Chương 50: Khu Văn Nan Kham

Tần Y Y bên này vân đạm phong khinh, còn Khu Văn bên kia có thể nói không tốt chút nào, từ lúc Mạnh Dã chạy mất Khu Văn nháy mắt mất đi tâm phúc, trên thực tế tuy Khu Văn nói những lời không tốt với Mạnh Dã nhưng hắn biết hắn không thể tách khỏi hắn ta, bằng không lãnh đạo của căn cứ đã sớm đổi người, bởi vậy, Khu Văn lúc này rất hoảng hốt. Lúc này đột nhiên Khu Văn có chút hối hận, vốn Khu Văn nhìn thấy chỗ vũ khí này nếu bị Tống gia lấy hắn không can tâm nhưng tốt hơn bỏ mạng ở đây, nhưng Tô Nhuế nói lần này Tống Diễn mang theo một cái phiền phức, là đứa nhỏ của tiểu tam đã phá hư gia đình cô ta, thường xuyên chửi bới nhục mạ cô ta, nhìn thần sắc thống khổ trên mặt Tô Nhuế Khu Văn không nói hai lời hứa dẫn người đi xử lí nhưng không ngờ tiền mất tật mang, hắn phải để lại mạng ở chỗ này, nhưng hắn không cam lòng, hắn vất vả lên làm người lãnh đạo trong căn cứ sao có thể nhường lại dễ dàng như vậy được, hắn làm sao có thể cam tâm!

Khu Văn nhìn tang thi càng ngày càng tới gần thì sắc mặt tái nhợt, dị năng phóng ra liên tiếp, năng lượng dần dần khô kiệt, bỗng nhiên bên trái truyền đến một đạo tật phong, muốn phóng ra dị năng chống đỡ đã không kịp, ánh mắt Khu Văn tối đen lại, tóm một binh sĩ ở ngay bên cạnh đẩy ra,“Phốc” Ngực của binh lính ngực bị phá thành một cái lỗ lớn, dễ dàng bị tang thi xé thành hai nửa, Khu Văn chọn đúng thời cơ giết chết tang thi rồi tiện tay ném cơ thể bị tàn phá của binh lính sắp chết kia đi, không hề để ý tới, so với mạng của mình thì mạng của những binh lính kia không đáng một xu.

Trương Dũng tính tình vốn nóng nảy, vừa thấy hành động của Khu Văn thì tức giận đi lên“Khu Văn chết tiệt, đó là mạng người, hắn làm sao có thể làm như vậy, thật sự là cầm thú.” Tần Y Y nhìn nhìn Trương Dũng lại nhìn xem mấy người khác thì trừ bỏ Tống Diễn vẻ ngoài không biểu lộ gì, Tống Diễn cũng không tiếp tục nhìn cuộc chiến mà nhìn chằm chằm Tần Y Y, giống như nhìn mãi không đủ, Tần Y Y trừng mắt liếc nhìn Tống Diễn một cái, Đến lúc này mà còn làm chuyện không đâu? Mặc kệ là Lí Lượng, Hoắc Lăng Hạo hay những người khác sắc mặt đều không tốt, chỉ là không có chửi ầm lên như Trương Dũng mà thôi.

“Hình ảnh này thường xuyên xuất hiện ở thời mạt thế, các ngươi tức giận cũng bằng không, hình ảnh này nhìn thấy lúc này, lúc không nhìn thấy thì không biết có bao nhiêu vụ như thế này nữa?” Tần Y Y lạnh lùng mở miệng nói, đó không phải do Tần Y Y lạnh lùng mà đây là mạt thế nhân tính xấu xí được phóng đại lên gấp nhiều lần, chuyện hôm nay chắc chắn sẽ có xuất hiện nữa. Mấy người Hoắc Lăng Hạo nghe xong cũng trầm mặc , Tần Y Y nói rất đúng, tuy bọn họ ngày xưa sống trong giới hắc đạo nhưng cũng coi trọng nghĩa khí anh em, đối đãi với người ngoài thì tàn khốc còn với anh em trong nhà thì rất tốt, binh lính kia luôn đứng bên cạnh chân thành bảo vệ Khu Văn, đến lúc chết ánh mắt khiếp sợ kia của hắn đã nói lên sự sợ hãi và tuyệt vọng, hắn không ngờ mạng của hắn lại bị mất trong tay người mà hắn vẫn luôn muốn bảo hộ.

Chậm chạp một lúc thì Tần Y Y còn nói thêm “Tuy nhiên có một số việc hắn làm sẽ phải trả một cái giá rất lớn.” Hắn tất nhiên là chỉ Khu Văn, mọi người nhìn lại thì phát hiện những người vốn bảo vệ bên người Khu Văn nhanh chóng cách xa Khu Văn, Khu Văn phát hiện ra chuyện này thì chửi ầm lên“Tốt, các ngươi dám lấy oán trả ơn, đừng quên các ngươi làm sao có thể sống tới bây giờ. Người nhà của các ngươi còn ở trong tay của thủ hạ ta, cẩn thận suy nghĩ nên làm như thế nào. Vài cái binh lính thân mình cứng đờ, liếc nhìn nhau mấy binh lính đều nhìn thấy ánh mắt không ngần ngại của nhau, Khu Văn nói thật dễ nghe, sống đến bây giờ chỉ có thể dựa vào hắn, nếu không phải tại vì Khu Văn thì làm sao họ lại thành ra như vậy, người nhà họ Liên đều bị người của hắn khống chế, nghĩ về người nhà thì họ phải dốc lòng bảo vệ Khu Văn, họ biết lời nói của Khu Văn không phải đùa, nếu Khu Văn không trở về thì người nhà của họ đều lành ít dữ nhiều.

Tần Y Y nhíu mày, không nghĩ tới những người này thế nhưng không phải thuộc hạ thân tín của Khu Văn mà đều bị khống chế, xem ra Khu Văn rất coi trọng dị năng của mấy người này, không tính người vừa mới chết thì có bốn người, hai dị năng giả hệ hỏa cấp ba trung cấp, một dị năng giả hệ lôi cấp ba sơ cấp còn có một dị năng giả hệ phong cấp ba sơ cấp, chỉ là những người này khi phát ra dị năng thì khuôn mặt biểu cảm thống khổ, rất không bình thường, Tần Y Y trong nháy mắt thay đổi chủ ý , vốn bọn họ tính toán muốn để nhóm người Khu Văn chiến đấu đến chết, đối với họ không có chút tổn thất gì, đừng nhìn mọi người tức giận với hành động của Khu Văn, chỉ vì Khu Văn không coi trọng đội hữu mà tức giận, dù sao ở Lăng Thiên đồng bọn chính là người có thể giao phó lưng trong khi chiến đấu, nhóm người bọn họ tuyệt đối không dễ dàng để người mình để ý chết, những người không cần thì chết trước mặt họ cũng không để ý.

“Diễn, có nắm chắc đối phó với tang thi cấp sáu kia không?” Tống Diễn vừa nghe chỉ biết Tần Y Y là muốn giúp mấy người kia , dù sao hắn cũng phát hiện dị năng của những người bên Khu Văn có chút không bình thường, hiện tại Khu Văn và tang thi cấp sáu kia đang triền đấu cùng nhau, nói là triền đấu nhưng có lẽ nên nói là một bên đánh một bên chịu đòn, tang thi cấp sáu kia nhất quyết nhận Khu Văn là người trộm binh khí, cũng không muốn giết chết Khu Văn một cách nhanh chóng nếu không một dị năng giả cấp bốn sao có thể chống đỡ đến bây giờ.“Không thành vấn đề” Tống Diễn còn chướng mắt con tang thi cấp sáu kia, dị năng hệ tinh thần của hắn đã là cấp sáu cao cấp, đối phó với tang thi cấp sáu trung cấp tuy không đạt được đến như miểu sát nhưng cũng không thành vấn đề gì.

Đoàn người Lăng Thiên lập tức lập kế hoạch hành động, Kỳ Dương và Trương Dũng phụ trách con tang thi cấp năm kia, Hoắc Lăng Hạo và Lí Lượng phụ trách con tang thi cấp năm khác, Tần Y Y công kích một con tang thi cấp năm còn lại, còn lại những người khác phân công giết mấy con tang thi cấp bốn còn lại, Tống Diễn đối phó duy nhất con tang thi cấp sáu. Khu Văn nhìn thấy tự nhiên xuất hiện mười mấy người thì đầu tiên rất vui mừng, có nhóm người Tống Diễn thì phần thắng lớn hơn một chút nhưng theo sau đó là phẫn hận những người này sao còn chưa có chết hơn nữa trên người một vết thương cũng không có, chẳng lẽ bọn họ đã sớm thoát khỏi vòng vây của tang thi, trốn ở chỗ nào đó nhìn hắn chê cười, Khu Văn càng nghĩ sắc mặt càng khó nhìn, vui sướng lúc đầu sớm đã biến mất không còn chút nào, nhìn Tống Diễn chiến đấu với tang thi cấp sáu thì trong lòng suy nghĩ sâu xa, sau đó khóe miệng xẹt qua tia cười lạnh, nếu Tống Diễn đã đến thì đừng về.

Tránh thoát móng vuốt tang thi, Tống Diễn thị huyết cười cười, xem ra Khu Văn còn ngại mệnh mình quá dài, hắn sẽ không ngại tiễn Khu Văn một đoạn đường, chết sớm và chết muộn không có gì khác nhau. Thả ra tinh thần lực khống chế động tác của tang thi, bởi vì có tang thi cấp sáu cùng cấp, hơn nữa khi cùng cấp thì tang thi mạnh hơn dị năng giả, tuy nhiên chuyện này không là gì đối với Tống Diễn, tuy chỉ có thể làm động tác của tang thi chậm lại một chút nhưng chút đó cũng đủ rồi, Tống Diễn dùng tinh thần lực chiến đấu với tang thi nên cũng không có sử dụng dị năng cho nên trong mắt Khu Văn thì Tống Diễn chỉ có thể lực ngang với tang thi thôi, thậm chí Tống Diễn so với tang thi còn muốn yếu hơn một ít, gắt gao nhìn chằm chằm chiến cuộc bên kia tùy tay giải quyết vài con tang thi cấp ba, hắn đang đợi một cái cơ hội chỉ cần Tống Diễn tiếp tục kéo tang thi thì hắn có thể lập tức ra tay, hắn sẽ lập tức giết Tống Diễn, về phần những người khác đi theo Tống Diễn Khu Văn không xem vào mắt, liếc mắt một cái nhìn qua một cái cấp bốn cũng không có, căn bản không thể trở thành đối thủ của hắn.