Chương 1492: ꧁༺ Ma Đạo Khảo Nghiệm(1)༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

---o0o---

Thấy chẳng còn ai Xuân Đức lúc này lại chú ý một chút bên ngoài, tiếp đó hắn không kiêng dè gì mà bắt đầu hấp thụ Hắc Ma Viêm nơi này.

Trong nháy mắt, thân thể hắn liền biến thành một cái hắc động khổng lồ, cắn nuốt tất cả mọi người thứ xung quanh, không những là Hắc Ma Viêm mà còn có thi thể của những người nơi đây.

Hắc Ma Viêm đen ngòm, nóng rực mang theo đặc tính thiêu đốt linh hồn nhưng lại đơn giản bị Xuân Đức cắn nuốt, không gian tầng 1 của tòa Hắc Tháp này có được trận pháp không gian gia cố, bên ngoài nhìn tuy bé nhỏ nhưng bên trong rộng cả vài dặm có hơn.

Sau khi cắn nuốt toàn bộ Hắc Ma Viêm bên trong tầng một nơi đây, Xuân Đức không khỏi cảm thấy vui mừng “Ma diễm” của hắn vậy mà có hiệu tăng cường, dù không qua nhiều nhưng đây là một cái dấu hiệu tốt.

Nhìn không gian trống trơn một mảnh, Xuân Đức không khỏi thầm nghĩ.

“ Cũng không tệ à. sau khi cắn nuốt toàn bộ nơi này rồi lại ra ngoài ăn con hỏa chủng kia, thôn phệ được nó có khi Ma Diễm của ta lại đột phá đến cấp 2. Về phần làm đệ tử của tên Vô Niêm Đế Quân gì đó thì dẹp đi, ta mới chẳng thiết làm đệ tử cho ngươi khác.”

Có suy nghĩ như vậy, Xuân Đức lập tức đi lên tầng 2, càng đi tới gần cầu thang tầng 2 thì Xuân Đức không khỏi cảm thấy quái lạ, bởi vì hắn cảm nhận được, bên trên tầng 2 kia cũng không có cái gì sóng nhiệt kinh người như hắn tưởng tượng,

Đang thắc mắc vì sao lại như vậy nhưng rất nhanh hắn liền đã có câu trả lời.

Vừa đi lên tầng 2 thì hắn liền nhìn thấy một mảnh tu sĩ đang ngồi điều tức trị thương cùng khôi phục. Ở cách đó không xa thì lại nhìn thấy một đám ma thú do Hắc Ma Viêm biến hóa mà thành, đám kia đều là bị xích cả lại, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi nhất định.

Vừa nhìn thấy đám Ma Thú này thì Xuân Đức liền đưa ra một cái phán đoán, tất cả Hắc Ma Viêm đều bị lực lượng của tháp này chuyển hóa thành đám Ma Thú kia.

Thời điểm Xuân Đức bước lên tầng thứ 2 thì cũng không có ai thèm nhìn hắn lấy một cái,Hắc Ma Viêm bên trong tầng thứ nhất thực sự đã khiến bọn hắn thương tổn không nhẹ, nhiều tên linh hồn bị đốt cho chỉ còn 2/3, vì vậy bọn hắn lúc này đều chăm chú trị thương cùng khôi phục, cũng không ai muốn phí tâm tư đi điều tra thân phận một kẻ đến sau cùng cả.

Nhưng mà cái gì cũng có ngoại lệ,giống như là cảm giác được điều gì đó, Xuân Đức hướng ánh mắt về một chỗ cách đó không xa, chỉ thấy ở nơi đó đang có một thanh niên yêu dị ngồi xếp bằng, sắc mặt tái nhợt, khiến người khác nhìn vào có cảm giác giống như đang mắc bệnh trong người, 2 con ngươi của hắn xích hồng, bên trong con ngươi xuất hiện đầy tơ máu. Từ trên người thanh niên yêu dị này Xuân Đức cảm nhận được một một loại khí tức khiến hắn không thoải mái, nói đúng hơn là chán ghét.

Ở phía bên kia, thanh niên yêu dị cũng đang hướng ánh mắt về phía Xuân Đức nhìn lại, hắn lúc này còn không ngừng liếm môi, bộ dạng thèm muốn.

Xuân Đức thấy vậy thì ánh mắt hắn chớp động hàn quang, cả người hắn bắt đầu tràn ra khí tức nguy hiểm.

Nếu là đặt tại hoàn cảnh này lúc bình thường thì rất hiếm khi phát sinh đánh nhau,bởi vì đối phó với Hắc Ma Viêm đã là kiện sự tình khó khăn rồi,giờ mà đánh nhau nữa sẽ chẳng có lợi cho ai, nếu có thể thì tất cả đều cố gắng tránh để phát sinh xung đột với nhau.

Có điều cái này chỉ là dành cho người khác thôi, riêng Xuân Đức thì không nằm trong số đó, hắn cảm thấy tên thanh niên ma tộc thuần chủng kia rất có ác ý lẫn sát ý đối với hắn. Còn vì sao tên kia có ác ý với bản thân thì Xuân Đức cũng nào có nhiều thời gian quan tâm, kẻ có địch ý với hắn thì phải chết.

Ngay lúc trên thân thể Xuân Đức bắt đầu tràn ra khí tức nguy hiểm thì tất cả người ở phụ cận đều cả kinh, nhao nhao mở mắt ra. Khi nhìn thấy Xuân Đức cùng thanh niên ma tộc thuần chủng đang nhìn nhau thì một đám đều khó hiểu, có điều lúc này một người lại quát.

“ Nơi này nghiêm cấm động thủ, ngươi nào làm càn dám ở nơi đây động thủ quấy rầy ta khôi phục, ta liền giết người đó.”

Xuân Đức quay qua nhìn sang kẻ vừa phát ngôn, tên kia cũng là một tên nam tử, bộ dạng anh tuấn phi phàm, cũng là một tên ma tộc thuần chủng.

Xuân Đức nhìn hắn lạnh lẽo nói:

“ Vậy thì ngươi chết luôn đi cũng khỏi cần sống làm gì.”

Vừa nói xong thì trong tay hắn lóe lên Quỷ Kiếm, Quỷ Kiếm vừa hiện hắn liền nhanh như chớp giật chém ra nhất kiếm, kiếm mang kinh khủng lóe lên một cái liền biến mất.

Tên thanh niên anh tuấn kia còn chưa phản ứng liền bị chém làm 2, từ bên trong thi thể hắn máu tươi chảy ra đầy đất, lúc chém đôi dạ dày của tên này ra thì phát hiện bên trong có rất nhiều chân tay, tim, mắt.

Mọi người thấy thế thì một trận kinh hãi, một đám người đều là nhao nhao rút lui qua hai bên, tránh xa Xuân Đức. Về phần tên ma tộc thuần chủng lúc trước nhìn thấy một màn như vậy thì trong nháy mắt sắc mặt hắn đã trắng lại càng thêm trắng, hắn thoáng cái đứng dậy sau đó quay người bỏ chạy.

Xuân Đức thấy vậy thì lạnh lùng nói:

“ Chạy, ta lại muốn nhìn xem ngươi chạy thế nào.”

Vừa nói xong thì thân ảnh của Xuân Đức thoáng cái trở nên mờ nhạt, sau đó hoàn toàn biến mất, lúc thân hình hắn hiện ra thêm một lần nữa thì đã ở ngay phía sau tên thanh niên ma tộc thuần chủng kia.

Quỷ Kiếm trong tay hắn lóe lên, trong nháy mắt tên kia tứ chi đều bị chém rụng.

“ A a a a…..”

Hắn hét thảm một tiếng, có điều tuy đã mất đi chân tay nhưng tên kia vẫn tiếp tục bỏ chạy về phía cầu thang đi lên tầng 3.

Nhưng mà còn đủ chân tay chạy còn không nổi chứ huống gì mất đi chân tay, Xuân Đức đưa tay ra chộp lấy đầu hắn, nắm ngón tay đâm sâu vào đầu tên kia khiến cho tên thanh niên ma tộc thuần chủng kia trong nháy mắt hét lên thê lương.

“ Tha ta … Tha ta đi…”

Xuân Đức nghe tên này kêu xin tha thứ thì kinh ngạc nói:

“ Đám ma tộc thuần chủng các ngươi không phải có câu thà chết cũng không cầu xin địch nhân đó sao? Ngươi cầu xin ta không phải đánh mất hết mặt mũi của đám ma tộc thuần chủng các ngươi sao?”

Tên kia lúc này đã sợ đến sắp tiểu tiện không kiểm soát rồi, làm gì còn để ý đến mặt mũi hay thanh danh, hắn lúc này cầu xin nói:

“ Đừng, đừng có giết ta.”

Xuân Đức nghe thế thì mỉm cười, hắn lúc này đặt tên kia xuống đất, sau đó dùng tay bắt đầu rạch bụng hắn ra, móng vuốt của Xuân Đức sắc bén vô cùng, đơn giản có thể mổ bụng tên kia.

Vừa mổ bụng tên kia ra, Xuân Đức vừa cười lạnh nói:

“ Lúc trước ta thấy ngươi hình như rất thích ăn ta thì phải, để ta thử xem trong bao tử của ngươi có những gì.”

Mặc kệ cho tên ma tộc thuần chủng thanh niên la hét thê lương, Xuân Đức vẫn như ác dụt dùng tay mổ bụng tên kia ra, moi tất cả tim gan lòng mề phèo phổi của tên kia ra ngoài.

Cuối cùng là đến bao tử, Xuân Đức khẽ rạch một cái, bao tử của tên kia lập tức vỡ ra, sau đó từ bên trong cái bao tử kia tràn ra đại lượng thi thể nhân tộc ma tu, có nam có nữ,có già có trẻ, có kẻ bị tiêu hóa chỉ còn lại chút xương, có kẻ thì mới vừa bị ăn không lâu nên vẫn còn rất tươi.

Bao tử của đám tu sĩ dù là ma tộc hay nhân tộc đều giống như một cái nhẫn không gian vậy, vì thế mà tên ma tộc thuần chủng này ăn nhiều như vậy nhân tộc ma tu mà vẫn không vấn đề gì.

Nhìn thấy mấy trăm cái xác nhân loại ma tu bên trong bao tử của tên ma tộc thuần chủng, thì Xuân Đức cười nói:

“ Thảo nào ngươi nhìn ta có vẻ thèm khát như vậy, hóa ra ngươi thích ăn thịt nhân tộc ma tu như bọn ta à. Có điều lần này ngươi chọn sai mục tiêu rồi.”

“ Bộp”

Xuân Đức nói xong liền hạ xuống một cước, đạp nát đầu tên ma tộc thuần chủng thanh niên kia. Trong nháy mắt đầu tên kia biến thành một bãi bầy nhầy, linh hồn tên kia vừa bay ra ngoài thì liền bị Xuân Đức nuốt xuống.