc hoả phóng tới thiêu đốt tụi zombie cấp thấp thành tro bụi.

-Thật là đáng thất vọng!-Vô danh hắn nghĩ từ sáng giờ toàn bộ zombie bị giết đều là bọn zombie cấp 1 không có 1 thằng cấp 2 mới ác

(Tác said: thất vọng à!Vậy thì đến lúc thủy triều zombie thì đừng có ở đó mà khóc nha.

Main said: Dạ ,em biết rồi tha em ,zombie thủy triều cho em cái nhè nhẹ thôi.

Tác said hãnh diện: biết vậy thì tốt)

-Đến đồn cảnh sát rồi ,thưa thủ lĩnh.

(Từ nay mọi người gọi main là thủ lĩnh nha ngoại trừ nữ nhân của hắn thôi)

Toàn bộ chú ý! Cẩn thận! An toàn là ưu tiên hàng đầu nhớ rõ chưa!

-Rõ..

-Rõ

....

Cả nhóm bước vào trong nói.

Yên ắng lạ thường giống như lúc ở bệnh viện vậy!

Cả nhóm lục soát hết tầng 1,2 không thấy gì!

Nhưng lên tầng 3 ,cả đám ngỡ ngàng:

Trước mặt là một cô bé tóc màu xanh lá nhỏ nhắn ,gương mặt dễ thương khoảng 10 tuổi và bây giờ cô bé ngồi một góc khóc...

Chúc hoả bước tới gần cô

Nè cô bé ,sao bé lại ở đây!Chúc hoả nhẹ nhàng hỏi.

Cô bé khóc thúc thích nói:

-Em...em đi tìm chị hai ...chị nói đi ra ngoài mà em không thấy về ...huhu ...

-Em đi muốn kiếm chị hai của em...

-Chị em là cảnh sát ở đồn này à!Chúc hoả lại hỏi tiếp.

-Dạ vâng...Chị hai của em làm việc ở đây....

-Vậy em biết chị của em ra ngoài tìm gì không!

-Chị hai đi ra ngoài tìm người cứu trợ vì ở đây có hai chị em chúng em à....

Em ăn bánh ngọt không ? Đây nè cho em!

Vô danh cầm một cái ngọt to vừa đưa cho cô bé.

Ngọc diệp lúc này ngạc nhiên vì hắn là con quái vật được tạo ra đội lốt người mà hắn có dịu dàng với trẻ em như vậy!

-Cảm ơn anh ạ! Cô bé cầm lấy bằng hai tay mở ra bịt bánh ngọt mà ăn...

Mà em tên là gì vậy? Hắn hỏi tên của cô bé.

Cô bé ăn được một nửa rồi nói:

-Em tên là Trần thanh mộc ạ!

Tên của em đẹp lắm! Chúc hoả khen cô bé...

Pằng ...một tiếng súng phát ra...

Cầu đề cử .

Các bạn hãy bấm like và thả cảm xúc đi

Còn các đại tỷ và soái ca hãy bố thí cho mình linh thạch và kim phiếu đi.