Chương 266: Chương 260 : ꧁༺༒ Buồn Nôn Cấp Vương Giả Quái Vật ༒༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

Không biết có phải hay không ông trời thấu hiểu lòng hắn mà từ bên dưới bò lên 12 cái núi thịt thối rữa , con nào con nấy hình dạng thuộc cái thể loại gớm ghiếc đến không có biên giới, bọn này có một cái thân hình như loài cá sấu nhưng dài cả 400 m có hơn , thân cao 19 m không da, chỉ toàn thịt với thịt đỏ lỏn, cái đầu thì y hệt con đười ươi , có thêm một mắt ở giữa trán, chưa hết bọn này còn có một cái mồm kéo dài và một cái hàm răng to tướng , bén nhọn mọc lung tung . Nhìn từ xa cũng có thể thấy bên trong mấy cái miệng toàn răng là răng kia có vô số loại sống ký sinh đang tung tăng vui đùa.

Cả người bọn chúng đang có vô số sâu trùng ( mấy con giòi) đang bò ra bò vào , con nào con nấy béo núc ních trắng noãn, con to dài tới cả mét, cái hàm răng to như 2 cái bồ cào vậy, thi thoảng lại gặm một khối thịt trên người mấy con quái vật rồi nuốt xuống.


12 núi thịt này vừa xuất hiện thì trên mặt đất đã bị ô uế thành một vùng đất đen thui, những tảng thịt rớt ra từ cơ thể mấy con quái vật này rơi trên mặt đất bên trong đó lại còn có vô số giòi bọ càng tăng thêm phần buồn nôn, cộng thêm cái mùi như mấy cái xác chết bị ngâm nước nhiều ngày vô cùng khó ngửi phát ra từ cơ thể chúng nữa thì đây đúng là một cảnh tởm lợm khó biểu đạt thành lời.


Còn chưa xong, từ phương xa xa lại Xuân Đức lại nghe được mấy tiếng vỗ cánh ầm ầm như gió bão vậy, rất nhanh hắn đã thấy 2 bóng ảnh xuất hiện trong tầm mắt hắn, lần này thì Xuân Đức không phải cảm thấy một trận buồn nôn nữa mà là nôn luôn , hai con muỗi to lớn có thân thể nữ nhân, một khuôn mặt xinh đẹp nhưng cái miệng cái lại mọc ra vô số xúc tua màu hồng bằng thịt, trên người hai con quái này không có chân mà có mười mấy cánh tay.


Khi hai con quái vật muỗi lai người tiến lại hội họp với 12 cái núi thịt thối rữa kia thì bất ngờ một giọng nói như pha trộn giữa tất cả thể loại già, trẻ, trai,gái vang lên :

" Ngươi là kẻ đã giết hết những đứa con của chúng ta "


Xuân Đức nghe vậy thì một trận ngạc nhiên, lâu lắm rồi hắn mới thấy quái vật không nhào lên tấn công mà ở đó nói chuyện đấy, đối phương đã không manh động thì hắn cũng không ngại câu giờ một chút lấy lại sức.


" Phải, là ta giết đấy , các ngươi là những kẻ nào tại sao ta chưa gặp các ngươi bao giờ ? "


" Đương nhiên là ngươi không gặp được bọn ta rồi vì chúng ta đều sinh sống ở sâu bên trong lòng đất chưa bao giờ đi ra ngoài nếu ở bên trên này thì thường là cấp thấp như mấy con mà ngươi vừa giết ấy , chỉ khi Vực Thẳm Tử Vong gần mở cửa thì chúng ta mới lên trên mặt đất mà thôi "--- Lại một âm thanh khác vang lên đáp lời Xuân Đức.


Xuân Đức tính câu thêm thời gian nhưng thật sự đây không phải phong cách của hắn, chán cái kiểu vòng vo, hắn hỏi thẳng luôn :

" Được rồi , không cần vòng vo nhiều lời như vậy, có gì nói thẳng đi ".


Từ bên đám quái vật lại vọng ra âm thanh :

" Vậy chúng ta cũng nói thẳng cho ngươi biết, chỉ cần ngươi đồng ý kết minh với chúng ta việc ngày hôm nay chúng ta coi như xóa bỏ,chỉ cần khi Vực Thẳm Tử Vong mở ra hai bên chúng ta sẽ cùng tiến vào chiếm một phần bảo tàng, chiến lợi phẩm sau này chia đều ngươi thấy thế nào ".



Ha Ha... Ha Ha... Ha Ha Ha


Xuân Đức nghe xong thì ba cái đầu rồng không khỏi đều há to miệng ra mà cười lớn, sau khi cười một lúc lâu hắn mới nhìn mấy con quái vật kia mà cười lạnh nói :


" Chia đều , các ngươi đã ăn bao nhiêu tu sĩ rồi, chiếm được bao nhiêu ký ức rồi, tại sao vẫn có thể nói ra cái điều ngu hết phần thiên hạ như vậy. Các ngươi là cái loại tu vi gì ? cảnh giới thế nào mà cũng đòi chia đều cùng với ta . Chỉ là 14 tên Bất Diệt Cảnh chưa vào bát trọng mà đòi phân chia với ta sao ? Đừng nói các ngươi chỉ có từng ấy lực lượng mà kể các ngươi có mạnh hơn nữa thì ta cũng không đời nào kết minh , đơn giản nhìn các ngươi thôi đã thấy chán ghét rồi. Bây giờ để ta cho các ngươi biết là kẻ như thế nào mới lcó tư cách cùng ta kết minh".

Xuân Đức ngay lập tức vừa nói vừa câu thông với Tuyết Anh thông báo cho nàng tình hình nơi này, muốn nàng cho Tà Long và Đại Bạch ra giúp hắn một tay.


Cũng không thấy Tuyết Anh hồi âm gì cả, nhưng khi hắn vừa dứt lời xong thì không bao lâu bên cạnh hắn bỗng nhiên xuất hiện hai thân ảnh của Đại Bạch và Tà Long. Hai con hàng này khi xuất hiện ở bên ngoài thì ngơ ngác một hồi hiển nhiên là không biết chuyện gì đang xảy ra.


Tà Long nhìn xung quanh một chút rồi lại nhìn 14 con quái vật ghê tởm kia thì sắc mặt không khỏi nhảy một cái , nhưng khi nó nhìn sang bên cạnh Xuân Đức thì không khỏi ngoắc miệng ra mà không biết nói gì, sau một lúc nó mới hồi phục lại ngạc nhiên hỏi :

" Củ cải trắng ngươi đây là sao à, tự dưng lớn nhanh quá vậy, mà mấy con tạp chủng kia là sao ? "

Âm thanh của Tà Long tuy nói nhỏ nhưng cũng chả khác gì mấy quả lựu đạn nổ cả nên mấy con quái vật bên kia cũng nghe được, khi nghe Tà Long gọi bọn nó là tạp chủng thì lập tức lồng lên, một âm thanh cuồn cuộn vang lên:

" Chúng ta là hậu duệ của Ma Thần đại nhân, các ngươi mới là tạp chủng, dám sỉ nhục hậu duệ của Thần tất cả các ngươi đều phải chết "

Âm thanh còn chưa dứt thì đã thấy tất cả 14 con quái vật trên thân đều hiện lên một lớp giáp bằng xương trắng hếu, rồi điên cuồng lao về phía ba người Xuân Đức.


Xuân Đức thấy cảnh này thì cũng không thèm trả lời câu hỏi Tà Long nữa mà thuận miệng mắng luôn :

" Hỏi mẹ gì lúc này nữa, mắt có đun cũng phải thấy mờ mờ chứ, giết chết mấy con tạp chủng này đi , chuyện gì để khi khác nói, hai thằng ngươi hỗ trợ hai bên sườn ta chủ lực đánh chính cho".


Đại Bạch và Tà Long liếc nhau một cái vậy là cũng cùng theo sau Xuân Đức tiến lên.