Chương
427:
Chương 422: ꧁༺༒ Náo Loạn Trước Cửa Thành༒༻꧂
Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
Ác Ma Chi Thành-03. Cửa thành đông.Nơi đây người ra vào đông như kiến leo mật , có thanh niên tài tuấn , có người tới để một lần được biết Ác Ma Thành là như thế nào , có người muốn tới đây thăm con cháu trong gia tộc gửi gắm nơi này. Mọi người đều mang theo tâm tình hào hứng khi tới.
Trong khi mọi người đang nghiêm túc xếp hàng để đi vào bên trong thành thì không rõ từ đâu tới một đám thanh thiếu niên cưỡi phi thuyền vương giả hạ xuống. Đi đầu là một thanh niên tâm 30 , quần áo bảnh bao, khí chất công tử nhà giàu lộ rõ. Đi theo phía sau hắn là một đám cũng tầm tuổi hắn.
Nếu chuyện như vậy thì chẳng có gì đáng nói, mọi người lần lượt xếp hàng nộp lộ phí rồi đi vào ai cũng vui vẻ. Nhưng trên đời lắm người tự cho mình đặc quyền cao quý hơn người khác, ví dụ như đám thanh niên này, cả đám thần tình cao ngạo cứ như bố đời thiên hạ vậy. Mặt thì vênh lên như cái bánh khô ngang nhiên chen ngang không thèm xếp hàng.
Đương nhiên đa phần mọi người vẫn nhịn cho qua chuyện dĩ hòa vi quý mà nhưng không phải ai cũng vậy. Một đại hán râu quay nón, thân thể to như con gấu có tu vi Bất Diệt Cảnh bị đám thanh niên này công nhiên không nhìn hắn, đẩy hắn ra khỏi hàng . Mọi người cũng tưởng đại hán này vòng ra phía sau tiếp tục xếp hàng như bao người khác nhưng không , hắn không nói không rằng một đao chém ra.
Phụt
Một cái đầu phóng lên cao, việc này khiến đám người xung quanh kinh ngạc. Đến cả đám thanh niên kia cũng kinh ngạc đến ngây người. Lấy lại tinh thần một đám thanh niên rít gào:
" Ngươi muốn chết."
Cả đám không kiêng nể gì mà rút ra vũ khí cùng một lúc đánh về đại hán kia, kiếm quang bay khắp nơi phá hư hết khung cảnh đón xuân bên ngoài cổng thành. Mọi người xung quanh thì không ai kinh hoàng gì cả mà là chờ xem cuộc vui. Bọn hắn muốn xem là thằng đần nào lại dám tới Ác Ma Điện gây sự và kết cục của mấy thằng ngu này.
Ác Ma Thành-03 là nơi mà mấy tên bán mạng cho Ác Ma Điện cai quản, Ác Ma tín đồ không có mấy người ở nơi này nên an ninh trật tự cũng thuộc dạng kém nhất.
Phát hiện có người ẩu đả ngoài cổng thành thủ vệ thành nhanh chóng đứng ra quát lớn :
" Nơi đây không phải các ngươi có thể gây sự. Mau dừng tay lại cho ta."
Mấy tên thanh niên cười lạnh xem thường tên thủ vệ, một kẻ bên trong đó cười gằn :
" Ác Ma Điện các ngươi cũng quản quá rộng chứ, ở ngoài cửa thành cũng dám quản. Các ngươi biết chúng ta là ai sao ? Chúng ta đều là đệ tử nội môn của Vĩnh Hằng Tông, tam tinh tông môn các ngươi không chọc nổi."
Mọi người đang xem cuộc vui lúc này mới ồ lên, hóa ra đệ tử của siêu cấp đại thế lực. Ác Ma Điện lúc này phải làm sao ? Nếu can thiệp phải chăng lại đắc tội với một siêu cấp thế lực lớn. Một cái tam tinh tông môn có đại năng Hằng Quân Cảnh tọa trấn à.
Chú thích : Tông môn ở Trung Thiên chia làm thập tinh. Nhất Tinh mạnh nhất, thập tinh yếu nhất. Các mức tiêu chuẩn này chỉ là tính ở trung thiên mà không bao gồm cao thiên hay hạ thiên trong đó.
Rất nhiều người tâm lý nhìn xem diễn biến, tên thủ vệ lúc này thoáng có chút do dự, cái này là việc lớn à hắn không dám tự mình quyết định.
Bị mấy chục người vây công đại hán kia toàn thân đầy máu sắp không chịu được nữa, nhìn thấy tình cảnh này tên thủ vệ có chút không đành lòng, hắn bấm vào cơ quan bên trên tường để gọi viện binh nhưng hắn run tay thế nào không nhấn vào nút màu xanh mà lại nhấn vào nút màu đỏ.( nút màu xanh cấp độ nguy hiểm thấp yêu cầu một nhóm người trợ giúp, nút màu vàng toàn thành chuẩn bị, nút màu đỏ cấp cao nhất yêu cầu chi viện từ chủ thành."
Vèo vèo vèo vèo
Liên hoàn pháo hoa bị bắn lên trời cao, giữa thanh thiên hiện lên một chữ " Nạn " đỏ tươi như máu. Nhìn thấy chữ này mấy tên trông coi cửa thành ngây ra như phỗng sau đó cả đám như kiến bò trên chảo nóng, có người hét lên :
" Mẹ kiếp ngươi làm cái gì vậy, ngươi bị điên rồi à."
Tên thủ thành kia cũng là cà lăm nói :
" Đại ca đệ ấn lầm."
Tên này vừa nói xong thì bên trong Ác Ma Chi Thành -03 liên miên độn quang bay ra, cả đám sát khí ngút trời dọa cho bên ngoài những người đến đây sợ ngồi trên mặt đất. Một tên thành niên tay cầm trường thương đỏ chót , ánh mắt lạnh lẽo đao qua tất cả mọi người ở đây, khi hắn chú ý tới mấy chục người đang đánh nhau thì khẽ hừ lạnh một cái.
Mấy chục người kia lập tức thổ huyết bay ngược ra xa. Sau đó hắn lại chú ý đến mấy tên coi cửa thành trầm giọng hỏi :
" Kẻ địch nơi nào ? "
10 tên thủ vệ bị hỏi vậy thì cả đám không dám nói gì chỉ có tên thủ vệ khi trước ấn lầm cơ quan run rẩy nói:
" Vong thương đại nhân , là .. .. là ... là tiểu nhân tay run ấn nhầm cơ quan." Nói xong khuôn mặt tên này ý như trái khổ qua, hắn vừa khóc vừa quỳ nơi đó.
Những người vừa mới đến đây nghe vậy thì thở phào một hơi, bọn họ còn tưởng rằng có địch nhân cường đại tập kích nhưng ngay sau đó bọn họ nét mặt âm trầm lại hỏi :
" Chuyện này rốt cuộc là sao ? "
Tên thủ vệ không dám giấu diếm gì hắn tường thuật lại một lần cho mọi người nghe, có thể những người ở đây làm chứng nữa nên không ai nghi ngờ gì. Tên cầm trường thương màu đỏ lạnh giọng nói :
" Ngươi là người mới đến nên tha cho ngươi một lần, quay về doanh trại vào ma quật một tháng chuộc tội của ngươi. Việc nơi này để ta giải quyết."
Tên thủ vệ kia đập đầu tạ ơn :
" Tạ ơn thống lĩnh đại nhân." Sau đó hắn nhanh chóng đứng dậy đi chở về doanh trại.
Khi tên kia mới đi không qua vài hô hấp thì mọi người ở bên ngoài có thể thấy bên trong Ác Ma Thành-03 liên tục hiện ra 100 đạo quang môn sáng chói, ngay sau đó vô số khí tức cường đại lao ra bên ngoài, từng đội quân sát khí lăng thiên hiện ra khiến cho mọi người ở đây hô hấp khó khăn.
" Dám đến xâm phạm Ác Ma Điện ta tất cả đều phải chết."
Người chưa tới mà âm thanh đã tới, âm thanh như sấm, trấn cho mọi người khí huyết cuồn cuộn , có người liên tục phun máu ra bên ngoài. Thanh niên cầm trường thương huyết sắc nghe được âm thanh này thì sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.
Người này chính là sư tôn hắn Vong Hồn , là một vị tán tu Tinh Quân Cảnh trung kì gia nhập Ác Ma Điện từ 30 năm trước. Tính tình không lấy gì làm tốt, hắn biết lần này hắn gặp hạn rồi nếu là Dương Vân Ly phó điện chủ tới thì sẽ không có việc gì. Còn sư phụ hắn tới thì thôi rồi.