Nói xong, Khương Đình lộ ra một nụ cười dữ tơn, cường lực càng đánh lên ngươi nàng càng mạnh, không qua bao lâu trên người Khương Liễu đã chằng chịt vét thương, Khương Đình như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật đồng dạng gật đầu hài lòng.
Bàn tay sờ lên bướm của chính mình, dâm thủy cũng đã chảy ước nội y của nàng, Khương Đình dùng linh lực chấn vỡ quần áo chỉ còn lại nộ y, nàng cởi nội y dính đầy dâm thủy của mình đưa lên mũi ngửi, lô ra bệnh trạng nụ cười :
"Hảo tỷ tỷ, muội muội ta có món quà cho ngươi !"
Nói cầm nội y chà lên khuôn mặt sinh đẹp của Khương Liễu, nàng ta lúc này ý thức mơ hồ, theo bản năng lè đầu lưỡi ra liếm.
Như sói gặp mồi ngon, Khương Liễu tham lam cắn nội y không cho nó chạy đồng dạng.
Khương Đình lộ ra nụ cười đắc ý, dâm thủy của nàng không phải dâm thủy bình thường, nàng tốn không biết bao nhiêu thời gian mới dạy dỗ Khương Liễu thành dạng này.
Khương Đình đưa bướm tới trước mặt Khương Liễu, âm thanh mê hoặc nói:
"Đến bú liếm bướm muội muội ta đi, ngươi là một cái hợp cách đồ chơi....aaaa đúng rồi...húp nó...tốt ...tốt ....sướng rồi đó....hảo tỷ tỷ.... Ngươi bú đã...đã quá....ta lại ra nữa rồi......aaaaaa sướnggggg.....!"
Khương Đình nắm đầu Khương Liễu chà sát đi vào, Khương Liễu lúc này như mất đi ý chí đồng dạng điên cuồng chà sát lưỡi mình đảo quanh hai mép bướm Khương Đình.
"Hảo tỷ tỷ của ta, ngươi phải ngoan ta mới thương yêu ngươi, phu quân sẽ ban thưởng cho ngươi tinh dịch, đó là thứ đồ chơi như ngươi vinh hạnh mới đạt được, giơ ta giúp ngươi làm quen bảo bối của phu quân.
Nơi đây có hơi thô bạo nên ta sẽ không tả !
Nơi đây tỉnh lược 1000 chữ .
Thân Thiên ngừng vận chuyển Thiên Nguyên Tiên Đế kinh mở mắt ra, mặc dù không có đột phá nhưng tầng 25 đã ngưng thực hơn rất nhiều, tu luyện 5 canh giờ làm hắn chân tay khó nhịn.
Nhìn ra cửa sổ, sắc trời đã vào hoàng hôn, hắn cũng vừa lúc đối bụng sẵn tiện đi tham quan Vạn Kiếm tông.
Đống cửa phòng thật kỹ rồi đi tới khu ăn uống phương hướng mà đi, giờ này các đệ tử cũng đến giờ ăn, cho nên khu ăn uống rất náo nhiệt.
Xếp hàng không ít thời gian, hắn điểm ba phần món ăn, một canh, một cá, một thịt đủ để bổ sung dinh dưỡng.
Bưng đồ ăn tới một bàn duy nhất còn trống ngồi xuống bắt đầu ăn, lúc này một bàn kế bên liền nghe tiếng tranh chấp, hắn hiếu kỳ đưa mắt nhìn sang, không riêng gì hắn, không khí ôn ào cũng bị tiếng quát lớn này làm cho yên tĩnh lại.
Một bàn hai người một nam, một nữ đang ngồi mà có ba người đứng chấp tay ngạo mạn nhìn thiếu niên.
"Ngươi nói một lần nữa cho ta xem, ngươi lại dám bảo ta cút, ngươi có biết ta là ai !"
Tên đứng đầu tướng mạo mặc dù nói không xấu nhưng cũng không dễ nhìn, giận dữ gầm thét mở miệng, một đệ tử hình như nhận ra hắn liền thấp giọng nói với đồng bạn:
"Ta biết người này, hắn là La Sinh !"
Mặc dù người này âm thanh đè tháp nhưng xung quanh toàn là linh đài cảnh nghe vẫn rõ ràng, mọi người biết là La Sinh thì dùng ánh mắt thương hại nhìn thiếu niên đang ngôi.
La Sinh chỉ là bình thường một ngoại môn đệ tử nhưng nghe nói biểu ca của hắn là La Ngụy Quân, cho nên ở Vạn Kiếm tông nếu không muốn chết thì có thể nói là đi ngang.
Thấy có người nhận ra thân phận của mình, La Sinh càng thêm phách lối chỉ vào thiếu niên mở miệng nói:
"Giờ thì biết ta là ai rồi sao, không muốn chết thì khôn hồn đưa nữ nhân của ngươi cho ta hưởng dụng !"
Thần Thiên thật là nhìn không nổi nữa, hắn không biết vì sao trên đời này lại có thứ ngu xuẩn như thế hay là do khí vận hàng trí.
Ngô Quốc An ánh mắt thay đổi, trong mắt lóe qua một sợ hồng man, hắn bình tỉnh nhìn La Sinh nhàn nhạt hỏi:
"Ngươi muốn muội muội ta !"
La Sinh nghe thế cười lớn mở miệng nói:
"Thì ra nàng là muội muội ngươi, nhìn ngươi là ca ca nàng phân thượng, ngươi thức thời ta còn cho ngươi chỗ tốt nếu không ...!
Ngô Quốc An chỉ nhìn hắn đạm mạc nói:
"Sinh tử lôi đài, ta thua nàng thuộc về ngươi không chỉ như thế ta còn có thể cho ngươi một hậu thiên pháp bảo !"
Nghe Ngô Quốc An nói sinh tử lôi đài, La Sinh còn có chút do dự nhưng nghe bốn chữ hậu thiên pháp bảo thì mắt hắn sáng lên liền đáp ứng.
Một bên tiểu đệ còn muốn khuyên nhưng bị La Sinh một bàn tay tát té xuống đất.
Hai ngươi liền hướng sinh tử lôi đài mà đi, trong Vạn Kiếm tông có quy định không được sát hại đồng môn, như có mâu thuẫn không hòa giải được thì lên sinh tử lôi đài giải quyết.
Truyện này náo tới nội môn trưởng lão nơi đó, hai người ký xuống giấy sinh tử thì lần lượt đi lên lôi đài.
La Sinh lúc này hắn cũng không biết mình sắp gặp điều kinh khủng nhất trong đời mình, âm thanh giễu cợt vẫn thao thao bất tuyệt:
"Tiểu tử, loại mặt hàng như ngươi cũng muốn với ta đấu, ngươi bây giờ quỳ xuống cầu xin tha thứ có lẽ ta sẽ từ bi tha cho ngươi...!"