Chương
818:
Chương 804 : ꧁༺ Rắc Rối Nho Nhỏ ༻꧂
Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
[ Cảm ơn bạn : cuopnick88@, ❄ ๖ۣۜĐế๖ۣۜThiên ❄,๖ۣۜⒸá☆ƯớⓅ☆ⓂⓊốⒾ๖ۣۜ đã tặng np nhé. Cảm ơn mọi người đã theo dõi cùng ủng hộ mình.]*
Cầm thanh dao găm lên ngắm nghía một hồi lâu , hắn vẫn có chút khó mà tin được với cái loại vũ khí vừa ngắn vừa thô nhìn không có gì bắt mắt này lại là vũ khí của vương giả. Phải biết khi lên đến Tinh Vương Tiên Cảnh thì đại bộ phận bảo vật dưới thần khí thì không cách nào chịu nổi pháp nguyên quán chú.Nếu mạnh mẽ sử dụng thì chỉ được một hoặc 2 lần liền vỡ nát, đến cả thần khí cũng phải hạn chế sử dụng để tránh hư hao.
Sau một hồi hắn có chút tiếc rẻ nói :
" Đáng tiếc ta có Quỷ Kiếm rồi bằng không thứ này sẽ là thứ thích hợp ta dùng. Có nên để thứ này cho Vũ Y không nhỉ, mà thôi con bé kia cũng đã có bản mệnh song đao rồi, cho nó cũng chẳng có tác dụng gì."
Hắn lại lâm vào suy tư, tay phải khẽ vuốt cằm. Hắn đang xem nên xử lý thanh dao này như thế nào.
Sau một hồi lâu mà không nghĩ ra cách nào hay hắn liền quyết định việc này để sau. Sau đó hắn liền cất thanh dao găm kia đi, sau khi đã cất thanh dao găm đi thì hắn liền bắt tay vào việc chuẩn bị khảm nạm tiên thạch.
Lấy ra một số lớn tài nguyên hắn bắt đầu bày bố vài cái trận pháp chúc phúc dành cho luyện khí, tại việc này hắn không chuyên cho lắm nên cũng hơi tốn thời gian.
Một giờ sau...
Lúc này hắn đã bố trí xong ba cái trận pháp chúc phúc, tuy công dụng khác nhau nhưng mục đích chung chỉ có một, nâng cao tỷ lệ thành công.
Hắn ngồi vào bên trong trận pháp chúc phúc, khởi động trận pháp lên, quang mang ba màu lam , đỏ ,tím đồng thời ánh lên rực rỡ. Cùng lúc này hắn lấy ra Quỷ Kiếm , đặt nở trước mặt.
Tiếp theo hắn mang ra vài loại phù chú trong luyện khí, cát tường phù, như ý phù, linh hữu phù, hoàn bích phù, cát tinh phù. Vài loại phù chú này được hắn truyền vào pháp nguyên thì sáng lên , phát ra quang mang đủ loại màu sắc, tiếp sau đó 5 loại phù chú này nhập vào bên trong Quỷ Kiếm.
Công đoạn tiếp theo dùng dụng cụ chuyên dùng để tạo lỗ khảm, hắn bắt đầu cẩn thận từng ly từng tý tạo lỗ khảm trên Quỷ Kiếm.
Từng tiếng " Đinh đinh đinh đinh...." liên tục vang lên.
.....
8 ngày sau.
Hắn đã tạo ra lỗ khảm đầu tiên,
.....
7 ngày tiếp theo ,hắn tạo ra lỗ khảm thứ 2.
.....
Lại thêm 12 ngày hắn cuối cùng tạo ra được ba cái lỗ khảm.
Sau khi đục xong ba cái lỗ khảm thì hắn cũng mệt bở hơi tai, trào nước mắt. Đây là còn nhờ có sự phối hợp của A Manh(khí linh bây giờ của Quỷ Kiếm), bằng không với cái trình độ gà mờ như hắn thì mấy chục năm không biết tạo ra được một lỗ khảm không nữa.
Nâng lên Quỷ Kiếm , nhìn ba cái lỗ khảm nằm dọc theo thân kiếm cách đều nhau , thẳng tắp thì hắn không khỏi nở một nụ cười thỏa mãn.
Công việc còn lại thì đơn giản quá rồi, bỏ ba viên Tạp Hóa Thạch phân biệt vào ba lỗ khảm, sử dụng pháp nguyên đồng hòa bọn nó cùng với Quỷ Kiếm. Vậy là thành công.
Nói đơn giản là vậy nhưng cái công việc tưởng chừng như đơn giản ấy lại khiến hắn tốn thêm nữa tháng nữa.
..........
Sau 42 ngày vất vả thì kiệt tác cũng đã hình thành.
Cầm thanh Quỷ Kiếm trong tay hắn thỏa mãn nói :
" Quả là kiệt tác mà, nên đi ra ngoài thử xem uy lực có đó ."
Nói liền làm, hắn nhoáng lên cái liền đi ra ngoài. Nhưng vừa ra ngoài thì hắn liền ngu luôn. Nơi hắn vừa xuất hiện là trên một cái hồ lớn, nước bên trong hồ có màu trắng ngà phát ra hương thơm dịu nhẹ.
Quan trọng hơn là xung quanh hắn lúc này đang có rất nhiều, rất nhiều nữ nhân . Nhưng cô nàng này đang tung tăng bên trong hồ, quần áo thì bị nước làm ướt nhẹp nhìn qua cái liền thấy sạch.
Lúc hắn vừa xuất hiện thì những nữ nhân nơi đây liền ngừng vui đùa, cả đám đều dùng ánh mắt tròn xoe nhìn hắn, nhất là mấy cô gái ở gần càng mở lớn đôi mắt.
Sau một lúc thì một loạt tiếng hét kinh hãi phá tan bầu không khí yên tĩnh nơi đây.
" Á. Dâm tặc."
" Á ! Á ! Á!."
" Dâm tặc to gan dám lẻn vào nơi đây nhìn trộm."
Nhưng vào lúc này một âm thanh vui mừng vang lên :
" Ca ca. Thật là ca ca rồi."
Xuân Đức theo bản năng nhìn qua phương hướng phát ta tiếng gọi kia, ngay lập tức hắn liền thấy một cô gái có phần gầy yếu, có khuôn mặt đáng yêu đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn. Cô gái này không ai khác chính là Nhạn Tuyết, ở bên cạnh nàng còn có Long Linh Nhi , cô nàng kia cũng đang nhìn hắn chăm chăm.
Xuân Đức lúc này có phần không biết làm sao , hắn cứng ngắc đưa tay chào hỏi Nhạn Tuyết cùng những cô gái đang tắm nơi đây.
" Xin chào tiểu Tuyết, chào mọi người. Ha. Hình như ta đi nhầm nơi, ta liền ra ngoài. Ha ha. A ha ha."
Nói xong thì hắn liền nhanh chân chuồn lẹ nhưng ngay sau đó hắn chợt nhận ra là nơi đây không có lối ra. Khắp nơi xung quanh được bao quanh bởi núi đá, phía bên trên thì có một tầng kết giới cứng rắn.
Vào lúc này có âm thanh lạnh lùng vang lên :
" Tôn Vân ngươi không định giải thích gì mà cứ như vậy đã muốn bỏ đi rồi sao ? "
Nghe được âm thanh có phần quen quen hắn liền nhìn xem à ai, vừa nhìn hắn liền thấy một nữ nhân có khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh tanh đang nhìn hắn, xung quanh nàng ta còn có mấy cô gái khác cũng đang dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.
Cũng ngay lúc này lại thêm một nữ nhân khác nữa, nữ nhân này có một đôi tai dài nhìn như yêu tinh vậy. Nàng ta thản nhiên liếc nhìn qua Xuân Đức một cái sau đó nhìn về phía mấy cô gái kia hỏi :
" Vô Song cô biết tên này là ai sao ? "
Cô gái lúc trước chất vấn Xuân Đức nghe hỏi như vậy thì dùng giọng nói có phần giễu cợt nói :
" Chỉ là một kẻ phế vật không thể tu pháp, trong một lần vô tình gặp được vận may lớn , có được sức lực hơn người mà thôi. Sau này cũng chỉ mãi là kẻ ở tầng dưới chót. "
Ngay lúc này một âm thanh có phần tức giận vang lên :
" Chí Vô Song cô nói ai là phế vật."
Nhạn Tuyết cùng Long Linh Nhi lúc này cũng đã từ dưới hồ kia bước lên trên bờ, nhanh chân đi lại về phía bên này. Trên đường đi nàng nghe được có người hạ thấp ca ca mình thì không nhịn được mà phản bác lại một câu.
Chí Vô Song khoanh tay trước ngực nhìn về phía Nhạn Tuyết đang đi lại đây, trêu tức nói :
" Là ta nói ca ca của cô đấy, không đúng sao ? Hắn không phải phế..."
Khi cô nàng này còn chưa nói hết câu thì Xuân Đức lúc này cũng đã nhớ ra cái con nhóc thích xỉa xói trước mắt này là ai, hắn vỗ tay một cái nói lớn :
" Hèn gì nãy giờ thấy quen quen, hóa ra là cái con nhóc trước kia đến cầu hôn ta bị ta từ chối ngoài cửa đây mà."
Hắn vốn dĩ định nói là đánh cho cô nàng này răng rơi đầy đất nhưng nghĩ một chút hắn lại thôi, hắn chuyển qua nói kiểu khác.