Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---
“Ghét của nào trời trao của ấy”. Câu nói này có thể ứng với tình cảnh của Xuân Đức hiện tại, không đâu lại có một nha đầu điên điên khùng khùng bám lấy hắn,đuổi mãi không đi.
Dứt làm sao cũng dứt không ra, đánh thì không đánh được, giết lại càng không thể, cuối cùng hắn vẫn là tập làm quen dần.
Hắn bị nha đầu kia kéo đi khắp nơi, lắng nghe nàng nói những chuyện vô nghĩa, thực sự mà nói nếu như không có Bóng Ảnh tiêu trừ toàn bộ những cảm xúc tiêu cực liên tục sinh ra trong đầu thì có khi hắn liền ăn sống con nhóc này từ lâu rồi cũng nên.
Nhưng rồi cái gì sau một thời gian dài tiếp xúc thì cũng quen dần, mới đầu Xuân Đức còn không thể dung nhập được với hoàn cảnh nơi này, nhưng chỉ sau gần một ngày hắn từ từ thích ứng được.
Cái này cũng là vì mấy chục năm nay hắn luôn một thân một mình bôn ba bên ngoài, làm việc chưa bao giờ bị hạn chế, gặp người không vừa mắt liền giết, gặp kẻ giàu có liền cướp, gặp địch nhân mạnh mẽ thì chạy, đây là tác phong sống của hắn mấy chục năm nay rồi. Bây giờ thoáng cái bị cho vào khuôn khổ khiến hắn khó thể thích ứng.
Hắn lúc này giống như một con hổ vậy, vốn đang sống ở bên ngoài tự nhiên, hung tính mười phần, bây giờ lại bị cho vào công viên, phải sống chung với những thứ trước kia là con mồi của hắn. Giết cũng giết không được, ăn cũng ăn không đến ,thực sự khiến người ta khó chịu.
---o0o---
Nhiễm Quân lúc này lại đang thao thao bất tuyệt bên tai Xuân Đức. Nha đầu kia lúc này đang giảng giải cho Xuân Đức, Thiên Ma Viện là cỡ nào hoành tráng.
“Nè nè, ngươi biết không ,Thiên Ma Viện của chúng ta chia làm năm bộ phận, đẳng cấp sâm nghiêm vô cùng. Trung Viện(hạch tâm viên) mạnh nhất, Đông Viện thứ hai, Tây Viện thứ ba, Nam Viện cùng Bắc Viện xếp cuối cùng, muốn gia nhập mấy viện này trước phải tham gia khảo thí,dựa vào kết quả mới có thể xác định được an bài ở viện nào.”
Xuân Đức nghe vậy thì “ ừm ờ” cho qua chuyện, thi thoảng thì hắn lại nói “ Lợi hại vậy à, ta còn chưa thấy nơi nào lại như vậy cả, quả thực không hổ là Diệu Âm Thánh Tông.”
Lần này cũng thế, sau khi nghe xong Nhiễm Quân cô gái nhỏ kia nói xong thì hắn gật đầu, một bộ ngạc nhiên nói:
“ Lợi hại vậy sao, xem ra không đơn giản à. Nơi đây thiên tài khắp nơi muốn được phân vào một viện tốt hẳn rất khó.”
Nhiễm Quân nghe hắn nói vậy thì lại nắm lấy tay hắn cười khì khì nói:
“ Yên tâm, yên tâm, ngươi không cần lo, có ta ở đây ta sẽ giúp ngươi. Đảm bảo sẽ để cho ngươi vào hai viện đứng cuối. Cũng không đến nổi bị đuổi ra về.”
Xuân Đức nghe vậy thì cũng a dua nói:
“ Vậy thì tốt quá, tư chất của ta cực kém, chỉ sợ vừa kiểm tra liền muốn bị đuổi ra về. Nếu có nha đầu ngươi đảm bảo thì cũng không cần lo.”
Bị gọi là nha đầu Nhiễm Quân rất không vui, cô nàng lúc này hung hăng đấm cho Xuân Đức một phát vào sau lưng, đồng thời tức giận nói:
“ Ta mới không phải nha đầu, đừng cứ mở miệng ra là gọi ta nha đầu, đáng ghét.”
Xuân Đức nghe vậy thì “Ờ” một tiếng xin lỗi nói:
“ Quên mất, thấy ngươi bé tí như vậy nhưng ai biết ngươi là lão quái thành tinh, xin lỗi à. Lần sau chú ý.”
“ Bịch..”
Xuân Đức không nói thì thôi, vừa nói xong liền bị ăn đấm, Nhiễm Quân lúc này tức giận nói:
“ Ta cũng không phải lão yêu bà, ta tên Nhiễm Quân,sao từ trong miệng ngươi không thể phun ra từ nào dễ nghe một chút được sao, ngươi toàn làm ta tức chết.”
Xuân Đức nhìn qua nàng, tiện miệng nói:
“ Còn sống nhăn răng ra đó chứ chết đâu. Khi nào chết lại nói.”
Xuân Đức vừa nói xong thì liền muốn tự tát cho bản thân một cái, cái kiểu nói chuyện này là do hắn nói chuyện với Lão Hắc cùng Vô Địch nhiều quá nên bị nhiễm, bây giờ cứ mở miệng ra là không có câu nào tử tế.
“ Bịch”
Nhiễm Quân hung hăng một quyền nện lên trên lưng Xuân Đức, đồng thời gắt:
“ Ngươi im đi, toàn nói lời khó nghe, từ giờ đi theo ta, nghe ta nói, cấm nói chuyện.”
Nhìn cái bộ dạng phát khùng của Nhiễm Quân thì Xuân Đức lãnh đạm gật đầu nói:
“ Ờ.”
Nhiễm Quân vừa nghe hắn nói vậy thì hàm răng nghiến ken két, cô nàng hình như rất có xúc động muốn cắn Xuân Đức mấy miếng.
…….
Tiếp đó Nhiễm Quân nắm lấy bàn tay Xuân Đức, một mạch kéo hắn đi, đi tới một cái sân rộng lớn, trong sân có một số cường giả đạo sư đang tại kiểm tra sổ sách cùng điểm danh. Những người đạo sư này thân mặc trường bào, khí thế uy nghiêm, trên người lộ ra khí tức cường đại vô cùng, ít nhất đều là cấp Thiên Vương Cảnh thất trọng cường giả.
Nhiễm Quân lôi kéo Xuân Đức tới trước mặt một tên đạo sư, vẻ mặt nàng không vui nhìn đạo sư kia nói:
“ Ta mang tên này đi kiểm tra thiên phú nhanh lấy cho ta một tấm thẻ bài.”
Nghe được giọng điệu này của nàng thì chúng đạo sư ở gần đó đều nhìn qua, vừa nhìn qua thì sắc mặt của một đám liền như trái khổ qua, tiếp đó bọn họ đều đưa ánh mắt đồng tình nhìn về phía Xuân Đức.
Người đạo sư vừa bị Nhiễm Quân gắt có bộ dạng trung niên,trường bào màu lam, lúc này lấy từ trong túi ra một tấm thẻ màu đen, hắn còn chưa kịp nói cái gì thì đã bị Nhiễm Quân giật lấy tấm thẻ, sau đó lại lôi kéo Xuân Đức rời đi.
Đợi khi hai người đã đi xa, lúc này đây một đám đạo sư mới bắt đầu nghị luận với nhau. Một vị đạo sư lúc này thở dài nói:
“ Vị tiểu tổ tông kia lại ra ngoài quậy, xem ra Thiên Ma Viện năm nay lại đại loạn rồi.”
Một người khác cũng là than thở:
“ Lại một năm không bình yên rồi đây, không biết năm nay lại có bao nhiêu người muốn gặp xui xẻo nữa.”
Lại thêm một vị đạo sư khác lên tiếng:
“ Tuy không biết là những ai nhưng hiện tại đã có một người rồi đấy, cũng thật khổ cho người thanh niên kia, ta nhìn hắn tư chất cũng không tệ à. Đáng tiếc hắn lại trêu chọc vị tiểu tổ tông kia. Không ai cứu được hắn rồi.”
……
Xuân Đức mặc dù đã đi rất xa nhưng vẫn có thể nghe được mấy tên đạo sư kia nói chuyện, hắn lúc này nhìn về phía Nhiễm Quân, trong lòng hắn đang nhen nhóm một cái ý định, nếu cái ý định kia thành công thì hắn liền giảm bớt đi thời gian phải sống ở cái nơi vô bổ này.