Chương 1: Sống Lại

Raphael choàng tỉnh giấc, đôi mắt liến thoắng nhìn xung quang căn phòng và chỉ cần vài giây cậu nhận ra mình đang ở căn phòng của mình nhưng mồ hôi của cậu chảy đẩy trên người thấm đẫm quần áo như vừa ngâm vào nước cùng đó là ánh mắt của ngạc nhiên lẫn sợ hãi. Tại sao lại vậy?

Câu trả lời cậu đã trùng sinh nhưng câu hỏi tiếp theo cậu đặt ra lý do gì mà cậu trùng sinh?

Không biết và cũng chả ai biết, Raphael xoa hai thái dương như muốn não load hết mọi thông tin, đầu tiên cậu cho là mình đang mơ nhưng dường như mọi thứ quá thật quá rõ ràng không giống là mơ và đây là sự thật.

“Chuyện quái gì đã xảy ra với mình? HolyShit”

Raphael đi lòng vòng trong căn phòng, miệng luôn nói “Shit” liên tục, cái này quả thực là quái dị, là do năng lực của Chúa hay ước nguyện của mình muốn làm lại. Sực nhớ ra điều gì đó, Raphael vội vầm vào máy tính xem ngày hôm này bao nhiêu và cậu nhận ra ngày hôm nay là 17/6/2018 nghĩa là cách vừa đủ 1 năm xảy ra thảm kịch. Ngày hôm đó Raphael và mẹ mình đi mua đồ và đột nhiên thành phố bị các ma thú từ một cổng không gian xuất hiện. Mẹ Raphael vì cứu cậu mà đã bị một con Dã Lang cắn một vết chí mạng. Hình ảnh mẹ mình thay mình đỡ đòn hiện lên trong tâm trí khiến tim Raphael nhói đau như ngàn vết kim châm đâm.

Cậu hối hận vì đã đối xử tệ bạc với mẹ mình, cả người Raphael run rẩy hai tay cậu nắm chặt, nhưng không phải là run rẩy vì sợ hãi, run là vì quá vui sướng, đã được sống lại như này thì Raphael sẽ không để phí phạm điều thần kỳ này. Rồi Raphael bất chợt chú ý đến một thứ.

“Hmm?”

Trước mắt cậu là dòng chữ xanh nhấp nháy [Có thông báo] – [Xác nhận].

Raphael nhíu mày cho là mắt mình đang có vấn đề. Cậu nhắm mắt xoa xoa hai lần nhưng dòng chữ không biến mất.

“Cái quái gì thế này?”

Raphael vỗ đầu rồi ngẩng lên. Khi sự kích động biến mất, và cậu cảm thấy nhẹ nhàng hơn, sự tò mò của Raphael chuyển sang nội dung của tin nhắn. Có lẽ nó chứa những manh mối có thể giúp cậu khám phá ra nhiều bí ẩn. Cậu vươn tay chạm vào dòng chữ và bất ngờ nó chuyển động như thể cậu vừa chạm vào dòng nước.

“Không phải cảm ứng? Có khi nào sử dụng bằng giọng nói”

Raphael hắng giọng thử nghiệm nói.

“Xác nhận”

Ting!!!!

Dòng chữ biến mất mà thay vào đó là một ô cửa sổ thông tin.

[Chào mừng chủ nhân đã đến với hệ thống. Với sự trợ giúp từ hệ thống mà chủ nhân sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nhưng khi hệ thống đưa ra nhiệm vụ mà không thực hiện. Chủ nhân sẽ phải nhận hình phạt tùy theo cấp bậc nhiệm vụ]

Ting!!!

[Có nhiệm vụ] – [Xác nhận]

Hệ thống, trợ giúp phát triển, hình phạt, phần thưởng?. Các cụm từ này giống như là được sử dụng trong game và cậu là một người chơi. Bỏ qua vấn đề này, Raphael chuyển đến tin nhắn tiếp theo.

“Xác nhận”

Ting!!!

[Nhiệm vụ luyện tập hằng ngày]

[ Chạy bộ 10 km: 0/10 (Chưa hoàn thành) ]

[ Hít đất 100 cái: 0/100 (Chưa hoàn thành) ]

[ Nâng tạ 100 cái: 0/100 (Chưa hoàn thành) ]

[ Gập bụng 100 cái: 0/100 (Chưa hoàn thành)]

[ Squat 100 cái: 0/100 (Chưa hoàn thành)]

[ Ăn 1 trái chuối, nước ấm: 0/10 (Chưa hoàn thành)]

[ Ngủ không bật điều hòa: 0/1 (Chưa hoàn thành)]

!!Cảnh báo: Không hoàn thành sẽ nhận hình phạt!!

Raphael nhìn lướt qua số nhiệm vụ [Nhiệm vụ luyện tập hằng ngày]. Cậu mong chờ nhiều hơn là mấy bài tập thể dục như vậy mặc dù số lần làm quá mức với một thằng thể trạng yếu đuối như cậu. Nhưng ít nhất, nếu cậu hoàn thành các bài tập trong nhiệm vụ, thì cơ thể của cậu chắc chắn sẽ cải thiện 1 chút. Nhưng đã sống lại cậu sẽ không phí phạm một giây nào, nếu như hệ thống giúp Raphael trở nên mạnh thì cậu sẽ làm theo mọi thứ mà hệ thống đưa ra.

Ting!!!

[Có phần quà] – [Xác nhận]

Ồ, Raphael ngạc nhiên không nghĩ là mình chưa làm cái gì mà đã được nhận quà, xoa xoa hai tay trong đầu thầm mong sẽ nhận được phần quà nào đó tốt tốt một chút, có thể như thuốc tăng năng lực hay là một kỹ năng.

“Xác nhận”

Ting!!!

[Skill – Giám Định] - [Giám định được thông số vật thể sống]

Raphael cũng tạm hài lòng, có skill này việc xác định đối thủ sẽ tốt hơn việc thăm dò khi giao tranh. Cậu đóng cửa sổ thông tin rồi đi xuống tầng dưới đương nhiên là để nhìn lại mẹ cậu, người đã hi sinh rất nhiều cho Raphael.

Tiếng máy hút bụi ở phòng khách, Raphael ngó đầu qua. Trời ạ, cặp mông lớn núng nính sau lớp quần lót in hằn lên cái quần bò dài đến đầu gối có thể thấy rõ múi loz thấp thoáng ở giữa, cái eo thon gọn phù hợp tiêu chuẩn chữ S, mỗi khi mẹ Raphael cúi xuống là cặp vú to bự không mặc áo lót lủng lẳng như muốn bục ra khỏi lớp áo phông mỏng, hai đầu ti hằn rõ như muốn mời gọi.

Mái tóc cắt ngắn ngang vai phối thêm khuôn mặt mang nét Châu Á tựa như nữ thần khiến mọi cánh đàn ông như muốn quỳ xuống.

Raphael như ngã ngửa, mẹ cậu đẹp vậy sao mà trước đó cậu chưa từng để ý tới nhưng cậu liền gạt suy nghĩ đó, Raphael đi từng bước và run giọng.

“Mm…Mm…Mẹ”

Tiếng máy hút bụi dừng lại, Misa hốt hoảng nhìn con trai minh, cô không biết mình đang mơ hay tỉnh, Raphael đang gọi cô là “Mẹ” từ mà rất lâu rồi Raphael không hề nói. Misa có thể thấy rõ trong mắt Raphael chứa chan đầy tình yêu thương, một nỗi xúc động nổi bùng trong người Misa.

Raphael liền ôm chầm lấy Misa, hưởng thụ cái cảm giác thân thương của mẹ không có chút dục vọng, trong thâm tâm cậu bây giờ phải gấp rút tăng sức mạnh lên để bảo vệ mẹ cho dù có lý do nào đi nữa.

[Khởi động – Skill Giám Định]

Giọng nói hệ thống vang lên.

“Eh?”

Tên : Misa

Mị lực :109 (Max 100)

Thể lực : 500/500

Ma Lực : 350/350

-------------

Sức mạnh : 70

Phòng ngự : 80

Tinh thần : 45

Linh hoạt: 50

Kỹ năng : null

Tính cách: lạnh lùng cao ngạo với người khác nhưng với người mình yêu thì luôn luôn tìm cách câu dẫn, cực yêu Raphael dù Raphael có ghét bỏ(tình yêu nam nữ)

Sinh lý : Luôn mong muốn Raphael đ- mình, [Hiện tại] – rất nứng

Mục tiêu : Có con với Raphael

Điểm tình cảm : Max

“De Fuck, cái quái gì thế này?”

Raphael não như muốn nổ tung, cái chuyện quái quỷ gì thế này. Người mẹ mà cậu kính trọng bề ngoài hiền dịu mà bên trong là một dâm nữ không những thế lại còn muốn…muốn.

Misa nhìn Raphael đầy yêu thương, rốt cuộc thì con trai mình cuối cùng cũng nói chuyện với cô, một cơn nứng phía dưới khiến loz chảy đầy nước hơi thấm qua lớp quần bò nhưng cô vẫn phải kìm nén hưởng thủ cái ôm ấm áp từ con trai.

Raphael vội buông Misa, trong đầu cố ném sang một bên những thông tin vừa rồi, ánh mắt hắn trịnh trọng.

“Mẹ, con xin lỗi mẹ từ trước đến giờ. Con hứu sẽ không bao giờ vậy nữa. Con hứa”

“Không, con không phải hứa gì cả, chỉ cần con như này là rất tốt. Mẹ không mong điều gì hơn” Misa ôm lấy mặt Raphael xoa đầu mặc dù rất muốn kiss một cái.

“Được rồi, hôm nay mẹ cứ nghỉ ngơi. Con sẽ nấu cơm”

“Con nấu?” Misa khó tin hìn Raphael điều mà trước đây cậu chưa từng làm.

“Mẹ yên tâm, cứ lên nhà tắm rửa”

“Có thực là con nấu được không? Hay là để mẹ phụ”

“Không có vấn đề gì đâu?”

Raphael hay tay đẩy lưng Misa lên cầu thang và bất ngờ Misa trượt chân khiến cả hai bị ngã ra sau vừa khít tay Raphael vô tình kéo ra lớp áo mỏng lộ ra một mảng trắng, tay không ngừng bóp lấy một bên vú lớn, tay còn lại ấn thẳng vào cái loz đang rỉ nước.

“Kya….”

Misa vô thức rên một tiếng cực kỳ gợi tình, khuôn mặt đỏ như cà chua, cô vội thoát khỏi tay Raphael nhanh chóng chui vào nhà tắm để giải quyết cơn nứng.

Còn Raphael thì cũng không khác gì, cảm giám mềm mại ấm ấm vẫn đọng lại trên tay.