Chương 263: Chương 263: Giết

Người đăng: 2B Nier Automata

Triệu Vô Cực vừa dừng tay, không ít người lập tức hit một ngụm khí lạnh.

Bọn hắn vừa thấy cái gì? Triệu Vô Cực một chiêu trảo pháp vỗ chết Cụ Anh, Cụ gia thiếu chủ.

Cái này chính là muốn gây chiến tiết tấu Triệu Vô Cực thật sự không sợ Biện kinh tam gia hay là hắn là ngu ngốc k biết tự lượng sức mình chỉ muốn sảng khoái nhất thời?

Nhìn quỳ ở trên đất liên tục dập đầu quỳ xin Lý Uẩn , bọn hắn lại càng là khó tin vào mắt mình.

Hôm nay họa phong biến đổi quá nhanh a, có chút theo không kịp.

Đầu tiên chính là Triệu Vô Cực đánh thắng Tiềm Long bảng đệ nhất nhân Lưu Ngạo, nhưng sau đó lại bị đối phương lên mặt ỷ thế hiếp người muốn hắn quỳ xuống dập đầu nhận lỗi.

Triệu Vô Cực yếu thế, Từ Tiểu Bạch lại không thể không lui lại, không dùng Từ gia danh nghĩa bảo vệ được hắn, Triệu Vô Cực tưởng chừng như là phải ở chỗ này mất hết cốt khí, không ngờ họa phong lại lần nữa thay đổi.

Triệu Vô Cực trước đây thở dài cảm thán chính là giả vờ giả vịt, hắn cũng không hề sợ Cụ gia cùng Lý gia, chỉ là đang than thở thế đạo thật đặc sắc, loại người gì cũng có.

Một lời không hợp chính là một trảo vỗ xuống đoạt đi tính mạng của Cụ Anh.

Sau này xem ra, Triệu Vô Cực cùng Cụ gia là không chết không thôi tình huống.

Cho dù Cụ gia gia chủ còn có con trai để truyền thừa hương hỏa, nhưng cái này mặt mũi bọn hắn nhất định phải tìm lại, nếu không bọn hắn cũng không thể ở Biện kinh lăn lộn nữa.

Thiếu chủ bị một cái dã thiếu niên không rõ nguồn gốc đánh giết, không phất cao ngọn cờ phái người ra trả thù đâu có thể là đại gia tộc!

Còn cái này Lý Uẩn, một cái vốn làm tiểu đệ đi theo Lưu Ngạo, Lưu Ngạo lúc này còn như chó chết nằm trên mặt đất, hắn chính là cực kì không có cốt khí xin Triệu Vô Cực tha mạng, xem thế là đủ rồi.

Triệu Vô Cực ngày hôm nay hành động quả thật tạc thiên, hắn không những chọc tức Cụ gia, mà tình hình này còn giống như không muốn thu tay.

Trước đây không lâu hắn cũng chọc Hoàng gia, giết Hoàng Tật Phong , quả thật kẻ thù khắp thiên hạ a!

Triệu Vô Cực lạnh nhạt mở miệng nói:
“ cút qua một bên!”

Lý Uẩn lập tức vâng dạ , không hề dám đứng lên như một con chó ở trên mặt đất rút lui đi nhường ra cho Triệu Vô Cực một con đường đi tới.

Triệu Vô Cực rảo bước đi tới trước mặt Lưu Ngạo , khóe miệng mỉm cười nhìn lấy hắn.

Trên người Lưu Ngạo bây giờ rách toe toét, vết thương là do trảo công của hắn gây nên. Kinh mạch đứt gãy, nội công khô kiệt, võ công toàn phế.

Hơi thở cực kì yếu ớt như ngon đèn trước gió bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi, xem ra đã là đèn cạn dầu.

Triệu Vô Cực muốn giết hắn, không phải là mới lên suy nghĩ.

Từ lúc ở Vọng nguyệt lâu, hắn đã âm thầm muốn giết chết tên này rồi.

Lúc này một cái âm thanh lạnh lùng vang lên:
“ thiếu niên, Cụ gia tuy mạnh nhưng vẫn là có thể chọc, Lưu gia ngược lại không dễ chọc vậy đâu. Hắn chính là biện kinh thương hội thiếu chủ mà tên Lưu Nghĩa kia lại chỉ có mình hắn là con trai, không giống Cụ gia dòng dõi đông đúc, giết hắn chính là muốn cùng Biện kinh thương hội khai tử chiến a!”

Triệu Vô Cực nhìn lại, chính là Từ Nghĩa đang lên tiếng ,hắn đây là đang nhắc nhở Triệu Vô Cực xem việc mà làm thấy chỗ tốt thì thu tay.

Triệu Vô Cực cười nhạt, đối phương ở khá xa , có thể xem không rõ Lưu Ngạo thương thế.

Thương thế này, nếu để hắn trở về Lưu gia cũng là một đường khai chiến không chết không thôi.

Không bằng trước giết cho sảng khoái sau đó lại khai chiến, như vậy chẳng phải kiếm lợi.

Triệu Vô Cực chính là làm việc nhanh chóng, không muốn chần chừ tốn thời gian, hắn cười nhạt nói:
“ ta còn tưởng rằng Từ gia chủ đối với ta việc làm đều không quan tâm đây, ngươi hẳn là chỉ muốn cùng ta vạch rõ giới hạn, Từ gia không hề cùng Triệu Vô Cực quen biết, lúc nào lại hảo tâm như vậy rồi”!

Từ Nghĩa khuôn mặt lạnh nhạt nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, quả thật không lĩnh tình tiểu tử.

Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch một chút, đối phương chính là đứng ở đó dùng ánh mắt lo lắng nhìn hắn.

Triệu Vô Cực nếu giết người, sau này cuộc sống của hắn sẽ rất nguy hiểm a. Thân là bằng hữu, Từ Tiểu Bạch không muốn hắn đi mạo hiểm như vậy làm gì, nhưng hận thù đã bị kết lên, như là mũi tên lên cung, không thể không phát.

Lý Uẩn thì là run như cầy sấy nhìn Triệu Vô Cực hành động bên này, hắn không dám ho he nửa lời.

Triệu Vô Cực nếu Lưu Ngạo còn dám giết, hắn một cái Lý gia nhị công tử còn không đủ đối phương nhét kẽ năng, muốn giết liền giết.

Dù sao Lưu gia là một kẻ thù, thêm Cụ gia cũng không quá quan trọng, đã thế thêm luôn Lý gia vào cũng là tiện tay.

Lý Uẩn vẫn là yêu quý tính mạng của mình, hắn không dám hở ra một âm thành nào sợ rằng kích thích Triệu Vô Cực muốn giết hắn.

Triệu Vô Cực nhấc chân lên, mọi người ở đây đều nín thở.

Tiềm long bảng thứ nhất nhân vật, nằm ở đó, Triệu Vô Cực một chân giơ lên, chỉ cần thả xuốn liền có thể quyết định vận mệnh của đối phương.

Một khi giết người, chính là tiếng còi tử chiến kéo lên, một ngày Triệu Vô Cực còn chưa chết, Cụ gia cùng Lưu gia sẽ không dừng lại.

Triệu Vô Cực không để mọi người chờ lâu, hắn một cước nhắm thẳng Lưu Ngạo cổ dẫm xuống.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy cổ vang lên, Lưu Ngạo trong hôn mê lập tức chết đi, vô cùng thanh thản.

Chỉ có điều tướng chết của hắn có chút khó xem mà thôi.

“ Triệu Vô Cực thật dám giết người, hắn ở đâu ra tự tin có thể đối kháng Lưu gia cùng Cụ gia?”

“ không đúng cả Lý gia nữa. ba cái gia tộc này có chút gần gũi, sợ rằng sẽ phái người tới hợp công!”

“Tiềm long bảng đệ nhất nhân hôm nay vẫn lạc, Triệu Vô Cực chính thức bước lên bảo tọa, hắn thực lực không thể nghi ngờ a! nhưng không biết hắn còn có thể sống mấy ngày, có thể ở trong tay nhất lưu cao thủ truy sát sống sót!”
“ tên kia Lý Uẩn cũng thật là may mắn a, sớm đầu hàng thật tốt!”
“ cái này chính là thức thời mới là trang tuấn kiệt, ha ha ha!”

“ thật trông chờ, không biết bọn hắn định phái ra bao nhiêu nhất lưu cao thủ truy sát Triệu Vô Cực đây, nếu ở gần Thiên Vân Thành chiến đấu phải chăng chúng ta có thể được xem rồi?”

“ đến lúc đó nhất định không được bỏ lỡ a, ha ha!”

Triệu Vô Cực thu lại tâm thần, hắn không giết Lý Uẩn , đơn giản bởi vì tên này chưa cần phải chết.

Ba người tới Thiên Vân Thành , chỉ còn mình Lý Uẩn sống sót trở về, mũi giáo đầu tiên đều sẽ chỉ vào mũi hắn, đồng thời cũng là Lý gia.

Lý gia tuy yếu nhất trong tam gia, nhưng bọn hắn thiếu chủ chết, ngươi một cái Nhị công tử sao còn sống trở về làm gì?

Sao không đi chết bồi táng cho thiếu chủ của bọn hắn?

Hắn còn sống trong này có cái gì ám tuyền khó nói sao?

Rất nhiều câu hỏi sẽ được đặt ra , trong lúc nhất thời Lý Uẩn sẽ là con chim mồi gánh chịu mọi chỉ trích của hai gia tộc còn lại, bọn hắn sẽ mất thời gian tìm hiểu Lý Uẩn lúc đó tình huống sau đó mới tìm tới Triệu Vô Cực phiền phức.

Hơn nữa việc này sẽ gây ra hai gia tốc đối với Lý gia bất mãn, Lý gia cũng sẽ vị bị bọn hắn hắt hủi mà bất mãn, từ đó sinh ra phân kì.

Triệu Vô Cực sẽ không phải cùng một lúc đối phó ba cái gia tộc phái ra người.

Hành động ngày hôm nay không chỉ đưa Triệu Vô Cực lên Tiềm long bảng chí cao bảo tọa, hắn hung danh lại lần nữa vang xa, trong lúc nhất thời không ít môn phái cùng gia tộc đều đang chăm chú vào Triệu Vô Cực hành động, xem hắn có thể sống sót qua đám người phục thù này bao lâu.

Lấy trước đây Triệu Vô Cực lịch sử mà nói, cái nào gia tộc cùng hắn giây dưa đều có hậu quả vô cùng thảm khốc, lần này Cụ gia cùng Lưu gia nếu đồng thời xuất động không biết Triệu Vô Cực có thể tiếp tục kéo dài cái lịch sử này hay không.

Bỗng nhiên Triệu Vô Cực lỗ tay giật giật một cái, hắn lúc này mới chú ý xung quanh một cái quen mắt thanh niên đang điên cuồn phân tích lợi hại bên trong, nói được cho nước dãi loạn bắn.

Tên này không ai khác chính là vạn sự thông Bách hiểu sinh, không ngờ đối phương vẫn có thể xuất hiện ở dây hơn nữa giống như đứng xem đã rất lâu a!

Giọng nói này, lúc nãy giống như có chút quen tai. Người giải thích thanh điền cổ ngọc chỉ sợ cũng là hắn a!

Tên này địa bàn hoạt động thật rộng a, ở đâu có náo nhiệt liền có thể thấy hắn ở đấy.

Triệu Vô Cực cũng không quan tâm đối phương, hắn nhìn về phía Từ Tiểu Bạch đứng ở đấy, đối phương vẫn là rất lo lắng nhìn hắn.

Triệu Vô Cực lạnh lùng cất bước đi qua, hai người chạm mặt thời gian, Triệu Vô Cực không một tiếng động lập tưc nói với hắn một câu ngắn gọn :

“ tối nay, miếu hoang gần cửa nam!”

P/s viết chương này mà buồn ngủ quá mấy lần gật gù không biết có sai chỗ nào ko!