Chương 1: Sống lại

Ui..ui........ đau quá

Tên khốn nào dám ném phấn vào mặt ông, bộ chán sóng rùi hả. ủa đây là lớp học sao ta lại ở đây?

Huỳnh Thiên lấy tay xoa xoa vùng trán bị ửng đỏ của mình do vừa mới tiếp xúc thân mật với viên phấn, vừa chửi nhưng mới dứt tiếng thì một giọng nói có một chút tức giận pha lẫn bực bội vang lên

Đây, tui là tên khốn vừa mới ném phấn vào em đây, em có ý kiến gì sao?

Nghe thấy giọng nói từ trên bục giáo viên vang lên Huỳnh Thiên liền lập tức tập trung nhìn vào một người đứng trên đó, người đó là một cô gái tầm khoản 25 26 tuổi, một mái tóc dài màu đen óng ả, mài liễu, môi hồng và một chiếc mũi nhỏ nhắn nhìn rất đẹp.

Dạ dạ không em không koa ý kiến gì đâu ạ

Huỳnh Thiên vừa nói vừa thầm nghĩ trong đầu cho hắn mười lá gan cũng không dám ý kiến ý cò nửa là, vì cô gái hỏi hắn là Phan Ngọc Thúy Liễu là cô giáo chủ nhiệm lớp của hắn, không khéo là đội sổ như chơi.

Hừm.. ngỗi xuống đi tâm trung nghe giảng bài

Dạ

Đáp lại một tiếng Huỳnh Thiên ngồi xuống nhưng nhìn vào mặt hắn thì thấy có tập trung nghe giảng tẹo nào đâu mặt cứ ngơ ngơ ngát ngát không biết tại sao mình lại ở đây nhưng chưa đợi hắn suy nghĩ thì có một giọng nói kế bên nghe quen quen

Này Thiên hôm nay mầy ăn gan hùm hay sao mà ngủ gật trong tiết cô chủ nhiệm thế, tính đội sổ để thứ hai tuần sau đứng cột cờ hả hahaha....

Nghe thế Huỳnh Thiên quay đầu nhìn sang thì thấy một thằng dáng người hơi béo đang bụm miệng cười, thằng này là thằng bạn thân của hắn tên Cao Đức Phúc

A... thằng mập tao nhớ nhớ mầy lắm lại đây caôm cái nào

Nói xong vừa dang tay ra tính ôm thì tên mập la làng lên um xùm

Làm gì thế làm gì thế mày bị khùng hả tao không phải Gay

Hai em um xùm gì thế không muốn học thì ra ngoài đứng cho tui

Hai đứa Bị cô giáo bắt ra phạt đứng ngoài hành lang làm cả lớp cười um lên một trận mặt của tên mập thì đen như đít nồi không nói tiếng nào liền xách đít dọt lẹ ra ngoài hành lanh đứng thấy thế huỳnh thiên liền dọt theo

Vừa ra tới hành lang thì tên mập miếu máu nói

Ca à đại ca của ta à có mun chết thì chết một mình đi sao keo lun ta vậy, ta đang cố gắn làm con ngoan trò giỏi đó

Con ngoan trò giỏi cái đếch, mày tuần nào không lên sổ là ăn cơm không ngon mà còn ở đó con ngoan trò giỏi.

Nghe Huỳnh Thiên nói tên mập liền nhăn nhó mặt mày kể

Cung do đội sổ ấy bị co giáo mách với lão tía tao nên ổng nói tuần này mà tao đổi sổ là tao nát đít đó

Haha mày da đít dày như thế mà củng sợ ăn cây sao hhaha cười chết mắt

Hừm....

Cuối cùng củng hết tiết tới giời về huỳnh thiên và tên mập chạy vào lớp xách cặp chạy ào ra về vừa đi vừa nói chuyện, đoạn đường về nhà thường ngày đi chỉ mất có 10p nhưng hôm nay lại mất tận 20p mới về tới nhà vì huỳnh thiên vừa đi vừa cảm nhận những khung cảnh quen thuôc, cuối cùng hai đứa cũng về tới nhà

Ê Thiên sáng mai có tiết thể dục nhớ qua gọi tao nha nhớ kêu sớm sớm nha mạy để tao con bổ sung năng lượng, không là không tập nổi âu mai thế nào cũng bị bắt chạy 10 vòng sân trường cho coi

Đag hồi tưởng lại những chuyển cũ thì bị thằng mập nói làm cắt ngan dòng suy tưởng hơi bực, cái thằng mập chết tiệc này nói nhùi vãi.

Biết rồi biết rồi nói nhùi vãi cả chưởng ra ý, này mập ca nói cho mà biết nhá nói nhùi cũng tốn calo đấy nhưng sao tao không thấy mầy ốm tí nào vậy?

Haha khỏi lo lát về nhà ăn 2 tô cơm dô và calo đầy lại à với lại tao có dặm đêm nửa mà buồn buồn miệng là kiếm gì ăn thui sao ốm được kkk

Nghe tên mập nói đầu huỳnh thiên liền nổi mấy cái hắc tuyến đinh cởi giày chọi nó cho bỏ ghét nhưng chưa kịp chọi là nó xách đít chạy mất còn không quên nói vọng lại kểu huỳnh thiên mai phải gọi hắn dậy sơm,Thấy thế huỳnh thiên chi cười thầm nói

Hhaha tên mập chết tiệt này vẫn như vậy.

Hắn quay qua nhìn lại căn nhà cửa mình ma trầm tư, cũng rất lâu rồi hắn mới nhìn lại nó từ khi hắn chán học không nữa quyết định lên Đế Đổ đi làm kiến tiền, mặc cho ba mẹ hắn khuyên nhủ thế nào hắn cũng không chụi và nghĩ học liền lên Đế Đô đi làm chỉ có cái bằng cấp 2 thì làm được gì chỉ lang thang hết nữa tháng mới kiếm được nhưng chỉ làm bồi bàn quán nhậu thui, lương ba đồng ba cộng, tới tháng có lương thì gửi về nhà cho ba mẹ hết hai phần ba lương, chỉ còn lại một phần ba ăn gói ăn gém củng đủ cuộc sống chỉ ở tần dưới của xã hội thôi nhìn những đại gia đi xe sang lúc nào cũng có gái xinh đi kè kè, hắn ước gì mình củng được như vậy nhưng ước thì ước chứ sao mà được cũng tại hắn không nghe lời mới như vậy hắn thầm ước ông trời cho hắn làm lại cuộc đời một lần nưadường như ông trời nghe thấy lời hắn cầu xin nên cho hắn sống lại năm mình 17 tuổi

Hắn cười khẻ một tiếng thầm nghĩ ông cho tui sống lại nhưng không cho thêm cái gì sao sống đây trong truyện người ta sống lại không giàu có thì cung võ công cao cường không thì đủ thứ linh tinh này nọ A....A...bất công quá

Thầm thở dài hắn mở của bước vào nhà thì có tiếng nói vọng ra

A Thiên con về rồi đấy à thay đồ rửa mặt ra ăn cơm hôm nay có món thịt kho trứng con thit đây

Nghe tiếng nói hắn liền chạy ngay vào nhà đập vào mắthắn là Người phụ nữ này tên là Dương Ngọc Giàu khoản 37 tuổi nhưng vẫn còn rất đẹp còn người đàn ông kế bên với gương mặt cương nghị trầm ổn là ba của hắn tên huỳnh Chính 40 tuổi.

Mẹ...ba

Kêu lên hai tiếng mắt hắn liền ươn ướt liền chạy thẳng lại ôm chầm lấy bà mẹ và ba hắn không hiểu gì hết liền hỏi

Có chuyện gì sao con?

Dạ không có gì chỉ thấy nhớ ba mẹ quá thui

Ba và mẹ hắn nhìn nhau cười

Ukm rủa tay rui ăn ăn

Dạ