Sáng thức dậy, Triệu Vô Cực liền cảm thấy tinh thần no đủ, sảng khoái cực kì.
Một cái lí đĩnh đả ngư bật ngược dậy, Triệu Vô Cực liền đi ra khỏi phòng,rửa mặt làm tốt vệ sinh cá nhân của mình.
Vào đến đại sảnh, Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đã ngồi đó từ lâu, Sở Phi Huyền liền hiền từ cười nói: “ Cực nhi, mau tới ăn cơm, đã chuẩn bị đầy đủ cho ngươi.”
“ Vâng, mẫu thân” Triệu Vô Cực lập tức liền tới ngồi vào vị trí của mình bắt đầu lang thôn hổ yết.
Hắn chỉ cảm thấy bản thân minh thật đói thật khát, muốn ăn thật nhiều để bù đắp năng lượng trong cơ thể đã tiêu hao. Mới bắt đầu chính thức luyện thể có 1 ngày mà lượng cơm ăn của hắn đã thằng tắp tăng lên, may mắn lão ba lão mụ coi như là nhà giàu, không sợ hắn ăn nghèo. Cùng văn phú võ cũng không phải nói chơi.
Thấy Triệu Vô Cực ăn như gió cuốn, Sở Phi Huyền hết sức vui mừng, gắp liền cho hắn mấy cái đùi gà to. Gà này liền là hỏa vĩ kê Linh thú sơn chăn nuôi, các nội ngoại môn trưởng lão chuyên dùng.Nhưng thực ra các trưởng lão đa số đều đã tích cốc, chỉ một số người thỉnh thoảng muốn đổi vị mới tới nắm mà thôi. Gần đây số lương hỏa vĩ kê có chút tăng mạnh, Triệu Vô Cực cái này ăn hàng liền giúp chúng giảm dân số.
Võ giả bước chân vào tu luyện liền là phải ăn, đi con đường luyện tinh hóa khí. Ngươi không ăn lấy đâu ra sức để luyện, không có tự thân tích trữ năng lượng còn tu cái rắm võ học.
Triệu Vô Cực thân thể rất bổng, sức tiêu hóa cũng kéo theo mạnh mẽ, để hắn có thể rất nhanh tiêu hóa lấy thức ăn. Một đêm qua tiêu phí sức lực lập tức được hắn bồi trở về.
Triệu Phi Dương nhìn Triệu Vô Cực liền hết sức hài lòng, hài tử nha, không cho đại nhân thêm phiền não, ăn được ngủ được là tốt rồi. Còn muốn chơi thế nào tùy ý hắn đi.
Ăn uống nghỉ ngơi xong xuôi Triệu Vô Cực đến diễn võ trường của bản thân. Hắn liền trông thấy máy tập tạ kéo tay của phụ thân hắn để sẵn ở đấy. Xem vài vòng, Triệu Vô Cực hết sức hài lòng, tay nghề của cha hắn quả nhiên không phải thổi ra đấy.
Bắt đầu khởi động ngồi xổm hit thở sâu,hít đất chạy bộ một loạt động tác xong Triệu Vô Cực liền bắt đầu nâng tạ.
Buổi sáng vẫn là tiếp tục không ngừng nghỉ đánh Cơ sở luyện thể trảo pháp. Một lần lại một lần đánh lại, Triệu Vô Cực đối với trảo pháp này đã quá thuần thục, thiếu chỉ là sức mạnh cơ thể mang tới đột phá mà thôi. Cơ sở luyện thể trảo pháp cũng không phải chỉ là sáo lộ rỗng, nó cũng đang không ngừng cường hóa lấy thể phách Triệu Vô Cực.
Buổi chiều, hắn vẫn bắt đầu với mức tạ 5kg. Hấp thu kinh nghiệm hôm qua, lần này hắn liền kết hợp giữa hô hấp và động tác tạo thành một tiết tấu cụ thể. Nâng tạ lên thì hít sâu, thả tạ xuống thì thở ra.
Tuy động tác này khiến hắn có chút chưa quen nhưng hắn cảm thấy như thế hắn luyện được càng ung dung, thu hoạch so trước đó còn nhiều.
Hôm nay hắn có chút tiến bộ, nâng được 7 cái.
Tiếp tục đổi thành nằm đẩy tạ, hắn cũng cố gắng nâng được 7 lần.
“ Có vẻ cơ thể của ta phát triển rất đồng đều a” Triệu Vô Cực thầm nghĩ
Một loạt các thạch cụ qua đi, Triệu Vô Cực đi đến trước mặt máy tập kéo dây của hắn.
2 chân bãi ra mã bộ, lưng quay về phía máy, 2 tay cầm 2 đầu viên hoàn kéo theo 5kg cục thiết tạ. Triệu Vô Cực liền dùng khom lưng xuất trảo động tác bắn ra.
Công cụ này vốn dùng để cường hóa cơ bắp phía sau vai, Triệu Vô Cực thêm vào làm lực cản để luyện tập tốc độ xuất trảo của bản thân, chỉ cần hắn có thể dưới loại áp lực này xuất trảo với tốc độ bình thường, trảo công của hắn sẽ tiến nhanh.
Bởi vì kéo là tạ dây, Triệu Vô Cực có thể làm liền mỗi tay 10 cái mới ngừng. Hắn dự định chỉ cần loại tạ nào có thể 1 hơi làm được 20 cái hắn sẽ lập tức nâng mức tạ lên mà không tiếp tục rèn luyện số lần nâng tạ, như thế có thể đảm bảo hắn tiến bộ đều đặn.
Xế chiều trở về nhà, ăn uống no đủ. Buổi tối lại tiếp tục đứng tấn. Triệu Vô Cực kiên trì thêm được 5 phút lại tiếp tục ngất đi. Mẫu thân hắn lại bế hắn lên giường ngủ.
------------ dòng phân cách tà ác ------------
2 tuần sau, sân nhỏ luyện võ trường
Triệu Vô Cực đang chăm chú nâng lên tạ đá, động tác nhẹ nhàng lưu loát có nhịp điệu, hít thở thông thoáng mạnh mẽ.
Từ lần trước tu luyện đến nay đã được 2 tuần trải qua không ngừng rèn luyện, thể lực của Triệu Vô Cực đã mạnh lên trông thấy. Hắn đã có thể một tay nâng thạch tạ 20kg. Đừng nhìn 20kg đối với tu sĩ không có nghĩa lí gì. Triệu Vô Cực còn không phải tu sĩ chỉ là đơn thuần luyện thể mà thôi, hơn nữa hắn chưa tới 2 tuổi, 1 tay nâng 20kg tạ đá nếu xuất 1 quyền ra có thể lấy tính mạng của một người bình thường, nếu đánh yếu hại thì càng đỡ tốn sức.
Luyện tập, tắm thuốc, ăn uống những thứ này là công việc hàng ngày Triệu Vô Cực trải qua. Đối với tắm thuốc hắn lúc trước cần đến một giờ để hấp thụ thì bây giờ chỉ còn cần 45p, tiến bộ rõ rệt.
Cả cơ thể nội và ngoại của hắn càng ngày càng lớn mạnh, sinh cơ tràn đầy.
Cơ bắp bắt đầu phát triển, sức bền sức chịu đòn gia tăng nhanh chóng.
Mã bộ của Triệu Vô Cực vẫn không có tìm đến căn, nhưng hắn đã có thể kiên trì 5 giờ. Trải qua không ngừng tiêu hao tinh thần chống đỡ đau đớn, tinh thần hắn cũng được rèn luyện trở nên cứng cỏi hơn. Tuy không tăng cường cường độ tinh thần, nhưng ý chí của hắn trở nên mạnh mẽ sắt đá hơn, so với người cùng lứa tuổi mạnh cả trăm lần.
Sức mạnh của hắn bây giờ đã gần đạt tới giới hạn của tuổi tác, nếu đột phá chính là mở ra một cửa ải mới cho bản thân.
Máy tập kéo dây hắn đứng mã bộ cũng đã kéo được 30kg không tốn quá nhiều sức lực, lúc xuất trảo cơ bắp cổ động đã hơi nghe tiếng gió,trảo pháp bắt đầu có dấu hiệu đi đến tiểu thành.
2 tuần qua hắn trải qua phong phú tu luyện cùng thu hoạch.
Dồn sức nâng lên lần thứ 7 tạ đá 20kg, Triệu Vô Cực có chút mệt mỏi nghỉ ngơi, trong đầu hắn nhanh chóng kết luận thu hoạch được trong 2 tuần qua.
“Rèn luyện thể lực là chuyện lâu dài không phải ngày một ngày 2 liền có thể xong, chỉ là cơ sở luyện thể trảo pháp ta đánh tượng mô tượng dạng nhưng lại luôn cảm thấy khuyết thiếu thứ gì đó là có thể đột phá.Rốt cục là thứ gì? Có nên về nhà hỏi lão cha hay không? Không được, nếu cái gì cũng muốn có sẵn đáp án sẽ bất lợi cho tu luyện của ta sau này. Hôm nay tu luyện cũng đã tạm ổn rồi hay là nên ra ngoài xem mọi người tu luyện thế nào. Dù sao võ học cũng nên tham khảo lẫn nhau, 1mình đóng cửa làm xe là không thể luyện thành tài được đấy.”
Quyết định như thế Triệu Vô Cực liền đứng dậy trở về nhà, tắm rửa thay đổi 1 bộ quần áo thường ngày của hắn chuẩn bị ra khỏi cửa.
Lại nói đến quần áo Triệu Vô Cực có chút chửi má nó xúc động. Không biết Sở Phi Huyền là nghĩ như thế nào, áo quần của hắn thuần một màu vàng, tuy không giống long bào của hoàng đế nhưng lại lộ ra một cỗ thổ hào khí tức. Giống như là nhà giàu mới nổi sợ người khác không biết mình giàu vậy. Áo quần hoa văn lại còn thêu hình kim bảo( cục vàng), Triệu Vô Cực là không muốn mặc nhưng hắn thật không còn bộ áo quần nào nữa rồi.
“mẫu thân, ta ra ngoài chơi đây”
“ A, Cực nhi ngươi muốn đi đâu chơi”
“ ta ra ngoài xem mọi người tu luyện thế nào mà thôi”
Sở Phi Huyền suy nghĩ một chút, lấy ra 1 tấm lệnh bài nhét vào trong áo Triệu Vô Cực nói: “ nếu gặp rắc rồi gì liền lấy lệnh bài này ra, đây là trưởng lão lệnh bài của mẫu thân, có nó sẽ không ai làm khó ngươi, được rồi ngưoi đi chơi đi.”
Hiếm khi thấy Triệu Vô Cực bước chân ra khỏi nhà, Sở Phi Huyền cũng là muốn hắn đi đi ra ngoài xem nhiều phong cảnh mở mang chút kiến thức đấy. Còn về lệnh bài chỉ là phòng hờ, trong tông môn này lấy thân phận của Triệu Vô Cực không ai dám làm hại hắn.
Được rồi,ta đi đây” Triệu Vô Cực tung tăng ra khỏi nhà,đây là lần đầu hắn một mình ra ngoài, tuy là chỉ đi vòng trong tông môn mà thôi nhưng hắn còn có chút hồi hộp đây.