Chương 361: Chương 361: Tìm hiểu tin tức sát thủ công hội

Người đăng: 2B Nier Automata

Triệu Vô Cực có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn Âm hậu.

Hắn bị đánh cho suýt chết cũng là đối phương đang thăm dò hắn?

Triệu Vô Cực cảm giác thế giới này ác ý đang dần tăng lên!

Thăm dò cần thiết mãnh liệt như vậy sao? Đánh cho lực như vậy cũng chỉ muốn xác nhận xem hắn có phải là lão quái vật trùng xuân hay không?

Triệu Vô Cực câm nín một mặt chết lặng nhìn Âm hậu, Âm hậu lại đứng ở kia hai tay khoanh sau lưng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một bộ cao nhân tịch mịch dáng vẻ.

Cuối cùng hắn vẫn là không nhịn được mở miệng nói:

“ vậy ta cùng Mị nhi chuyện, tiền bối sẽ đồng ý chứ?”

Âm hậu nhìn hắn mỉm cười nói:

“ tại sao lại không đồng ý? Con người ta yêu ghét rõ ràng, ngươi đã vượt qua được thử thách của ta, vậy thì ngươi có tư cách cùng Mị nhi ở chung một chỗ. Nhưng mà... nếu sau này ngươi khiến nó chịu khổ, vậy thì đừng trách ta giúp đệ tử của ta xả giận!”
Triệu Vô Cực vội vàng nói:

“ ta đối với Mị nhi yêu thương không dứt, sao có thể để nàng chịu khổ đây!”
Âm hậu gật đầu nói:

“ được rồi. Ngươi đã nói vậy ta cũng yên tâm. Bây giờ để ta tiễn ngươi trở lại nhà trọ, nếu không dọc đường xảy ra chuyện gì ta cũng không có mặt mũi cùng đồ đệ ngoan của ta nói rõ!”

“ đa tạ tiền bối!”
Triệu Vô Cực cũng không từ chối. Hắn trạng thái bây giờ quả thật không tốt một chút nào, nếu trên đường trở về gặp phải cái gì cường địch hắn chỉ sợ sẽ có bỏ mình nguy cơ.

Nhưng nếu có Âm hậu hộ tống trở lại hắn chắc chắn sẽ không có việc gì, ở trong phòng trọ hắn co cảnh báo trận pháp bảo vệ, trên giang hồ này còn chưa có ai có đủ trình độ để đột kích hắn.

Âm hậu không nói gì thêm, nàng dưới chân dẫm nhẹ một cái liền phi thân rời đi, tốc độ cũng không nhanh, đoán chừng là xem xét Triệu Vô Cực trên thân thương thế vấn đề.

Triệu Vô Cực vội vàng đề khí đuổi theo, chẳng mấy chốc hắn liền trở lại phòng trọ của mình.

Âm hậu không nói hai lời liền rời đi, nàng cùng Triệu Vô Cực giống như không có bao nhiêu tiếng nói chung, nhưng thực chất tính cách của nàng cũng không thích nói nhiều.

Tiếu Mị Mị ở cùng nàng lâu như vậy, ngoại trừ lúc truyền dạy võ học cùng giang hồ bí sử, nàng cũng không cùng Tiếu Mị Mị nói chuyện qua bao nhiêu lần.

Tình cảm sư đồ, tương kính như tân, đa số đều là đến từ phía Tiếu Mị Mị cảm ơn ân đức giưỡng dục của nàng.

Triệu Vô Cực trở về phòng vội vàng mở lên cảnh báo trận pháp, lấy ra chữa thương đan dược, sau đó ăn vào lập tức bế quan chữa thương.

Thương thế của hắn nói nặng không nặng nói nhẹ cũng không nhẹ, muốn chữa thương cũng cần một thời gian nhất định.

May mắn Tử Hà Bất Diệt thần công là chí cao vô thượng chữa trị nội thương công pháp, nếu không hắn cũng không dám chắc bản thân có thể nhanh chóng hồi phục chuân bị đón đầu Thiên Vân Thành sóng gió hay không.

Âm hậu đưa Triệu Vô Cực trở lại phòng trọ sau liền đi, màn đêm yên tĩnh chỉ còn lại tiếng côn trùng kêu vang, nàng không đi được bao xa bước chân lảo đảo một cái tay phải lập tức chống vào tường một bên nôn ra một ngụm máu.

Âm hậu mặt lúc này có chút tái đi, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn xung quanh.

May mắn không ai trông thấy cũng không có người bám theo nàng, nếu không chỉ sợ lúc này nàng cũng gặp rắc rối.

Đừng nhìn nàng có thể đánh bại Triệu Vô Cực nhưng nàng bỏ ra cái giá cũng không nhỏ.

Đầu tiên bởi vì không rõ nội tình bị hắn đánh cho thổ huyết, sau đó nhiều lần chưởng đối chưởng lại thêm nội lực giao đấu, nói nàng không bị thương là chuyện không thể nào.

Chỉ là nàng vì giữ mặt mũi mà không hề thể hiện ra bản thân thương thế trước mặt Triệu Vô Cực mà thôi, bây giờ không có Triệu Vô Cực ở đây, nàng đương nhiên không nhịn nổi mà thở dốc một phen.

“tiểu tử này, quả thật yêu nghiệt. Một chưởng đầu tiên của hắn thật nặng a, đau quá!”
Âm hậu nhẹ nhàng rên rỉ, Triệu Vô Cực một chưởng đánh cho nàng chực phun máu tươi, thê thảm vô cùng.

Nàng là nữ nhân cũng không luyện thể qua, thân thể chỉ được nội lực cường hóa mà thôi, tuy vậy một chút cường hóa này đứng trước mặt Triệu Vô Cực vô cùng yếu ớt không đáng kể.

Triệu Vô Cực trên tay mỗi tay mang nặng năm trăm kg một khi được giải phóng đánh ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ, không phải chỉ có một chút nội lực hộ thể là có thể đỡ được.

Một chưởng của hắn mang theo cả cương cùng nhu kình cùng tồn tại, hai cái kình lực ở giữa biến hóa liên tục khiến cho Âm hậu bị trúng một chưởng liền bị tổn thương đến nội tạng, không phải trong nhất thời nửa khắc liền có thể lành lại được.

Một lúc sau nàng mới có thể ổn định lại trong người thương thế phát tác, cảm giác buồn nôn mới rút lui, Âm hậu một mạch nhanh chóng trở lại nhà trọ, nàng đi vào phòng, quả nhiên Tiếu Mị Mị không dám trái lời nàng đang ở trong phòng đợi tin tức của nàng.

Nhưng Tiếu Mị Mị lại vô cùng xao động bất an đi qua đi lại, thể hiện ra của nàng trong lòng lo lắng không yên.

Nhìn thấy Âm hậu trở lại, Tiếu Mị Mị mới vội vàng hỏi:

“ sư phụ, Vô Cực có sao không?”
Âm hậu mày phượng khẽ nhấc bất mãn nói:

“ chỉ nhớ tình nhân của ngươi, không nhớ sư phụ sao?”
Tiếu Mị Mị hổ thẹn nói:

“ sư phụ là đỉnh phong cảnh cao thủ, có thể ra chuyện gì được!”

Âm hậu hừ lạnh một cái không cho ý kiến.

Theo lẽ thường nàng đương nhiên không có chuyện gì, vô cùng dễ dàng thu thập Triệu Vô Cực a.

Nhưng đối phương cũng không nằm trong cái lẽ thường đó, lực chiến mạnh đến khiến nàng kinh ngạc vô cùng.

Âm hậu lạnh lùng nói:

“ được rồi, ta đã gặp qua hắn. Thực lực rất tốt, đáng tiếc có chút kiêu ngạo. Ngươi ở bên hắn phải thường xuyên nhìn kĩ hắn, đừng để hắn đắc ý quên hình!”
Tiếu Mị Mị ánh mắt sáng lên lập tức nói :

“ sư phụ, ngươi đồng ý cho ta cùng hắn hẹn hò rồi sao?”
Âm hậu không nói gì, yên lặng uống trà. Tiếu Mị Mị biết nàng đây là đồng ý.

Tiếu Mị Mị yên lặng thi lễ một cái lùi ra ngoài.
Nàng bây giờ đã chính thức tự do, có thể cùng Triệu Vô Cực song túc song phi, sẽ không còn có ai có thể ngăn cản nàng.

Sư phụ cũng đã không có ý kiến gì, nàng có thể cùng Triệu Vô Cực ở trên giang hồ như là hình bóng không rời, làm một đôi uyên ương.

Mang trong lòng kích động, Tiếu Mị Mị lập tức nhanh chóng thi triển thân pháp hướng nhà trọ phương hướng trở lại.

Âm hậu ở trong phòng thở dài một tiếng. Đệ tử ngoan của ta a, hi vọng ngươi có thể tìm được hạnh phúc của đời mình.

Nàng làm tông chủ đã lâu, đương nhiên hiểu được cái khó của việc làm tông chủ.

Nàng mang trên vai gánh nặng chấn hưng môn phái, để cho môn phái không ngừng phát triển, thân lại ở địa vị cao, tình cảm là thứ quá xa vời.

Trên giang hồ người đối với nàng chỉ có tính toán cùng lợi dụng, đâu có thể tìm được một người cùng với nàng nói lời yêu.

Bởi vậy Tiếu Mị Mị có thể tìm được Triệu Vô Cực cùng hắn nói yêu thương, nàng cũng không nỡ làm bổng đánh uyên ương, tựu cứ như vậy chấp nhận hai người quan hệ rồi.

Tiếu Mị Mị cũng không phải kẻ ngốc, nàng đương nhiên tự biết được Triệu Vô Cực là con người thế nào.

Nàng đã lún quá sâu vào tình cảm này, Âm hậu cho dù muốn can thiệp cũng đã quá muộn, chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc cho hai người mà thôi.

Tiếu Mị Mị trở lại quán trọ, một đêm cứ như vậy bình tĩnh trôi qua, không ai biết trong đêm này đại danh đỉnh đỉnh Âm hậu bị một cái nhất lưu viên mãn cảnh giới thiếu niên đánh cho nội thương phải trở về điều dưỡng một ngày mới hoàn toàn khỏi hẳn.

Sáng sớm, âm thanh mọi người ồn ào cùng tiếng rao hàng buổi sáng đánh thức Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị.

Triệu Vô Cực mở mắt ra, ánh mắt liếc nhìn một cái vưu vật như tiểu miêu nằm bên cạnh hắn, rúc vào người hắn nằm ngủ Tiếu Mị Mị.

Nàng tối qua trở lại liền vui mừng như điên cùng hắn nói, Âm hậu đã chấp nhận để nàng cùng hắn ở chung một chỗ, nàng cũng không cần gánh lên gánh nặng của Cực Nhạc Ma Tông nữa rồi.

Triệu Vô Cực đối với việc này tuy biết trước nhưng cũng không thể không làm ra vẻ mặt vui mừng phối hợp diễn một chút, dù sao hắn cùng Âm hậu chiến đấu sự tình cũng không thể để nàng biết được a.

May mắn hắn một đêm trôi qua cũng đã khỏi hẳn thương thế, trên người sinh lực lại tràn đầy trở nên sinh long hoạt hổ lên.

Giống như nhận ra Triệu Vô Cực dị động, Tiếu Mị Mị thân hình lười nhác rên khẽ một cái. Cùng hắn ở Thôi tình cốc một năm, hai người sớm đã quen thuộc cảnh này, Tiếu Mị Mị cũng không còn thói quen dậy sớm.

Nàng lúc nào cũng ngủ đến lúc trời sáng hẳn mới dậy, hoặc là Triệu Vô Cực dậy lúc nào, nàng liền dậy lúc đấy.

Triệu Vô Cực tay không nhịn được liền làm heo ăn mặn, hướng về nàng cái kia chống đến quần áo căng phồng núi non mò vào.

Tiếu Mị Mị chỉ là nhẹ nhàng phụng phịu:

“ chán ghét, mới sáng sớm mà đã thế rồi!”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ dậy thôi bảo bối, ta hôm nay muốn đi tìm hiểu tin tức một chút, ngươi cũng hảo hảo tu luyện đi thôi!”
Tiếu Mị Mị mở mắt ra, thụy nhãn mông lung nhìn hắn, hướng hắn trên người bò lên, hai người bắt đầu một nụ hôn sâu, một lúc lâu mới tách ra.

Triệu Vô Cực lúc này mới có thể bình an xuống giường, hắn nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, mặc lên quần áo hướng sát thủ công hội đi tới.