Ngô Bảo Châu lúc này đầu rất là đầu, vì có một con ruồi cứ ông ông bên tai, người nói chuyện với nàng là La Ngụy Quân, người đại biểu La gia cũng là ngoại môn đệ tử Bạch Nhật thánh địa.
Không riêng gì nàng, kế bên Hồ Tiểu Yêu một mặt phiền chán nhìn La Ngụy Quân, nếu hắn không phải là đại thiếu gia La gia, nàng chỉ muốn một bạt tay đánh cho hắn câm miệng, nàng cũng có chút đồng tình nhìn Ngô Bảo Châu một cái, tên La Ngụy Quân này một khi nhìn trúng ai rồi thì sẽ dây dưa đến cùng, nếu hắn dây dưa để theo đuổi nữ nhân thì không có gì, mà đằng nầy hắn là nổi tiếng là ác bá, cường đoạt nữ nhân là chuyện như cơm bữa, nhìn sắc mặt của hắn là biết, trắng nhợt, hốc mắt hãm vào là biết là dung tục quá độ tạo thành.
Thần Thiên đã tới nơi được một lúc, hắn liếc mắt là nhìn thấy Ngô Bảo Châu nhưng nhìn hai người kế bên nàng, hắn liền từ bỏ ý tịnh tiến đến.
Nhìn nam nhân kia một mực bắt chuyện Ngô Bảo Châu là biết có ý với nàng, hắn mà tiến đến thì gặp phiền phức, đợi vào bí cảnh rồi liên lạc nàng sau vậy.
Nhìn điểm Huyết Dâm giá trị còn có 4600, hắn vào một chuyến cửa hàng hệ thống tìm kiếm đồ cần thiết, lụt lội hồi lâu hắn liền hao 3000 điểm Huyết Dâm giá trị mua một cái mặt nạ.
Mặt nạ này gọi là Bách Biến mặt nạ, công dụng như tên, khi đeo lên người đó có thể tùy ý biến thành một gương mặt khác hoàn toàn, có cái này coi như ổn, nếu có xảy ra ma sát gì thì không sợ bị người nghĩ trên đầu mình tới.
Hắn kiếp trước đọc truyện cũng không phải đọc không, trường hợp nào phải làm sao cho an toàn hắn rất tinh tường, hắn không nghĩ mình là nhân vật chính cái gì, gặp nguy hiểm thì có thể hóa nguy thanh an.
Hắn cũng nghe không ít tin tức, cái bí cảnh này chỉ có thể để linh đài tu sĩ tiến vào bên trong, cao hơn thì sẽ bị không lưu tình mạt sát, Thần Thiên ánh mắt hơi chớp, nghe sao mà quen thuộc, hắn nhìn xung quanh một vòng liền thấy một người thường thường không có gì lạ, ánh mắt kiên nghị, trên tay còn đeo một chiếc nhẫn.
Thần Thiên không chút nào dừng lại liền dời tầm mắt, hắn phát hiện có 4 ngươi đeo nhẫn nhưng người thường thường không có gì lạ đó làm hắn có phần suy đoán.
Lúc này một âm thanh trong nhẫn truyền vào đầu Diệp Tà nói:
"Đồ nhi, ta phát hiện một tầm mắt nhìn vào chiếc nhẫn của ngươi !"
Diệp Tà bất động thanh sắc nhưng trong lòng hơi hồi hợp truyền âm nói:
"Lão sư, có phải là có người phát hiện ngài rồi hay không ?"
"Ta cũng không chắc, nhưng ta chỉ muốn nhắc nhở người điệu thấp một chút, cái bí cảnh này không tầm thường !"
""Vâng !"
Diệp Tà hắn chỉ là một thiếu gia trong một gia tộc nhỏ đi ra, trong lúc vô tình phát hiện trong nhẫn của mẫu thân có một cái tàn hồn, hắn bái đạo tàn hồn làm sư phụ, cứ thế nhờ sự dạy bảo của sư phụ hắn trổ hết tài năng được gia tộc nghiên tài nguyên đột phá linh đài, hắn biết gia tộc không thể cấp nổi tài nguyên tu luyện cho mình cho nên hắn quyết định đi ra ngoài lịch luyện, hắn muốn gia nhập vào thánh địa cho nên mới tới khu rừng này, thấy không ít người tiến vào sau khu rừng hắn cũng tò mò tới nơi đây.
Thời gian trôi qua, đột nhiên chỉ nghe âm ầm một tiếng một tảng đá liền mở ra, đây là lối vào của bí cảnh, không ai muốn mình vào chậm hơn người khác, chen nhau song vào bí cảnh, một số người cũng không lập tức tiến vào mà là yên lặng quan sát.
Aaaaaaaaaaàaaaaaaaaaaa
Bên trong liền truyền ra vô số âm thanh kêu thảm, máu từ cửa vào bắn ra ngoài.
"Một lũ ngu ngốc !"
La Ngụy Quân lên tiếng chế nhạu một câu, rồi mới nhìn Ngô Bảo Châu mỉm cười mở miệng nói:
"Bảo Châu sư muội, chúng ta cũng tiến vào đi !"
Trong bí cảnh.
Thần Thiên chỉ cảm thấy một trận quay cuồng, lấy lại tinh thần phát hiện mình ở gần một thác nước.
Nhìn xung quanh phát hiện không có ai, hắn từ hệ thống không gian lấy ra Bách Biến mặt nạ đeo lên mặt, một khuôn mặt phổ thông, nén vào đám người loại kia.
Thần Thiên tùy tiện hướng một phương hướng mà đi, trên đường đi hắn hái không ít linh dược, mặc dù không quý nhưng có còn hơn không, tất cả bị hắn ném vào hệ thống không gian.
"Một con tam giai Sơn Lạc Hổ yêu, nhìn ngươi không tệ, lấy ngươi làm tọa kỵ vậy !"Trên đường hắn đánh giết máy đầu yêu thú nhị giai, đi tới một sơn động phát hiện một con tam giai Sơn Lạc Hổ nhìn rất bá khí liền động tâm tư thu làm tọa kỵ.
Thần Thiên thi triển tam cước bộ chạy nhanh hướng Sơn Lạc Hổ nhàu tới, Sơn Lạc Hổ phát hiện có nhân loại vậy mà chủ động tấn công nó, nó gầm lên giận dữ, một móng vuốt dơ lên hường Thần Thiên vổ tới, hắn nhìn móng vuốt hướng mình vỗ tới không hoang mang chút nào, cước thứ nhất liền chính diện đá đi lên.
Phanh..
Mượn lực phản, Thần Thiên lùi về sao một khoảng cảnh, không nhịn được mở miệng than nói:
"Không hổ tam giai hổ yêu, sức mạnh thật kinh khủng, chân hơi tê !"
Sơn Lạc Hổ khó tin mình vậy mà bị một nhân loại đá lui, nó càng giận dữ, bốn chân phát lục, cấp tốc lao tới Thần Thiên .
"Ây u, nó giận thật rồi, không thể chính diện công kích !