Chương 3: Chương 3 - Cấp Bậc Tu Vi

Nhìn thanh kiếm nằm yên ổn trong tay, Lâm Thiên Vũ trong lòng vui sướng không thôi, tuy không biết so với những binh khí khác ở nơi này ra sao, nhưng có lẽ thanh kiếm Doran này có thể chém sắc như chém bùn.

Kiếm Doran có công dụng tăng tám sức mạnh công kích cộng thêm tám mươi máu và nhận hai mươi lăm phần trăm hút máu toàn phần. Hiệu quả Hút Máu Toàn Phần sẽ giảm chỉ còn ba ngươi ba phần trăm khi gây sát thương diện rộng hoặc sát thương từ trợ thủ. Cho nên mỗi khi vào game đa số tướng đánh cận chiến sẽ hay dùng đến nó.

Mang thanh kiếm trong tay, Lâm Thiên Vũ đi dạo quanh rừng một vòng, tìm kiếm thức ăn cho ngày dài, đối với thế giới lạ lẫm này hắn cũng không biết có an toàn hay không. Theo trong trí nhớ nguyên chủ, hắn biết được nơi đây vốn không phải Địa Cầu, mà là một nơi xa lạ, thuộc đâu đó trong vũ trụ xa xôi, ở đây gọi là Huyền Minh Đại Lục, diện tích rộng bao nhiêu thì không ai biết được, chỉ có thể đoán là rất rộng lớn, Địa Cầu so với nơi đây không khác nào một quả bóng bàn đem so ngược lại với Trái Đất, cho nên chưa từng có ai đặt chân đến điểm cuối.

Ở Huyền Minh Đại Lục, lấy võ vi tôn, không hề có pháp luật quản giáo, ai mạnh thì người đó thắng, thắng làm vua thua làm giặc, ngoan ngoãn phục tục, nếu không nghe sẽ bị giết chết. Việc chém giết ở đây cũng như cơm bữa, mỗi ngày đều có người chết, cho nên nhiều người đều liều mạng tu luyện để không chịu thua kém người khác. Duy chỉ có ba mẹ nguyên chủ, vốn là một gia đình bình thường, không hề biết võ công, nhưng một lần may mắn đạt được công pháp địa phẩm, không hiểu vì nguyên do gì, lại lọt được vào tai của tam thái tử, thế là trong đêm hôm đó tam thái tử cùng thuộc hạ nữa đêm tiến hành đánh giết, cướp đi quyển công pháp địa phẩm, cho nên mới có tình cảnh cả nhà nguyên chủ bị chết thảm như thế này.

- Lòng người thật đáng sợ...

Nghĩ đến đây Lâm Thiên Vũ khóe mắt cay cay, dù sợ nhưng trong lòng lại tiết ra lửa giận, có thể hai linh hồn trái ngược vẫn còn chưa hoàn toàn dung hợp, cho nên hai linh hồn còn cảm súc bài xích nhau.

Hiện tại có Hệ Thống nơi tay, Lâm Thiên Vũ sẽ sớm muộn đi báo thù thay cho bọn họ, đó cũng coi như là một cách trả ơn.

Theo như hắn biết được, Huyền Minh Đại Lục chuyên lấy tu võ làm đầu, được phân chia các cấp bậc khác nhau, đầu tiên bước vào nền móng gọi là Võ Đồ, sau đó Võ Giả, Võ Sư, Đại Võ Sư, Võ Linh, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Đế, Võ Thánh và Võ Thần... Từng cấp bậc sẽ được chia ra làm 9 trọng.

Thân thể này của hắn còn chưa được rèn luyện qua tu võ, cho nên chỉ là một người bình thường không hơn không kém, xương cốt cũng đã sơ cứng, tu võ e là sẽ khó tiến triển bao nhiêu, như hệ thống đã quét qua thân thể, tất cả lẫn căn cơ đều là Cặn Bã, đến cả võ đồ cũng không đạt tới.

Kiếp trước Lâm Thiên Vũ cũng từng đọc khá nhiều bộ truyện tiên hiệp, cho nên nghĩ chỉ có đan dược hoặc kỳ trân dị bảo mới có thể nâng cao thể chất, chỉ là không biết thế giới này có nghề Luyện Đan Sư hay không.

Hắn cũng đã lướt qua Hệ Thống một vài lần, nhưng vẫn không có thứ hắn cần, đan dược, quần áo, hay những thú gì đó tầm thường đều không có, quần áo của hắn hiện tại đều nhuốm đen dơ bẩn, cả người nhiều chỗ rách nát, đối với người ưa sạch sẽ như hắn, nhìn cảnh này tất nhiên sẽ không chịu nổi.

Lâm Thiên Vũ vòng quanh khu rừng một lúc, trên tay mang về hai con gà rừng, ngồi nhúm một đống lửa sau đó đem hai con gà nướng lên, sự thật thì lúc đi bắt, hai con gà này chạy rất là nhanh, kỹ thuật bắt gà rừng của Lâm Thiên Vũ không có, tuy mang theo kiếm Doran đi chém gà nhưng thực tế là mang nó ném vào con gà, đuổi cũng đuổi không lại, với lại hắn không biết võ công, chém toàn hụt, cho nên còn cách là ném cho nhanh, ấy thế mà đem hai con gà ném trúng, cho nên mới có bữa ăn như thế này.

Sau một lúc, bụng đói đã được lấp đầy, việc vấp bách là phải đi tìm một nơi tắm rửa, lúc đi ngang qua khu rừng Lâm Thiên Vũ có thấy một nơi thích hợp để tắm, hắn cần phải cọ rửa những chỗ dơ bẩn trên người, sau đó bắt đầu vào hệ thống tập luyện.

Lâm Thiên Vũ sải chân bước đi đến không lâu, đem y phục thoát ra ngoài, nhẹ nhàng đi xuống nước lặn sâu dưới đáy, tiếp tục trồi lên mặt nước kỳ cọ quanh người, thân thể gầy gò dính đầy bùn đất lẫn máu tanh được gột rửa sạch sẽ. Chung quanh hồ nước rất nhiều mỏm đá lổm chổm nhô lên, cực kỳ thích hợp tắm sẽ không sợ ai nhìn lén, Lâm Thiên Vũ an tâm dựa người vào tảng đá yên vị, tận hưởng ánh nắng mặt trời mát mẻ chiếu vào người.

Vừa ngâm mình dưới nước vừa dựa vào tảng đá thưởng thức phong cảnh hữu tình, môi khẽ cất lên vài bài hát thân quen mà ở kiếp trước hắn hay hát nhẩm.

"Đêm nằm mơ... Ngày làm thơ... Thương rồi nhớ, mà cớ sao lòng thẫn thờ... Yêu là cưới, trên dưới hai nhà làm xui... Rượu bia chơi lớn chín tháng mười ngày có cục cưng nuôi...."

Trong lúc đang chìm vào không khí thoáng mát, Lâm Thiên Vũ chợt giật mình phát hiện có thứ gì đó vừa đụng vào phí dưới tiểu đệ của mình, cả người mạnh mẽ nhảy bắn lên trên tảng đá, lúc này một chiếc đầu người nhô lên khỏi mặt nước, làm Lâm Thiên Vũ sợ hãi lùi về sau.

Từ dưới nước nhô lên không ngờ lại là một cô gái, nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần, khuôn mặt như trái xoan, vừa nhìn là biết mỹ nữ, nhìn thân thể y dưới làn nước trong xanh, khiến cho Lâm Thiên Vũ hai kiếp xử nam bắt đầu phản ứng.

Lâm Thiên Vũ giọng run run hỏi.

- Ngươi... Ngươi là ai... làm.. Vừa nãy làm gì dưới nước???

Thiếu nữ mặt đỏ như quá táo, giận giữ tay vận công hất nước lên không trung, làm cho làn nước hóa thành cột nước cao hai trượng, thân thể nữ nhân bị nước bao phủ che kín nơi nhạy cảm, chỉ lộ khỏi đầu và hai cánh tay ra ngoài, hai mắt tràn đầy tơ máu nhìn lấy Lâm Thiên Vũ.

- Vô sỉ... Ngươi lén nhìn ta tắm... Ta giết ngươi.. Aaa...