Chương
676:
Chương 668: ꧁༺༒ Tàn Dư Đám Phản Loạn༒༻꧂
Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
668Ngay sau đó mấy người này ấn một cơ quan bên góc tường, ngay lập tức một thông đạo đen ngòm không một tia ánh sáng, nhìn có phần rợn người đi xuyên xuống phía bên dưới mở ra, mấy người không có do dự mà lập tức đi xuống.
Đi tới cuối thông đạo đứng trước một căn phòng đá, người tuấn nam đi phía trước nhất lên tiếng :
" Tộc trưởng có đại sự phát sinh, Tam Mao mong được gặp tộc trưởng."
Cùng lúc đó ở bên trong vang ra âm thanh khàn khàn :
" Đi vào."
Cửa đá mở ra , mấy người này lập tức đi vào bên trong , bọn họ đồng thời quỳ xuống trước mặt một ông lão xấu xí. Bên trong căn phòng này còn có thêm hai người khác, một nam tử trung niên có khuôn mặt âm hiểm, một mỹ nữ có đôi mắt sáng ngời.
Nhìn thấy hai người lạ ở trong phòng, mấy người đang quỳ bên dưới do dự không biết có nên nói hay không. Nhìn thấy biểu hiện do dự của bọn họ ông lão kia lên tiếng :
" Thanh đạo hữu cùng Mộng đạo hữu cũng không phải người ngoài, có việc gì cứ việc nói ra."
Nghe vậy thanh niên quỳ trước nhất không do dự nữa mà nói :
" Vâng tộc trưởng, việc là thế này....."
Tên này bắt đầu mồm năm miệng mười kể hết những việc gì mà mình nhìn thấy, hắn còn không quên thêm mắm thêm muối vào câu chuyện của mình cho thêm phần hấp dẫn, nghe tên này kể lại chuyện xảy ra , ông lão cùng hai người khác sắc mặt kịch biến.
" Nhân tộc, chẳng lẽ là đám đáng sợ kia. Tam Mao ngươi thấy những người kia là tu vi gì ? "--- Ông lão lên tiếng hỏi dồn.
Thiếu niên tên Tam Mao kia run giọng nói :
" Ta cũng không biết, bọn họ không có trực tiếp ra tay mà cầm một loại binh khí rất kì quái có thể phóng ra ánh sáng màu trắng, một đàn Câu Linh Quỷ mấy chục vạn con bị trong mấy phút tiêu diệt toàn bộ. Một con Câu Linh Quỷ vương thì bị một thiếu niên một quần đập chết."
Ông lão cùng hai người khác nghe thế cũng phải hít vào khí lạnh liên tục. Không nói tới đám Câu Linh Quỷ khó chơi, riêng con Câu Linh Quỷ vương cũng có đẳng cấp Thần Quân Cảnh trung kì, vậy mà chỉ bị đập một cái liền chết. Kẻ kia là cỡ nào khủng bố.
Lúc này đây cô gái xinh đẹp lên tiếng :
" Ta cũng vừa nhận được tin tức, gián điệp của mấy bộ lạc chúng ta cử đi ngày hôm qua đồng loạt mệnh hồn bị dập tắt. Không ngờ hôm nay bọn chúng lại có hành động chứng tỏ chuyện kia đã lộ. Vương đạo hữu cùng Thanh đạo hữu hai người nói xem bây giờ phải làm sao ?"
Ông lão vẩy tay cho mấy người Tam Mao lui ra sau đó đóng lại cửa phòng, lúc này đây hắn mới nói :
" Hừ. Chỉ có hơn vạn người mà muốn tiêu diệt ảnh tộc chúng ta sao, mơ tưởng, đời ta liên lạc với đám tàn dư của tu la tộc, Tử Tiểu Tông cùng Phong Linh Tông. Biết được việc này mấy tên kia cũng sẽ không ngồi yên chờ chết."
Nam tử âm hiểm hỏi :
" Vậy chúng ta làm sao ? Nên rút cả tộc vào trong bí địa hay là sống mái với đám người kia . Là đánh vẫn là rút ta đều sẽ nghe Vương huynh."
Ông lão suy tư một lúc sau đó nói :
" Cần phải đánh nhưng mà không phải là quyết sống mái với nhau. Chúng ta chỉ đánh thăm dò nếu như địch nhân quá mạnh chúng ta sẽ rút lui vào trong bí địa , nơi kia có thủ hộ của thánh linh chúng ta sẽ được an toàn. Nhưng nếu như địch nhân yếu nhược chúng ta cũng không ngại cho những kẻ kia một bài học. Có điều việc này nên để cho đám nhân tộc tự chó cắn chó đi thôi."
Hai người còn lại nhìn nhau một cái rồi đều nở một nụ cười âm độc.
Tiếp sau đó Ông lão dùng một cái đầu lâu của nhân loại lắc mạnh một cái. Ngay sau đó cái đầu lâu sáng lên, hai hốc mắt trống rỗng bỗng nhiên phóng ra lục quang. Tiếp theo đó mấy đạo âm thanh cùng lúc vào lên :
" Vương lão ma có chuyện gì. "
" Có chuyện gì ? "
" Làm sao Vương lão quái."
Ba âm thanh đều có phần khàn khàn, nghe giống tiếng của mấy lão nhân. Lúc này đây Ông lão họ Vương trầm giọng nói ra.
" Ba vị tới bổn tộc một chuyến, ta có chuyện quan trọng cần bàn với ba vị, việc này có liên quan tới tồn vong của chúng ta."
Nói xong thì ông lão họ Vương liền ngưng truyền năng lượng vào bên trong cái đầu lâu, cái đầu lâu kia nhanh chóng ảm đạm đi. Ông lão nhìn qua hai người còn lại cười lên một cái đầy dụ dị.
Một giờ sau...
Bên trong căn phòng bí ẩn trước kia lại đã xuất hiện thêm ba người nữa, ba người này đều là nam tử độ tuổi trung niên cả.
Bọn họ đang lắng nghe ông lão họ Vương kia giảng thuật sự tình, càng nghe thì sắc mặt ba người càng khó xem. Tới khi cuối thì sắc mặt cả ba người đều âm trầm chảy ra nước.
Một tên tu la tộc ánh mắt đỏ như máu nhìn mọi người nơi đây hỏi :
" Mọi người ở đây không biết là đã có ai có đối sách gì chưa ? "
Nghe tên tu la tộc này hỏi như vậy, ông lão họ Vương ngay lập tức chớp thời cơ nói ra kế sách đã thương thảo từ trước.
Sau khi nói xong thì ông lão cùng hai người khác của ảnh tộc mĩm cười nhìn ba người còn lại. Hai nam tử của nhân tộc cùng một nam tử của tu la tộc nhìn nhau, bọn họ đều nghe ra dụng ý của ông lão họ vương.
Nhưng điều kiện đưa ra quả thực cũng rất mê người, chỉ cần bọn họ xuất lực thăm dò nếu có thất bại thì phần còn lại của thế lực bọn họ cũng có thể tiến vào bên trong bí cảnh của ảnh tộc mà lẫn trốn đám dã man ngoài kia.
Sau một lúc thương thảo ba người kia biết là bản thân bị lợi dụng nhưng vẫn phải đồng ý. Một nam tử nhân tộc có mái tóc ngắn nói :
" Chúng ta đồng ý. Ba thế lực chúng ta tình nguyện xuất lực để thử nông sâu của đám ác ma kia. Nhưng mà nói miệng không bằng chứng có phải hay không chúng ta nên ký kết một cái khế ước cho tin tưởng lẫn nhau.."
Ông lão họ vương cười lên ha hả nói :
" Đó là đương nhiên. Trường Sinh đạo hữu không nói thì ta cũng đã chuẩn bị rồi đây. Các vị nhìn xem thế nào, nếu không vấn đề thì hãy ký vào đây."
Ông lão lấy mà một tấm khế ước cũ nát, có điều khi mấy người ở đây nhìn thấy thì ánh mắt không khỏi ngưng lại.
Nam tử có tên gọi Trường Sinh kia nhận lấy tờ khế ước, đọc qua đọc lại không biết bao nhiêu lần thấy không có vấn đề liền nhìn hai người ở bên cạnh gật đầu một cái.
Hai người kia cũng gật đầu đáp lại , sau đó ba người cùng nhỏ một giọt máu lên khế ước. Ngay sau đó cả cái khế ước bùng cháy hóa thành 6 đạo ánh sáng màu đen chui vào bên trong đầu của 6 người đang ngồi ở đây.