Chương 19: Chương 19: Diệp Tà Leo Thang

Cứ thế bảo bối hắn ma sát mông của Ngô Bảo Châu một canh giờ thì tinh dịch ào ạt bắn ra, quần lót cũng bị hắn tiện tay bỏ vào một không gian giới chỉ ném nó vào không gian hệ thống.

 

Ngô Bảo Châu xấu hổ cắn vào vai Thần Thiên nhưng không chút nào phá phồng, nàng chỉ cảm thấy mông truyền tới một trận ẩm ước, đưa tay sờ sờ, tinh dịch nhầy nhụa dính trên bàn tay nhỏ bé của nàng, hắn hổng nở nụ cười, cầm bàn tay vừa dính tinh của nàng đưa tới miệng nàng.

 

Ngô Bảo Châu không chú ý bị hắn đạt được, bàn tay dính đầy tinh dịch bị nàng bỏ vào trong miệng, nàng cấp tốc muốn rút tay ra nhưng lực tay lại không mạnh bằng hắn, cứ thế tinh dịch hương vị bị nàng liếm hết sạch sẽ.

 

Thần Thiên thả tay Ngô Bảo Châu ra, nàng lúc này một mặt tức giận nhìn hắn nhàu tới mở miệng mắng:

 

"Đại biến thái, sao ngươi lại cho ta ăn thứ tanh tưởi như thế hả ?"

 

Thần Thiên nhìn nàng tiểu nữ nhân tư thái mỉm cười, miệng liền lên tiếng tha thứ:

 

"Ta sai rồi, đừng đánh nữa !"

 

Ngô Bảo Châu phồng má chui vào lòng Thần Thiên, hắn bàn tay vuốt ve lưng ngọc của nàng mở miệng nói:

 

"Ta nghĩ chúng ta nên đi ra ngoài, không sai biệt lắm thời gian trôi qua 4 ngày rồi !"

 

Ngô Bảo Châu gật đầu đồng ý, nhìn trên mông mình vẫn còn dính tinh dịch, nàng bàn tay từ trong không gian trữ vật lấy ra một khăn lao, lao xong nàng liền bỏ vào lại không gian trữ vật, Thần Thiên nhìn chỉ mỉm cười không nói gì, thấy động tác của mình bị hắn phát hiện, mặt nàng hơi đỏ lên, lấy ra một cái quần lót khác mặt vào.

 

Thoáng cái ngày thứ 4 đi qua, Thần Thiên và Ngô Bảo Châu cũng từ bí cảnh đi ra ngoài, thoáng cái tầm mắt của đông đảo người đứng ngoài bí cảnh nhìn về phía hai người bọn họ, Trần bá thấy là đại tiểu thư nhà mình thì tiến lên đón, nàng ra hiệu Trần bá trước không cần nói gì, Trần bá hiểu ý liền dẫn nàng rời khỏi nơi này.

 

Thần Thiên không cùng bọn họ đi mà là đổi một phương hướng khác đi, bên trong bí cảnh, hắn đã cùng Ngô Bảo Châu nói trước khi ra bí cảnh hắn sẽ không cùng nàng đi mà hướng phương hướng khác đi.

 

Hắn từ cửa hàng hệ thống tiêu hao 5000 điểm Huyết Dâm giá trị trao đổi một cái không gian truyền tống trận, thứ này cửa ra hắn đặt bên trong Xích Luyện tháp tầng thứ nhất quyền lợi điều khiển liền đưa cho Ngô Bảo Châu, chỉ cần nàng tâm thần khẽ động là có thể bất cứ lúc nào truyền tống tới Xích Luyện tháp tầng thứ nhất nhưng không thể trở lại nơi ban đầu, nàng cũng có thể mang một người tiến vào với điều kiện người đó không phản kháng.

 

Thần Thiên lúc này đã trở về đến La Thiên thành, nhìn bên trong Xích Luyện tháp Bạch Tuyết Nhi đang chơi đùa với tiểu nữ hai, hắn mỉm cười. Buổi tối lúc ăn thịt lang với Diệp Tà, hắn phát hiện tiểu nữ hài đã tỉnh vì thế hắn đưa Bạch Tuyết Nhi từ không gian yêu thú truyền qua Xích Luyện tháp để bồi tiểu nữ hài.

 

Hắn không dừng lại lâu, cũng là lúc ngưng tụ linh đài, thiên tài địa bảo giờ hắn không thiếu, chỉ cần thích hợp một bộ công pháp thì hắn có thể đột phá, hắn bây giờ cũng coi như giàu có, đánh giết không ít yêu thú cấp hai và vài đầu cấp 3, điểm Huyết Dâm giá trị đã lên tới hơn 20000 điểm.

 

Bên trong bí cảnh, Vận Khí thang trời.

 

Lúc này bầu không khí rất ngưng trọng, La Ngụy Quân đang dùng ánh mắt oán độc nhìn Diệp Tà.

 

Người của hắn đem vào đều bị Diệp Tà giết chết hết, 5 canh giờ trước.

 

"Không thể kéo dài thời gian được nữa, ngươi cũng mau leo lên thử đi !"

 

Khí lão truyền ầm mở miệng nói, Diệp Tà không còn cách nào khác gật đầu, hắn cấp tốc leo lên bậc thang, tốc độ không chậm chút nào thoáng cái đã leo lên 20 tốc độ còn không giảm, 25 tầng, 26 tầng, 27 tầng...

 

Người bên dưới nhìn tình cảnh này há hốc mồn bị chấn động đến, La Ngụy Quân thì nhận ra Diệp Tà thì càng tức giận, bây giờ hồi tưởng lại những lời nịnh bợ mà Diệp Tà nói hắn chỉ cảm thấy một trận ba ba đánh mặt, một tên tiểu đệ chú ý tới sắc mặt biến hóa của hắn thì lên tiếng an ủi:

 

"La đại thiếu ngươi không cần tức giận !"

 

La Ngụy Quân một mặt nghi hoặc nhìn tên nói chuyện hỏi ngược lại:

 

"Lời này ngươi nói là có ý gì ?"

 

"Mặc dù tên kia có khí vận thông thiên nhưng chúng ta nhiều người, thêm nữa tu vi của ngài cao hơn hắn, chỉ cần đợi hắn đi xuống còn không phải đợi chúng ta làm thịt hay sao !"

 

Diệp Tà lúc này đã leo lên tầng 98 thì tốc độ chậm lại, hắn đã cảm giác được một chút áp lực, leo lên thứ 100 tầng thì một trận ánh sáng liền đem hắn bao bọc.

 

Khi mở mắt ra, trước mắt xuất hiện là một bộ bạch cốt, đột nhiên một đạo hồn thể từ bên trong bay ra ngoài, Diệp Tà kinh ngạc hô lên:

 

"Là Thái Bạch chân quân !"

 

Đạo hồn thể nhìn hắn mỉm cười hòa ái nói:

 

"Thiếu niên ngươi nói không sai, ta là Thái Bạch chân quân, đã ba trăm năm mới có người lần thứ hai tới nơi này !"

Ps/Cầu một trận đề cử nếu thấy hay

Đề cử truyện: Toàn Dân Vua Trò Chơi: Bắt Đầu Tham Gia Quyết Đấu Thành Thị