Tuy đây là lần đầu tiên Lý Thiếu Thiên trực diện chiến đấu, thân thủ không được tốt lắm. Nhưng Thổ Địa Trư cũng đã bị thương nặng, hai bên coi như ngang tài ngang sức. Thổ Địa Trư do mất máu chỉ số HP liên tục sụt giảm, tốc độ cũng chậm dần lộ ra sơ hở cho Lý Thiếu Thiên một chiêu kích sát. Hắn thừa lúc Thổ Địa Trư mất đà luồn qua bên hông một kiếm chọc vào cổ họng.
Éc....
Thổ địa Trư hét lớn, sức lực lớn vùng vẫy hất Lý Thiếu Thiên lảo đảo mấy bước. Tuy đã thoát khỏi mũi kiếm nhưng đã trúng một kiếm trí mạng cộng thêm mất máu quá nhiều nên nó chỉ cầm cự được chốc lát rồi ngã uỵch xuống đất, rên mấy tiếng rồi nằm im không nhúc nhích. Lý Thiếu Thiên nhìn thấy thanh HP của nó đã sụt giảm bằng không thì đinh ninh đã chết, lúc này hắn mới há mồm thở dốc, trận chiến vừa rồi tiêu hao năm điểm thể lực của hắn.
•Đinh, giết chết ma thú cấp một Thổ Địa Trư. Exp +50.
Âm thanh máy móc một lần nữa vang lên.
•Năm mươi điểm exp sao...
Để tăng lên lv 2 Lý Thiếu Thiên cần một trăm điểm exp, lần này giết chết Thổ Địa Trư nhận được năm mươi điểm, vậy thì hắn cần phải giết thêm một con nữa mới đủ để thăng cấp.
Nhìn xác Thổ Địa Trư to béo, Lý Thiếu Thiên bắt tay vào thu nhập. Ai ngờ vừa mới chạm tay vào thân thể của nó lập tức hóa sáng sau đó tan đi.
•Thịt Thổ Địa Trư +1.
•Da Thổ Địa Trư +1.
•Răng nanh +1.
Một loạt quả cầu ánh sáng thoát ra nhập vào người Lý Thiếu Thiên, trong đầu truyền tới một dãy thông tin.
•Đệch...
Một Thổ Địa Trư to béo vậy mà chỉ thu được bấy nhiêu, Lý Thiếu Thiên có cảm giác bị lỗ nặng.
Vì cấp độ của hắn thấp nên chỉ mỗi trận chiến đã làm hắn hao tổn không ít thể lực, cần phải nghỉ ngơi lấy sức. Vốn định tìm một nơi để tựa lưng nào ngờ phía sau đột nhiên có động tĩnh.
Khi Lý Thiếu Thiên quay lại đã thấy từ lúc nào sau lưng hắn xuất hiện một con Thổ Địa Trư khác.
•Ọt, ọt,..
Con này to hơn con trước về hình thể lẫn kích thước, răng nanh dài đâm ra khỏi mồm, con mắt đỏ ngầu, nước miếng chảy lào thào.
•Thổ địa Trư, ma thú cấp một hậu kỳ.
Sau khi tiếp nhận thông tin về con vật, Lý Thiếu Thiên trán tuôn mồ hôi lạnh. Một ma thú cấp một sơ kỳ đã đủ làm hắn ăn không tiêu, huống hồ là hậu kỳ. Với cấp độ này căn bản là đánh không lại. Lập tức hắn có ý định thối lui. Thổ địa Trư không biết hắn nghỉ gì, hung hăng thét lên, thân hình như trâu húc thẳng về phía Lý Thiếu Thiên.
Lý Thiếu Thiên cảm giác tử vong, vội vàng nhảy ra tránh né. Chỉ thấy trong tích tắc Thổ Địa Trư đã đâm sầm vào một gốc cây, trực tiếp ủi gãy.
Rào rào..
Tiếng lá cây đổ xuống.
Lý Thiếu Thiên không dám nhìn lại, hướng trước mặt mà chạy.
•Éc, éc...
Thổ địa Trư một kích đánh hụt hung hăng gào thét, thân hình nhưng xe lu rầm rầm đuổi theo Lý Thiếu Thiên.
•Con bà nó, nhanh như vậy...
Lý Thiếu Thiên nghe tiếng động ngay càng gần, hắn biết nếu cứ chạy như vậy chắc chắn sẽ bị nó đuổi kịp, lúc đó là chết không nghi ngờ. Hắn cắn răng một lần, phát động Huyễn Ảnh thân pháp. Tốc độ ngay lập tức gia tăng, dần dần giữ được khoảng cách, không bị Thổ Địa Trư đuổi kịp. Sau lưng hắn kéo theo vô số tàn ảnh giống hệt nhau, mỗi một tàn ảnh đều đang chạy như thật, ảo diệu vô cùng. Thổ địa Trư linh trí khôn cao, không nhận ra được thật giả, cứ thấy người là húc, mất rất nhiều thời gian, dần dần bị Lý Thiếu Thiên bỏ lại.
Kéo giãn được khoảng cách, Lý Thiếu Thiên mới có cơ hội, hắn không chạy thẳng mà chạy lòng vòng, để lại tàn ảnh đánh lừa Thổ Địa Trư. Năm phút sắp hết, vừa lúc thân pháp mất tác dụng Lý Thiếu Thiên đã leo được lên một cây cổ thụ, ngồi trên cành cây không ngừng thở dốc.
•Hộc, hộc... Chị còn tám điểm thể lực, con mẹ nó sắp không trụ được....
Lý Thiếu Thiên thầm mắng, đầu Thổ Địa Trư này quả thật hung hãn, phen này chạy không thoát rồi. Hắn thầm trách bản thân không may mắn, vừa mới bắt đầu đã gặp đối thủ như vậy.
Ngồi trên cây Lý Thiếu Thiên giành giật từng giây hồi phục. Bên dưới Thổ Địa Trư vẫn đang lùng sục hắn, mũi lợn rất thính, cộng thêm tính kiên trì không bỏ rốt cuộc một lúc sau đã nhìn thấy hắn ở trên cây.
•Oét....
Thổ địa Trư hét lên, thân thể ục ịch như một chiếc xe ủi lao vào gốc cây.
Rầm...
Thân cây rung lắc dữ dội, Lý Thiếu Thiên phải ôm lấy thân cây mới có thể miễn cưỡng trụ được.
•Móa... Ta có thù với tổ tiên nhà ngươi sao, sao đuổi theo ta mãi chứ...
Lý Thiếu Thiên lớn tiếng chửi rủa, tiếc là heo không hiểu tiếng người, nó chỉ biết liên tục húc đầu, cây cổ thụ lung lay sắp đổ.
Sượt...
Rốt cuộc Lý Thiếu Thiên bị trượt chân, cả người bất lực rơi xuống. Thổ địa Trư đã trực sẵn dưới đất, cái mồm to như chậu máu với đầy răng liêu xiêu, có cây còn bị sâu, hôi thối cực điểm.
•Con bà nó, liều mạng với mày...
Lý Thiếu Thiên hét lớn, kiếm trong tay lóe kim quang. Tuyệt kỹ Nộ Kích Trảm phát động. Hắn chỉ có thể đánh cược một lần này.
Khoảng cách từ trên cây xuống đất chừng bốn năm mét, vì vậy cả hai rất nhanh đã chạm mặt. Lý Thiếu Thiên không chậm trễ vung kiếm bổ thẳng vào đỉnh đầu Thổ Địa Trư. Một kích này nếu trúng chắc chắn sẽ hạ được nó. Không may cho hắn, Thổ Địa Trư tuy ngu nhưng không ngốc, khi kiếm vừa bổ xuống nó đã kịp né đầu sang một bên. Trái tim Lý Thiếu Thiên chìm xuống. Cứ tưởng đâu tất cả đã kết thúc nhưng trong rủi có sui, lưỡi kiếm tuy không đánh trúng đầu Thổ Địa Trư nhưng vẫn chém thẳng vào vai nó kéo theo một vết thương cực sâu.
Thổ địa hét thảm, đầu đánh qua hất Lý Thiếu Thiên bay bổ nhào, lăn mấy vòng. Máu tươi từ vết thương trên vai nó chảy ra như xối, có lẽ là đã chạm vào động mạch.
Đau đớn khiến cho Thổ Địa Trư điên cuồng, nó mặc kệ máu chảy không ngừng tấn công Lý Thiếu Thiên. Cắn, húc,... Tất cả những thủ chiêu điều tung ra. Lý Thiếu Thiên chật vật tránh đòn. Tuy Thổ Địa Trư đã bị thương nặng nhưng hắn cũng không hơn bao nhiêu, thể lực chỉ còn bốn điểm.
Chống cự được thêm năm phút, Lý Thiếu Thiên rốt cuộc chịu không nổi, toàn thân cơ bắp đau nhức dữ dội, thể lực đã đến cực hạn chịu đựng. Trong khi hắn không còn khả năng động đậy thì Thổ Địa Trư vẫn còn sức tấn công, ma thú mạnh hơn nhân loại về sức chịu đựng. Lợi dụng tình thế nó liền húc hắn một cái trực tiếp đánh hắn bay vào một gốc cây.
Lý Thiếu Thiên nghe ngực đau nhói, sương sườn nứt vỡ, chịu không được ói ra một ngụm máu. Điểm HP tuột xuống còn 30.
Thổ địa Trư nhận ra nhân loại trước mặt sắp không song, biết mình thắng thế liền cấp tốc lao vào. Mồm há ra, toan xơi tái hắn.
Lý Thiếu Thiên mệt mỏi ngồi tại chỗ, đối mặt với tình huống nguy hiểm nhưng hắn vẫn không loạn. Từ trong tay xuất hiện một thẻ bài. Ý niệm khẽ động lập tức ném vào hư không.