Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---
Sáng ngày hôm sau.
Hôm nay là một ngày tương đối mát mẻ, Xuân Đức rời giường làm một chút vệ sinh cá nhân sau đó đi ra bên ngoài. Vì chẳng có việc gì làm nên hắn trước tiên đi ăn sáng cái đã.
Nơi hắn ở lại là một nơi cao cấp nhất bên trong “Tây Viện” nên cũng có phục vụ ăn sáng, mặc dù đám tu sĩ không mấy khi ăn.
Khi hắn đi xuống phòng ăn thì nơi đây chỉ có một ít người, thêm hắn nữa cũng chưa tới 20 người, thấy hắn đi vào trong này thì một thiếu nữ dung mạo có phần tầm thường đi tới trước mắt hắn hỏi:
“ Thiếu gia người muốn dùng gì?”
Xuân Đức nhìn thiếu nữ một cái, sau đó nói:
“ Có đặc sản gì thì đều mang hết lên cho ta, nhớ làm nhanh lên một chút đấy, còn đây là tiền thưởng cho các ngươi.”
Xuân Đức vừa nói lại vừa lấy ra một túi lớn ma tinh hạ phẩm, đương nhiên bên trong cũng xen lẫn không thiếu trung phẩm đưa cho thiếu nữ.
Thiếu nữ cầm túi ma tinh thì sững người mấy giây, sau vài cái hô hấp thì nàng mới phản ứng lại đây. Nàng cúi đầu cảm ơn nói:
“ Cảm ơn thiếu gia ban thưởng.”
Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:
“ Ừ đi nhanh đi, làm nhanh còn có thưởng.”
Thiếu nữ kia “Vâng” một tiếng, sau đó nhanh chóng chạy đi thông báo cho nhà bếp chuẩn bị đồ ăn.
Đối với Xuân Đức thì đám ma tinh kia không có tác dụng nhưng mà rất nhiều người vất vả cả tháng mới có thể kiếm được một chút như vậy. Giống như thiếu nữ vừa rồi, một tháng nàng làm ở nơi đây chưa chắc đã kiếm được nhiều như thế.
Xuân Đức đột nhiên trong lòng có một cái cảm ngộ “ Làm người tự tại, vô câu vô thúc, khoái hoạt biết bao, khi giận thì chính là đồ thiên ,diệt địa, khi vui thì ân trạch thương sinh”.
Khẽ lắc đầu mỉm cười, hắn thầm nghĩ “ Giết người quá nhiều đôi khi cũng nên làm một chút việc tốt giải sầu, đây cũng là một cái thú vui tao nhã.”
Thiếu nữ kia vừa chạy đi không bao lâu thì có một trung niên vẻ mặt tươi cười đi tới trước mặt Xuân Đức nói:
“ Thiếu gia mời qua bên này, nơi này chỉ dành cho tu sĩ bình thường, bên trong mới là nơi xứng với thân phận của thiếu gia người.”
Xuân Đức nghe vậy thì khoát khoát tay nói:
“ Ta người này cũng không cầu kỳ, vào bên trong làm gì mất công, nơi này được rồi. Hôm nay ta vui, thưởng cho các ngươi một ít. Bảo mọi người nhanh nhanh một chút, ta thấy đói rồi.”
Vừa nói Xuân Đức lại hào phóng đưa cho tên trung niên kia một bao lớn ma thạch.
Trung niên cầm ma thạch trên tay thì cười như nở hoa, hắn biết hôm nay bản thân chính mình gặp vận rồi, đột nhiên hắn cảm thấy thiếu niên trước mắt này thật là người tốt à. Kẻ có tiền mà keo thì hắn gặp nhiều, toàn những tên ăn không trả tiền, còn dạng hào phóng như Xuân Đức thì hắn mới thấy được vài lần.
Đã Xuân Đức không muốn vào trong thì hắn cũng không miễn cưỡng, hắn gật đầu cười nói:
“ Vâng. Tiểu nhân sẽ nhanh đi đốc thúc mọi người.”
Trung niên đi rồi, Xuân Đức tùy tiện ngồi xuống một cái bàn gần đó, bắt đầu ngồi chờ món ăn của mình được mang lên. Cũng ngay khi hắn vừa ngồi xuống bàn ăn thì lại có một tên thanh niên tuấn tú, thân mặc trường bào màu trắng cùng ngồi xuống đối diện với hắn.
Người thanh niên kia nhìn Xuân Đức cười nói:
“ Huynh đệ ta có thể ngồi ở nơi này được không?”
Nhìn người thanh niên đối diện, thấy đối phương cũng không phải cái đám ruồi nhặng chuyên tới phá đám thì Xuân Đức cũng là mỉm cười, chào hỏi:
“ Tùy tiện đi, sao cũng được. Ngươi cũng tới đây ăn sáng sao? Đã gọi món chưa?”
Người thanh niên đối diện gật đầu cười nói:
“ Đúng vậy, ta là tới đây ăn sáng, tiện thể mua đồ ăn cho hai đồng bạn ta ở nhà, ha ha, không biết huynh đệ tên gì?”
Xuân Đức thấy đối phương có vẻ nhiệt tình thì cũng rất ưa thích,hắn mỉm cười nói:
“ Ta tên Vô Tà, còn ngươi tên gì?”
Thanh niên đáp:
“ Ta tên Khúc Hồn, huynh đệ cũng là thiên tài năm nay mới gia nhập Thiên Ma Viện sao?”
Gật gật đầu, Xuân Đức nói:
“ Ừm, mới gia nhập năm nay, vất vả lắm mới có thể tiến vào nơi này, ta tí nữa thì không qua kỳ kiểm tra linh căn rồi. May mà có người giúp bằng không lúc này đây có khi ta đang ở nhà đâu. ”
Khu Hồn nghe vậy thì mới không tin đây, hắn ở đây cũng đã có thời gian dài, cũng biết nơi đây luật lệ sâm nghiêm, làm gì có chuyện đút lót hối lộ để được đi vào, hắn đoán là vì Vô Tà trước mắt này đây là đang nói đùa.
Ngay vào lúc này, một âm thanh dễ nghe vang lên bên tai Xuân Đức cùng Khúc Hồn
“ Hai vị công tử, đồ ăn của hai công tử đây, mời hai vị công tử dùng bữa.”
Thanh âm vừa dứt thì liền có mấy thiếu nữ đi tới đặt từng đĩa thức ăn xuống trước mặt hai người, có điều ở bên phía Khúc Hồn chỉ có ba đĩa cùng một bầu rượu nhỏ, còn bên phía Xuân Đức thì đầy chạc những món ngon.
Khúc Hồn nhìn thấy thức ăn bên trong đĩa của Xuân Đức thì cũng là líu lưỡi nói:
“ Huynh đệ ngươi thật có tiền, cũng thật biết hưởng thụ à, đến ngay cả thức ăn chế biến từ thịt hung thú cao cấp cũng mua nhiều như vậy.”
Xuân Đức thấy đối phương hình như cũng muốn ăn thì đẩy qua bên phía đối phương mấy đĩa nói:
“ Cùng ăn đi cho vui, một mình ta cũng ăn không hết nhiều như vậy.”
Xuân Đức nói vậy là chém gió thôi, nếu hắn mà ăn thịt đừng nói chỉ có chút thế này, hắn chén một lúc mấy trăm ức sinh linh cũng không thành vấn.
Thanh niên phía đối diện nghe hắn nói vậy thì trên mặt hiện lên sự vui vẻ, hắn cười nói:
“ Ta cũng không khách khí đâu, hắc hắc, nói xong thì hắn bắt đầu như dụt chết đói đầu thai bắt đầu ăn, tốc độ ăn của tên này cực nhanh, thoáng cái ba bốn cái đĩa trên bàn đều đã bị hắn một người ăn sạch.
Những người ở xung quanh nhìn thấy thế một màn thì đều ném cho tên thanh niên đẹp trai kia một cái ánh mắt khinh bỉ, có điều mặt ngoài thì khinh bỉ nhưng trong lòng bọn họ thì đang thầm hối hận, hối hận vì sao lúc trước không qua cùng ngồi với Xuân Đức đâu.
Bằng không lúc này cũng có thể kiếm một miếng rồi, dù sao thịt của hung thú Thiên Vương Cảnh đối với người có tu vi Thiên Vương Cảnh thì có hiệu quả cải tạo thân thể rất tốt. Huống gì người nơi đây đa phần chỉ bước vào Tinh Vương Cảnh mà thôi, ăn được một miếng đỡ phải tu luyện dăm ba ngày rồi.