Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
Nghe được tiếng xương cốt vỡ nát liên tục vang lên bên tai thì hai người Lam Linh cùng Lam Thiên lúc này hai chân mềm nhũn ra, đừng nói là hai người Lam Linh với Lam Thiên như vậy mà đến ngày cả hai tên Tinh Vương Tiên Cảnh như Lam Đằng cùng Lam Thần đều cảm thấy vậy, bọn họ tự dưng cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
Một phần là trước sức mạnh khủng bố của những người trước mắt, một phần chính là biểu hiện hung tàn của bọn họ. Tuy bọn họ nhìn không rõ người có hắc khí bao quanh kia đang làm gì nhưng nghe được âm thanh xương cốt vỡ nát kêu rôm rốp kia thì bọn họ cũng có thể đoán ra người kia đang làm gì.
Lam Linh có phần nhát gan, lúc này cũng không dám nhìn nữa rồi, nàng nhắm mắt lại đồng thời dùng hai tay bịt tai mình lại. Nàng không muốn nhìn cảnh tượng trước mắt một chút nào cả, cũng không muốn nghe âm thanh đáng sợ kia nữa.
Lam Thiên tuy là nam nhân nhưng lúc này tâm thần cũng bấn loạn, hắn lúc này cũng không dám nhìn về phía ba người đang bay trên bầu trời kia. Khi hắn nhìn vào người nào thì hắn cũng cảm thấy đạo tâm rung động, sát khí lan tràn rất khó khống chế, máu bên trong cơ thể cứ như muốn phá tan thân thể hắn bay ra ngoài.
.......
Ở bên trên bầu trời, sau khi Bóng Ảnh ăn xong hai tên Băng Lam Tộc thì phán một câu :
" Như vị thịt đông lạnh vậy, có điều cảm giác cũng rất đặc biệt. Ngon."
Sau đó hắn tóm cổ hai tên Băng Lam Tộc còn sống bay về phía Xuân Đức đang đứng. Vừa đến nơi thì hắn cười khặc khặc nói :
" Mùi vị không tệ, vị thịt khá ngon. Lâu nay phải ăn chay bây giờ có chút mặn cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Đại ca tính xử lý sao với hai tên này ?"
Xuân Đức lúc này cũng đã thu về Quỷ Kiếm, xung quanh cơ thể hắn cũng mất đi ánh sáng huyết sắc bảo vệ, có điều tà tính từ cơ thể hắn tán ra không hề giảm, nhìn hai con mồi mà Bóng Ảnh tóm được Xuân Đức cười hắc hắc nói :
" Sưu hồn bọn chúng, xem có tìm được cái gì hữu ích không. Tìm được cũng giết mà không tìm được cũng giết. Cả hai đều cho lão nhị ngươi làm thức ăn đấy, à mà nhớ để 2 trái tim nhé. "
Ngay lúc hai người đang nói chuyện thì Vũ Y cũng đang mang xác tên Lý Thanh Hiền kia bay lại đây, nghe được Xuân Đức nói chuyện thì nàng đạo :
" Hình như đồ ăn của anh hai cũng sắp hết rồi, chi bằng lúc này nhân tiện săn giết một ít. Bằng không lại giống như trước đây."
Xuân Đức lúc này mới nhớ lại là đồ ăn của hắn cũng sắp hết thật rồi, lần trước ở Long Tộc có hơi quá tay, cho Quỷ Kiếm ăn sạch. Còn hắn chỉ giữ lại một ít đồ ăn cho riêng mình. Nhớ đến hồi còn ở Bàn Long Thành, bị cơn đói giày vò nửa sống nửa chết thì hắn không khỏi run một cái. Hắn nhớ lúc trước vì cơn đói mà hắn không thể không vào Bàn Long Quy Khư săn tìm thức ăn.
Gật gật đầu hắn dùng việt ngữ nói :
" May mà có em nói không thì anh cũng quên mất, như vậy hẳn là chúng ta nên săn giết một ít. Trong này nhiều Tinh Vương Tiên Cảnh cường giả như vậy thì cũng không lo thiếu thức ăn. Được rồi hai đứa quay về đi, còn hai tên này để anh tự xữ lý cũng được."
Bóng Ảnh cùng Vũ Y không có phản đối, hai người nhìn hắn cười cười rồi biến mất. Lúc này Xuân Đức tiếp nhận hai người Băng Lam Tộc từ trong tay của Bóng Ảnh nhưng hắn cũng không có vội sưu hồn mà bay về phía đám người Lam Gia.
Mấy người của Lam Gia nhìn thấy hắn nắm theo hai tên cường giả Băng Lam Tộc bay về phía bên này thì tâm thần có chút khẩn trương, bọn họ cảm giác Xuân Đức lúc này khác biệt hoàn toàn so với lúc bình thường. Nhìn sát khí đỏ lòm mang theo vô biên linh hồn không thể siêu thoát đang rít gào vờn quanh cơ thể Xuân Đức thì cả đám hô hấp càng thêm dồn dập.
Khi Xuân Đức còn chưa đến nơi thì hai người Lam Đằng cùng Lam Thần đã cung kính cúi đầu hô lớn :
" Hộ thần đại nhân."
Hai người Lam Linh cùng Lam Thiên lúc này cũng không có giống như mấy ngày trước gọi Xuân Đức là đại ca mà lúc này cũng học theo hai người khác.
" Hộ thần tiền bối."
Ánh mắt màu xám của Xuân Đức quét nhìn qua bốn người một lượt sau đó lạnh nhạt nói :
" Mang tất cả những thi thể ngoài kia về đây cho ta. Lam Thần ngươi ở lại."
Ba người khác lúc này đồng thời đáp :
" Vâng."
Ngay sau đó lấy Lam Đằng dẫn đầu, ba người nhanh chóng đi ra bên ngoài kia tìm kiếm thi thể của tên Băng Lam Tộc đang bị vùi lấp sâu bên trong lòng đất cùng với đám bảo vật rơi khắp nơi.
Về phần Lam Thần hắn lúc này đang đứng ở một bên cả người run run chờ đợi Xuân Đức sai bảo. Sau khi ba người khác rời đi, lúc này Xuân Đức nhìn qua Lam Thần nói :
" Trước kia ngươi có nói bản thân là hắc tiên của Lam Gia, ai vào tay ngươi cũng phải nôn ra toàn bộ bí mật phải không ? "
Giọng nói của Xuân Đức lúc này không có ôn hòa như bình thường mà nó lạnh lẽo âm trầm khiếp người, nghe vào tai mà khiến cho Lam Thần đổ mồ hôi lạnh, hắn lúc này hơi run nói :
" Vâng, vãn bối đã từng nói như vậy."
Xuân Đức lúc này không nói nhiều trực tiếp ném hai tên cường giả Băng Lam Tộc đã bị phong ấn tu vị lại cho Lam Thần, hắn lúc này lạnh nhạt nói :
" Làm đi, làm ngay tai đây, ta muốn nhìn xem hắc tiên lại là cái dạng gì."
Lam Thần nghe vậy thì không dám trần trừ, hắn lúc này ngay lập tức lấy ra đồ nghề của bản thân. Phải công nhận là người trong nghề có khác, cũng giống như Lam Đằng vậy tên này trong túi chứa đồ đếm không hết dụng cụ tra hình khảo vấn.
Đầu tiên tên này xích hai tên cường giả Băng Lam Tộc vào bên trong hai cái lồng, đầu của hai tên kia bị cố định bởi một cái đầu lâu màu đỏ thảm. Tiếp sau đó Lam Thần cho hai người này mỗi người mỗi viên thuốc màu đen, nghe nói đây là loại thuốc có thể kích thích cảm giác lên rất mạnh. Nó còn có một công hiệu khác nữa chính là cố định linh hồn.
Có viên thuốc này dụng hình cũng không lo mấy tên này không chịu nổi nhiệt mà tan mất linh hồn. Màn chuẩn bị của người này rất lâu, sau khi cho hai tên cường giả Băng Lam Tộc uống thuốc xong thì tên này còn phải rút hết móng chân, móng tay người ta ra sau đó đâm vào mỗi đầu ngón tay ngón chân một cái kim nhọn.
Cái kim kia to hơn cây tăm dài 20 phân, sau khi đâm vào một nửa thì dừng lại. Ngay khi vừa đâm vào thì hai tên cường giả Băng Lam Tộc liền gào lên thê lương. Xuân Đức thấy vậy thì kinh ngạc nói.
" Việc thuốc kia không ngờ lại có hiệu quả như vậy, chỉ cần đâm mấy cái kim vào đầu ngón tay với ngón chân thôi cũng khiến mấy tên này kêu toáng lên rồi. Thú vị à. Tiếp tục đi."