Chương 492: Chương 487: ꧁༺༒ Trận Chiến Côn Trùng༒༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

Xuân Đức nổi lên hứng thú bắt đầu chỉ huy đám binh lính của mình, đám muỗi biến dị của hắn cũng không có lập tức xông là dừng lại bố trí trận hình , nhưng tất cả đều là quân cận chiến Xuân Đức cảm thấy không biết bố trí thế nào nữa.

Cuối cùng hắn học theo đám côn trùng kia cũng tạo thành đội ngũ hình cầu quay tròn rồi cho bọn chúng xông lên tấn công, trước khi xông lên Xuân Đức có chơi chút ăn gian buff cho đám binh lính nhà mình thêm chút lực công kích( Kim thuộc tính ) , Phòng thủ ( Thổ thuộc tính) , Trị liệu ( Mộc thuộc tính), còn hai chiếc nhẫn cùng hỏa và thủy thì Xuân Đức chưa vội dùng nếu bên mình mà yếu thế thì buff thêm.

Từng quả cầu côn trùng va chạm lẫn nhau nhưng không có vỡ ra thành từng đám côn trùng mà xem kẻ vào nhau, bên trong những quả cầu như vậy thì đang trình diễn một màn đánh nhau thảm liệt, hai bên cố sức cắn nhau( Đám muỗi biến dị không có vòi hút mà có nguyên một hàm răng to tướng ).

Rụng như sung là cảnh tượng lúc này đang xẩy ra. Khi hai bên lao vào nhau thì có vô số côn trùng bị chết rớt xuống bên dưới. Những tiếng két két vang rền một mảnh không gian khiến cho người nghe cảm giác tê răng.

Do có số lượng áp đảo cùng Xuân Đức ăn gian nên đội quân côn trùng của Xuân Đức lúc này đang giành thế thượng phong, đánh cho đám quân định chết thương thảm trọng. Xuân Đức ở một bên thấy cảnh này thì vui sướng không thôi, liên tục chỉ huy một đám lớn quân lính đi úp sọt mấy đội Huyết Độc Trùng đi lẽ.

Do có khả năng sinh sản bá đạo nên khí giết chết được con Huyết Độc Trùng nào thì liền sẽ có một đám muỗi biến dị sinh ra vì thế lượng bên Xuân Đức càng ngày càng tăng. Nhưng mà đám mới sinh ra sức chiến đấu quá ư là phế vật bị một con Huyết Độc Trùng giết cho thất linh bát lạc.

Nhưng dù gì có còn hơn không, nhờ có đám phế vật gia nhập làm pháo hôi mà triệt để khiến cho đám Độc Huyết Trùng không ngóc đầu lên được. Đang lúc Xuân Đức cười lên ha hả thì cảm nhận thấy lực lượng linh hồn đánh vào mình, bên trong Huyết Liên Trấn Hồn rung lên từng trận.

" Đánh lén, tập thể đánh lén. Đám côn trùng này sao linh trí cao quá vậy. " Xuân Đức âm thầm kinh dị nếu không phải có trấn hồn bảo vật thì lúc này đây hắn không trọng thương thì cũng ói máu mấy lần.

Còn chưa để cho hắn phản kích thì đám Huyết Độc Trùng có màu kim loại đen cùng con Huyết Độc Trùng chúa đã dùng tốc độ như ánh sáng lao tới hắn mà đốt mà cắn.

Phản kích không kịp Xuân Đức chỉ có thể gia trì một cái lồng phòng ngự xung quanh cơ thể , đám Huyết Độc Trùng đánh vào nhưng lại bị lồng phòng ngự đánh bật ra, có điều lực xung kích mà đám Huyết Độc Trùng này quá ư là mạnh mẽ khiến cho cái lồng phòng ngự nhanh chóng tan vỡ.

Phập phập

Ngay sau khi phòng ngự bị phá thì Xuân đức liền bị chích cùng bị cắn cho vài phát, cùng lúc đó hắn cũng triển khai ra Thiên Canh Kiếm Trận hoàn tất.

Ong ong ong

Lấy Huyết Liên Trấn Hồn làm chủ , bảy thanh kiếm làm phụ bao vậy gần như toàn bộ đám Huyết Độc Trùng vào bên trong. Huyết Liên xoay tròn ở giữa liên tục phòng thích ra độc hương khiến cho đám độc trùng mê mẩn, còn bảy thanh kiếm bay xung quanh Huyết Liên thì liên tục phát ra kiếm quang trảm tới.

Xuân Đức an toàn thoát khỏi đám độc trùng thì nhanh chóng chặt đứt cánh tay bị mấy con côn trùng kia cắn, cánh tay trái của hắn vừa li thể không có sức mạnh đối kháng độc tính nữa thì nhanh chóng bị tan rã thành một bãi máu tanh tưởi.

Nhìn cánh tay đã biến thành bãi máu bên trên mặt hồ thì Xuân Đức không khỏi than thở :


" Độc tính còn mạnh hơn cả của ta nữa, đúng là đám côn trùng tuy nhỏ nhưng sức sát thương thì không thể coi thường được."

Sau khi xử lý vết thương xong hắn bắt đầu chuyên tâm khống chế kiếm trận, kiếm trận sát thương rất lớn đối với đám Huyết Độc Trùng cấp thấp nhưng với đám hắc kim thì bắt đầu có hạn chế rất lớn, không nói kiếm quang chém vào bọn nó như dùng con dao chém lên viên bi sắt chẳng có mấy tác dụng.

Mà điều quan trọng ở đây là đám này hầu như không có nhược điểm, chém rụng đầu cũng không có chết, đám hắc kim trùng đã vậy thì đừng nói đến con Huyết Độc Trùng chúa. Kiếm quang chém lên người nó như muỗi đốt in ốc(inox) vậy không xi nhê gì luôn.

Xuân Đức còn tương trận pháp có vấn đề thử ném vào bên trong một món thành khí thì bị vô vàn kiếm quang chém tan tành chỉ còn bụi phấn bay lả tả. Bây giờ Xuân Đức ngoại trừ có thể vây khốn nó lại thì không thể làm gì khác.

" Một con côn trùng thôi mà cũng khó chơi quá vậy." Xuân Đức đang điều khiển trận pháp thì nhíu mày lầm bầm.

Truyền thần niệm cho Bóng Ảnh :

" Lão nhị có việc cần nhờ giúp đỡ."

Ngay lập tức Bóng Ánh mờ mờ hiện ra. Vừa hiện ra hắn không cần Xuân Đức nói cũng đã biết mình phải làm gì rồi. Chỉ thấy Bóng Ảnh ngồi xuống kế bên trận pháp sau đó niệm một đoạn chú âm.

" Lấy thân ta làm dẫn mọi vật quy về hắc ám vĩnh hằng."

Theo chú âm này vừa ra thân thể Bóng Ảnh nhanh chóng biến thành từng đoàn khói đen bay vào bên trong trận pháp, khói đen bay thẳng vào bên trong người của con Huyết Độc chúa, ngay lập tức con Huyết Độc chúa kia rít lên từng âm thanh bén nhọn.

Nó như bị điên bay loạn khắp nơi gặp cái gì ngăn trước mắt nó liền giết chết tất cả, đến cả mấy con Huyết Độc hắc kim cũng bị nó cắn đối rồi nuốt gọn. Xuân Đức nhìn hai cái răng to như bồ cào của nó mà ớn lạnh cả người.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thoáng cái đã hai canh giờ qua đi. Thân thể Bóng Ảnh lúc này chỉ còn một phần rất nhỏ nhưng phần còn lại này vẫn rất nhanh tan biến bốc thành khói đen chui vào bên trong con Huyết Độc Chúa.

Trời không phụ lòng người, khi Bóng Ảnh chỉ còn một tí thì còn Huyết Độc Chúa bên trong kia cũng ngưng bay loạn, hai mắt nó vô thần đứng nơi đó. Xung quanh nó lúc này đã không còn bất cứ cái gì, Huyết Độc Trùng hay muội biến dị của Xuân Đức đều bị một mình nó ăn sạch không còn một mống. Xuân Đức có chút tiếc của, đám muỗi kia là công sức hắn chăn nuôi bấy lâu nay vậy mà cứ như vậy không còn, hắn tí nữa thì chảy nước mắt.

Bóng Ảnh thân thể mờ nhạt nhìn Xuân Đức nói :

" Cuối cùng cũng xong rồi lão đại, thân xác nó bị ta chiếm được rồi, lão đại cũng có thể tự do điều khiển nó. Ta phải quay về đây năng lượng sắp cạn rồi, không nhanh liền tiêu tán."

Chỉ nói xong câu đó Bóng Ảnh liền biến thành cái bóng của Xuân Đức, lúc này nếu có người nhìn sẽ phát hiện cái bóng của Xuân Đức mờ nhạt dần.