Trời tờ mờ sáng, Minh Nhân tỉnh dậy với cái quần ướt đẫm và sặc mùi tinh dịch.
" Cái éo gì thế này?? "
Minh Nhân giật mình bật khỏi giường, nhíu mày hắn kéo kéo cái đáy quần.
" Thật tình...là do hôm qua bị kích thích sao? Đúng là vô vọng, ta không ngờ lại dùng chính hình ảnh của Dì mình để...?? "
Chát!
Minh Nhân tay đập thẳng vào mặt đầy mệt mỏi.
' Điều tại cái của nợ ngươi, đồ Hệ Thống chết tiệt! '
[ Có muốn xem thông tin? ]
' Móe! Mày có ý thức phải không!? '
---------------------------------------------------------
Tên: Minh Nhân
Thể Lực: 98/100
Ham Muốn: ???
Chiến Lực: 53
Dương Vật: 9 cm.
Kỹ Năng:
Massage LV.1 (21%)
Cơ Thể Của Phụ Nữ LV.1 (13%)
Mê Hoặc LV.0
Kỹ Năng Tình Dục:
+Tư Thế Truyền Thống LV.0
Điểm Dục Vọng: 150
---------------------------------------------------------
Cốc cốc!
" Minh Nhân, con thức chưa thế? "
Tuyết Nhiên gõ cửa gọi.
" Vâng! "
" Nhanh xuống ăn sáng nha con~! "
" Vâng... "
Minh Nhân vừa bi vừa hài nhìn đáy quần của bản, xong xuôi cũng là lấy ít đồ đi xuống phòng tắm mà thay luôn đồng phục.
Trở lại bàn ăn, lúc này đã có mặt đầy đủ hai Mẹ Con Tuyết Nhiên và Minh Nghi. Nhìn thấy họ Minh Nhân nở nụ cười chào buổi sáng, Tuyết Nhiên vẫn giữ nét dịu dàng của nàng ta nhưng về phần Minh Nghi thì cô nàng hôm nay cho hắn ăn bơ, không trả lời, điệu bộ giận dỗi quay sang bên.
" Hứ. " ( Minh Nghi )
" Sao thế? Hai đứa cãi nhau à? "
Tuyết Nhiên nhìn Minh Nhân rồi chuyển sang Minh Nghi hỏi.
" Không có, chỉ là tâm trạng không tốt. "
Minh Nghi cắm mặt vào bát nói.
Hướng ngược lại, Minh Nhân cũng chỉ nâng vai bộ điệu không rõ việc gì xảy ra.
Tuyết Nhiên thở dài, xong nàng cười dịu dàng nhìn Minh Nhân.
" Cảm ơn con Minh Nhân, Dì không ngờ là con có năng khiếu trong việc xoa bóp như thế đấy? Sáng nay ngủ dậy liền rất dễ chịu~! "
Tuyết Nhiên che miệng cười vui vẻ.
" V-Vâng, con cũng chỉ mới học nó gần đây thôi...thật may khi có thể giúp Dì cảm thấy thoải mái. Ahaha..! "
Minh Nhân gãi đầu cười ngượng, Minh Nghi kế bên liếc hắn bàn nửa con mắt.
Bịch...!
Minh Nghi bất ngờ giẫm mạnh vào chân của Minh Nhân khiến hắn giật mình xém chút bật khỏi ghế.
" U-úi...? "
Khuôn mặt ngơ ngác, Minh Nhân nhìn sang bà cô nhỏ ngồi kế bên mình, không biết lại làm gì đắc tội bà ta...?
" Hứ! "
Minh Nghi quay mặt nơi khác, Minh Nhân một mảnh câu hỏi mà chả ai trả lời?
' Ta rốt cuộc đã làm gì cô? '
Minh Nhân thầm khóc.
Bữa cơm sáng kết thúc, Minh Nhân cùng Minh Nghi rời khỏi nhà, trước lúc đi vẫn là không quên chào tạm biệt Dì Tuyết của mình.
[ Thân Mật Tuyết Nhiên +5 điểm ]
[ Thân Mật Minh Nghi +2 điểm ]
Trên chuyến tàu điện thường ngày, hiếm khi Minh Nhân và Minh Nghi ngồi cùng một ghế nhưng hôm nay lại là ngoại lệ...
Cà hai ngồi sát nhau, Minh Nhân có vẻ bình thản, xong Minh Nghi có vẻ không ổn cho lắm. Nàng ta đôi mắt mơ màng rồi nhẹ gục đầu lên bờ vai của Minh Nhân, đôi mắt mờ mờ nhắm lại những chợt nhớ ra việc gì đó rồi lại bật lên.
" Minh Nhân? ? "
Minh Nghi giọng ngạc nhiên.
" H-Hả..? "
Minh Nhân cũng là giọng ngạc nhiên không kém.
" Ngươi hả cái gì? " ( Minh Nghi )
"Ngạc nhiên, ta và ngươi ngồi cùng sát nhau, khuôn mặt ngươi lại ngạc nhiên thế ? Không nhận ra ngồi kế ta luôn sao? "
Minh Nhân thở dài nói.
" K-Không, Không phải! Ta đâu có ngạc nhiên! "
Minh Nghi mắt động liên tục, nhìn qua Minh Nhân lại tiếp tục thở dài.
" Vậy ngươi ngạc nhiên cái gì? " ( Minh Nhân )
" Ta...Ta... " ( Minh Nghi )
" Lại tiểu thuyết Boy Loves? " ( Minh Nhân )
" S-sao ngươi biết!! " ( Minh Nghi )
" Kia có vào phòng ngươi lấy lại cuốn bài tập, vô tình nhìn thấy trên giữ ngươi có quyển tiểu thuyết thôi. "
Minh Nhân nâng vai ý, đó là điều đương nhiên.
" Xì, đồ tự tiện... "
Minh Nghi lẩm bẩm, cái đầu lại tiếp tục gục gặc do cơn buồn ngủ gây nên.
" Thời gian còn nhiều, ta không ngại cho ngươi mượn vai đâu. " ( Minh Nhân )
" Ngươi tại sao tốt lên đột ngột thế? Không phải có âm mưu gì chứ? "
Minh Nghi đôi mắt dè chừng.
" Sống chung lâu như vậy người không có xíu tin tưởng nào với ta sao? Đau lòng quá đấy... " ( Minh Nhân )
" Vì sống lâu với người nên mới cần dè chừng ngươi, tên Biến Thái! " ( Minh Nghi )
" Ngươi vẫn con để ý việc hôm qua? " ( Minh Nhân )
" Không có. Chỉ là người bình thường chỉ trốn trong phòng...có mấy khi ra ngoài, nay lại đột ngột tốt lên... "
Minh Nghi gục gặc ngã vào vai Minh Nhân một cách vô thức, nàng ta là quá buồn ngủ rồi...
" Sao cũng được...cho ta mượn nhờ vai... " ( Minh Nghi )
" Được rồi, đến nơi ta sẽ gọi ngươi dậy. " ( Minh Nhân )
---×---
Thời gian chớp mắt qua đi, mới đấy đã gần tối, Minh Nhân và Minh Nghi cùng lúc về đến nhà.
" A~~! Cuối cùng cũng về đến nhà! "
Minh Nghi cặp sách quăng tứ tung rồi chạy thẳng vào nhà tắm, Minh Nhân cũng một thân ướt đẫm mồ hôi nhưng đành đợi vài giờ để Minh Nghi tắm rửa trước.
Để cặp sách trên phòng rồi hắn trở lại căn bếp cùng với cái tủ lạnh, tay lấy ra một chai nước chưa kịp mở nấp thì...
[ Hệ Thống gợi ý: Cửa Hàng=>Thuốc Tăng Lực=>Sử Dụng. ]
' Cái éo gì nữa đây? '
Minh Nhân tò mò rồi tay kích hoạt Hệ Thống, quả nhiên là có mục cửa hàng, vào cửa hàng hàng đầu tiên liền có ống Tăng Lực.
[ Thuốc Tăng Lực giá 50 điểm Dục Vọng ]
[ Đã Mua x1 Thuốc Tăng Lực! ]
Nhìn vào ống nhỏ thuốc màu xanh trên tay Minh Nhân tò mò không nguôi đưa lên mũi ngửi.
' Nước có ga? '
Minh Nhân ngơ ngác chả biết làm gì, không hại không lợi hắn liền đưa vào miệng uống hết.
" Ực... "
Dù không biết việc gì sẽ xảy ra những vẫn là một hơi uống hết, hắn là không muốn thử lại mùi vị của Điện Giật.
" Minh Nhân! Minh Nhân... "
Giọng của Minh Nghi bất ngờ từ nhà tắm phát ra.
" Gì thế?? " ( Minh Nhân )
" Ngươi...có thể lấy hộ ta cái khăn tắm không? "
Minh Nghi giọng ấp úng, nàng ta là đang xấu hổ.
" Rồi, rồi. Ta đến ngay đây... "
Minh Nhân quăng ống thuốc vào sọt rác rồi tiến đến sọt đồ lấy chiếc khăn đưa vào cho Minh Nghi.
Cánh cửa vừa mở, bọt xà phòng từ bên trong chút ít bay ra...
Bất ngờ cánh cửa mở toạc, Minh Nghi từ bên trong lao ra ngã đè lên người của Minh Nhân.
Bịch-!
" Ui da~! "
" Hukl-! "
Minh Nhân và Minh Nghi trước khi kịp nhận ra đã ở trong tư thế khó đỡ, Minh Nhân cũng là một pha hầu tử hái đào, hai vú của Minh Nghi vậy mà nằm trọn trong tay Minh Nhân.
" Ah~! "
Minh Nhân nắm tay nhẹ bóp một cách tự nhiên khiến Minh Nghi rên lên tiếng dâm dục.
" M-Minh Nhân! Ngươi-! Ah~~! "
Độ mềm mại của hai quả vú to tròn cùng sự gợi dục của cơ thể trần truồng của Minh Nghi kích thích Minh Nhân, đôi tay Minh Nhân vô thức siết chặt lấy hai quả vú của Minh Nghi rồi ấn hai ngón tay vào đầu ti của nàng.
Minh Nghi một phen giật mình mà cong người run rẩy, cơ thể tê dại mà rên lên sung sướng.
" X-xin lỗi! Ta kh- "
Chát--!!!
" Kyaa-! Đồ Biến Thái!!! "
Minh Nghi ôm lấy hai vú của mình với khuôn mặt đỏ ửng mà tát cho Minh Nhân một cái rõ đau.
---×---
Bầu không khí yên lặng được kéo dài cho đến khi Tuyết Nhiên trở về, năm dấu tay của Minh Nghi vẫn in đậm trên mặt Minh Nhân như thể làm bắt chứng cho việc hắn vừa bị nàng ta đánh, vô nghĩa.
" Ôi chà~! Mặt con sao thế? "
Tuyết Nhiên che miệng ngạc nhiên hỏi.
Minh Nhân không trả lời mà đôi tay đưa lên bóp bóp rồi nhìn sang Minh Nghi.
" Hai đứa đùa kiểu gì mà...thành ra nông nỗi này thế? "
Tuyết Nhiên thở dài xoa trán hỏi.
" Do hắn. "
Minh Nghi quăng một đống vấn đề cho Minh Nhân giải quyết xong quay lại giận dỗi.
Tuyết Nhiên hướng ánh nhìn về phía Minh Nhân, xong cũng chỉ nhận được cái nâng vai vô số tội của hắn.