Chương
932:
Chương 917 : ꧁༺ Kế Hoạch Âm Độc ༻꧂
Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---Thời gian chớp mắt cái đã gần nửa tháng đi qua, kể từ khi Xuân Đức bắt đầu luyện khí đã là 12 ngày. Trong khoảng thời gian này mọi việc đều đã được hai người Bóng Ảnh cùng Vũ Y thương lượng, lên kế hoạch chi tiết một lần. Bây giờ chỉ còn chờ đợi Xuân Đức kết thúc luyện khí nữa mà thôi.
Nhưng mãi đến ngày thứ 15 thì Xuân Đức mới xuất hiện, thời gian so với lúc dự kiến ban đầu chậm hơn là không ít nhưng vẫn là trong thời gian cho phép.
....
Lúc này đây, tại bên trong một gian phòng ăn. Ba người Xuân Đức, Bóng Ảnh cùng Vũ Y vừa ăn sáng vừa đang nói chuyện cùng nhau.
" Nói như vậy là đám Long Tộc kia đã đẩy lùi được đám quỷ vật quay lại Bàn Long Khư rồi, hơn nữa cũng tổn thất không quá lớn. "--- Xuân Đức nghe Vũ Y thuật lại nhưng gì nàng biết được thì hơi nhăn mày lại nói.
Vũ Y nhẹ gật đầu nói :
" Vâng. Theo tin tức tức thu được là như vậy, vì có ba vị lão tổ là Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì nên việc phòng ngự của Long Tông không quá khó khăn, bọn họ chỉ tổn hại một ít vương giả mà thôi. So với nhân tộc bên kia còn tốt hơn rất nhiều."
Suy tư một chút Xuân Đức lại hỏi :
" Vậy Long Tộc bây giờ lại quay về chiếm cứ khu vực lối vào Bàn Long Quy Khư sao ? "
Đẩy một đĩa thức ăn tới trước mặt Xuân Đức, cùng lấy cho hắn một chén cơm, vừa lấy cơm cho hắn Vũ Y vừa nói :
" Không có, đám Long Tộc không có làm như vậy. Nghe nói âm quỷ ở bên trong Bàn Long Quy Khư tốc độ khôi phục rất nhanh nếu không thể một đòn duy nhất giải quyết thì không thể nào giết chết được bọn chúng vì vậy mà Long Tộc không lựa chọn việc trấn giữ lối ra vào. Còn về phần đám âm quỷ kia sau khi bị đánh đuổi thì cũng không đi ra ngoài nữa."
Xuân Đức lúc này nhìn qua Bóng Ảnh hỏi :
" Việc tấn công Long Tộc lần này đệ có phương án gì hay không ? "
Mới nuốt chửng một trái tim đang còn sống, Bóng Ảnh nghe hỏi vậy thì nói :
" Việc này đệ đã cùng Tiểu Y bàn bạc với nhau. Sau vài lần xem xét thì hai người bọn đệ cảm thấy chúng ta nên dẫn dắt đám âm quỷ kia một lần nữa tấn công Long Tộc, sau đó nhân lúc hỗn loạn thì xuống tay với ba tên lão tổ của Long Tộc, cần ba tên chết việc đằng sau liền đơn giản. Ca cảm thấy thế nào ? "
Xuân Đức hơi suy tư, sau một lúc hắn mới nói :
" Kế hoạch không tồi nhưng quan trọng là làm sao có thể dẫn dụ được đám âm quỷ kia ra bên ngoài. Vấn đề này hai người đã nghĩ đến chưa ? "
Vũ Y lúc này cười nói :
" Vấn đề quan trọng vậy làm sao lại có thể bỏ qua được cơ chứ, vấn đề này hai người bọn em đã tìm ra cách giải quyết. Tuy có phần hơi nguy hiểm nhưng vẫn là rất khả thi."
" Nguy hiểm sao ? Nói anh nghe thử đi."--- Xuân Đức vừa ăn vừa nói.
Vũ Y lúc này đã buông đũa, nàng nghiêm túc nói :
" Hẳn anh hai cũng biết Quỷ Linh bên trong Bàn Long Quy Khư rồi chứ, thứ sinh vật là nguồn gốc hình thành nên những cánh rừng quỷ ấy."
Xuân Đức gật đầu nói :
" Biết, không những biết mà còn bắt được một con, nhưng sau đó thì bị Bóng Ảnh ăn rồi."
Vũ Y lúc này nói tiếp :
" Thứ mà được gọi là Quỷ Linh kia sau khi lớn lên thì thành Quỷ Linh Mẫu, có ảnh hưởng đến rất đàn âm quỷ. Nó giống như là nữ vương vậy, đám âm quỷ cấp thấp lẫn cấp cao đều bảo vệ nó. Chỉ cần bắt được một vài con thì đám âm quỷ kia sẽ điên cuồng công kích chúng ta. Việc phía sau thì đơn giản rồi."
Xuân Đức lúc này cũng đã ăn xong, hắn cười nói :
" Hắn cái này là cô bé nghe ngóng được tin tức đi, phải không ? "
Vũ Y gật gật đầu :
" Là em mua được tại khu vực buôn bán tin tức."
Xuân Đức nhếch mép cười tà nói :
" Em chưa từng gặp đám Quỷ Linh kia nên không biết, khi con nhỏ thì bọn chúng đã có tu vi tương đương với Tinh Vương Tiên Cảnh sơ kì rồi, bản lĩnh gì không có chứ bản lĩnh ẩn nấp cùng chạy trốn của bọn chúng chính là đỉnh của đỉnh. Đó chỉ mới là lúc nhỏ thôi nhé, chứ mà khi lớn thành Quỷ Mẫu thì trời mới biết nó lợi hại đến mức nào."
Bóng Ảnh ở bên cạnh nghe vậy thì nói :
" Như vậy kế hoạch này không khả thi sao ca ? "
Cười cười Xuân Đức nói :
" Khả thi, so với việc lao đầu vào Long Ổ thì việc này nguy cơ ít hơn một chút. À mà quên chưa nói, Ca có thứ này muốn đưa cho 2 đứa."
Nhưng lúc này Xuân Đức nhớ tới cái gì đó nhìn sang Bóng Ảnh nói :
" Mà Bóng Ảnh , đệ có thể hay không dùng việt ngữ nói chuyện, Vũ Y thì dùng việt ngữ còn đệ toàn dùng cao thiên ngôn ngữ, nói chuyện với 2 đứa mà cảm thấy mệt quá."
Bóng Ảnh lúc này gãi đầu nói :
" Quen miệng rồi, mà đệ thấy cũng giống nhau cả mà, miễn hiểu được thi thôi quan trọng làm gì. Mà thứ ca muốn đưa cho hai người bọn đệ đâu."
Vũ Y lúc này cũng xen vào nói :
" Em thấy vậy cũng được mà, có sao đâu. Lâu rồi cũng quen ấy mà , hì hì."
Bất đắc dĩ thở dài, Xuân Đức phẩy phẩy tay bộ dạng bó tay nói :
" Thôi tùy 2 đứa, anh sao cũng được. Nữa này nữa nọ cũng được luôn. Hai đứa xem này đây là mồ hôi nước mắt mà anh vất vả lắm mới làm ra đấy. Hai đứa nhìn xem có hợp không ? "
Vừa nói Xuân Đức vừa lấy ra hai cái bảo hạp màu bạc không lớn lắm đưa cho hai người. Vũ Y cùng Bóng Ảnh ngay lập tức nhận lấy bảo hạp, cả hai nhìn nhau một cái sau đó đồng thời mở ra.
Vừa mở ra bào hạp thì một luồng ma quang từ trong bảo hạp tán phát đi ra, cùng lúc đó hàng loạt âm thanh ma quái gào rú vang lên. Bảo hạp được mở ra, cùng lúc đó từ bên trong bảo hạp bay ra 10 kiện bảo vật to bằng bàn tay đang phát ra ma quang vô tận.
Xuân Đức thấy hai người đang ngạc nhiên nhìn bảo vật trước mắt thì hắn lúc này tự sướng nói :
" Thấy anh lợi hại chưa bào, từ tiên bảo anh biến thành ma bảo, từ các hảo hệ, lôi hệ , mộc hệ anh chuyển hóa thành ám hệ cho thích hợp với hai đứa. Không những thế anh còn tăng đẳng cấp của những bảo vật này đồng loạt tới cấp 4. Đẳng cấp cường hóa đến cấp 6. Gia cường thuộc tính toàn bộ gia tăng 20%. Hai đứa thấy anh phải chăng là một thiên tài luyện khí sư ? "
Vũ Y gật đầu cười nói :
" Anh hai thực tài giỏi. Hì hì. "
Nụ cười của Vũ Y lúc này có chút gì đó gian gian, ở bên cạnh Bóng Ảnh lúc này cũng cười khà khà gật đầu. Nhìn thấy biểu hiện của hai người như vậy thì Xuân Đức thoáng cái nghi ngờ nói :
" Làm sao anh cảm thấy hai đứa có chút không thật lòng nhỉ, đặc biệt là Tiểu Y đấy. Em sao cười nhìn gian quá vậy ? "
Vũ Y nghe vậy thì càng cười tươi hơn .
" Người ta khen thật lòng mà, tại anh hai đa nghi quá thì có. Hì hì. "