Chương 7: Chương 7 - Thất Bại Đầu Tiên

Đột nhiên Lâm Thiên Vũ có chút mệt mỏi hai chân. đi được mười lăm phút, mà vẫn chưa đi tới Quái Rừng Đỏ, chỉ mới bước ra khỏi trụ sét trong sân đá, tính qua tính lại, hắn đi ít nhất cũng đi được gần một cây số, trời nắng chói chang khiến Lâm Thiên Vũ mồ hôi bắt đầu đổ khắp người, cả người đứng dựa vào trụ phá sét mà thở hộc hộc, với người quanh năm lười vận động như hắn, đi mười phút cũng đã thở đến đuối sức.

Nhìn về phía bãi quái rừng, còn cách ít nhất tầm năm trăm mét, hắn chưa kịp đánh quái thì đã mệt rã rời rồi.

Nghỉ một lúc Lâm Thiên Vũ liền đi vào rừng, xuyên qua các lớp sương mù dày đặc, tầm nhìn của hắn chỉ lộ ra hai mét vòng tròn, trong lòng có chút bồn chồn sợ sệt, bên ngoài nhìn vào không có gì đáng sợ, nhưng khi bước chân vào bên trong rừng rậm, chung quanh toàn bao phủ lớp sương mù dày đặc lẫn một màu tối om, giống như là đang đi vào một khu rừng nguyên sinh, không hề có lấy một ánh sáng nào lọt vào, khiến cho Lâm Thiên Vũ bắt đầu lạnh toát cả người. Không lâu sau hắn cuối cùng cũng đến được phương viên của Quái Rừng Đỏ, chỉ phát hiện một con quái vật to cao khoảng ba mét, toàn thân bao phủ một màu đỏ ngòm, kèm theo khí tức nóng rực phát ra, khiến cho làn da của Lâm Thiên Vũ bắt đầu bỏng nhẹ, ánh mắt của nó phát ra tia lửa, toàn thân rộng lớn uy vũ, những tán cây mọc lổm chổm trên thân Quái Rừng Đỏ, giống như những bộ lông dày đặc, hai bàn tay to hơn gấp đôi thân thể Lâm Thiên Vũ.

Lâm Thiên Vũ vừa nhìn đã bắt đầu run lẩy bẩy tay chân.

- Con mẹ nó! Đây... Đây là thứ nên đánh sao?

Trong lòng nuốt một ngụm nước bọt, tâm lý hào hứng lúc đầu của Lâm Thiên Vũ liền bị cảnh tượng trước mắt đánh tan, thân thể Quái Rừng Đỏ không khác nào một nhà lầu hai tầng, vừa to khủng bố lại vừa cao, nhìn lại trên tay đang cầm một thanh kiếm Doran nhỏ bé, hắn có chút không tin mình có thể dùng thứ này để giết được quái thú trước mắt, trong trí óc liền có ý nghĩ chạy trốn.

Khi liền nghĩ đến nó cũng tựa như trong game, Lâm Thiên Vũ bắt đầu cũng học cách kiềm chế nỗi sợ hãi, thật tâm xem Quái Rừng Đỏ cũng như quái thú trong game, nghĩ tuy to cao nhưng sức chiến đấu không mạnh bao nhiêu.

Nhìn biểu độ giới thiệu, Lâm Thiên Vũ chợt ngã ngữa ra sau.

Chi Tiết: Quái Rừng Đỏ Thành Tinh

HP: 3.000/3.000

Sát Thương Chuẩn: 125.

Tốc Độ Ra Đòn: 5 Giây

....

Tốc độ Đánh năm giây một lần, nhiêu đó cũng đủ khiến Lâm Thiên Vũ choáng váng, sát thương chuẩn lại cao, nhìn thông tin của mình, chỉ phát hiện sát thương mình đánh ra chỉ có tám mươi, so với Quái Rừng Đỏ thua cả một trời một vực, mới nhiệm vụ cấp một đã khó như vậy, không biết lên càng cao sẽ càng khó như thế nào đây nữa.

Hiện tại hắn không còn có lựa chọn, chỉ có thể chính diện đối đầu, hi vọng có thể giết được Quái Rừng Đỏ.

Khẽ cắn chặt răng, cầm trên tay giơ lên cao chém vào thân thể Quái Rừng Đỏ, làm thân thể nó chịu một vết thương rộng, Quái Rừng Đỏ bị Lâm Thiên Vũ chém tới đau đớn gầm rống lên một tiếng.

Ngao...

Ting!

- 80 HP Quái Rừng Đỏ

Cảm thấy có tác dụng Lâm Thiên Vũ liền vung kiếm chém theo một đường thẳng, chân nhanh chóng nhảy sang một bên, Quái Rừng Đỏ bị chọc giận liền nâng hai tay cao lên, đập mạnh xuống đất, khiến bụi bay mù mịt.

Rầm!!! Râm!!

A!!!!

Lâm Thiên Vũ bị tầng sóng xung kích từ Quái Rừng Đỏ đánh xuống tạo nên dư chấn, huyết khí không ngừng nhộn nhạo, trong miệng phun mạnh một dòng máu tươi tràn ra ngoài.

Ting!

- 80 HP Quái Rừng Đỏ

Ting!

- 125 HP Ký Chủ.

30 HP Hút Máu Cho Ký Chủ.

- A Ui... Đau thật đấy.

Lâm Thiên Vũ đưa tay ôm ngực xoa xoa, chỉ một đấm của Quái Rừng Đỏ mà có thể mạnh mẽ như vậy, chưa kịp định hồn thì liền thấy Quái Rừng Đỏ đưa tay tiếp tục đánh xuống.

Ầm ầm!!!..

- A! Con mẹ... Phụt!

Lâm Thiên Vũ gào rống né tránh, vung kiếm chém liên tiếp vào quái rừng đỏ.

Ting!

Quái Rừng Đỏ HP 2920

Quái Rừng Đỏ HP 2860

Quái Rừng Đỏ HP 2780

Ting!

Ký Chủ HP 375

30 HP

Ký Chủ HP 280

30HP

Ký Chủ HP 185

30HP

Nhìn HP của mình liên tục giảm mạnh, Lâm Thiên Vũ trong lòng sắp sụp đổ, hắn liên tiếp chém vào quái rừng nhưng giống như là lấy trứng chọi đá, thanh máu của Quái Rừng Đỏ vẫn còn cực kỳ nhiều, trong khi thanh máu của hắn sắp cạn kiệt, thân thể khắp nơi đều là vết thương, nóng rát như lửa đốt bao quanh, làm thân thể Lâm Thiên Vũ bị bỏng nặng.

HP hiện tại của hắn chỉ gắng gượng nổi hai cú đấm của Quái Rừng Đỏ, hiện tại hắn đã không còn sức đánh trả, cả người hô hấp nằm thở thoi thóp, huống chi là đánh hai đánh, cơn đau đớn này thật sự là tra tấn hắn, tay chân đều không cử động được nữa, chỉ trơ mắt nhìn Quái Rừng Đỏ tiếp tục nâng hai bàn tay to khỏe như đại thụ kia đập mạnh xuống người mình.

Rầm!!!

Ah...

Hai cánh tay to cứng, kèm theo hơi nóng như lửa đánh lên người của Lâm Thiên Vũ đang nằm thoi thóp trên nền đất, khiến Lâm Thiên Vũ đau đớn rên rỉ.

- Ha... a... Tha ta...

Lâm Thiên Vũ rươm rướm nước mắt nhìn Quái Rừng Đỏ cầu xin tha, nhưng Quái Rừng Đỏ vẫn không nghe hiểu, tiếp tục huy động cánh tay đập mạnh xuống, tiếng rầm rầm đinh tai nhức óc vang lên, làm bụi cát bay tứ tung trong màn sương, thân thể của Lâm Thiên Vũ bị một đập cuối cùng này làm cạn kiệt hết HP, thân thể Lâm Thiên Vũ nổ tung thành từng mảnh nhỏ.

Lâm Thiên Vũ bị đánh chết cả linh hồn đều rơi vào một màng đen vô tận, rơi không thấy điểm cuối, chợt chuông của hệ thống vang lên bên tai, đánh thức suy nghĩ của hắn.

"Ting! Năm giây sau Ký Chủ sẽ hồi sinh trong Bệ Đá Cổ, 5 giây đếm ngược bắt đầu"

5

4

3...

2...

1!