Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---
Bầu trời phía bên trên đầu mọi người đột nhiên trở nên kịch liệt bạo động, sau đó một cái vết rách khổng lồ xuất hiện, vết rách kia rộng đến mức tách đôi bầu trời ra.
Từ bên trong vết nứt kia truyền ra một loại uy áp khiến cho lòng người sợ hãi, uy áp kia mỗi lúc một mạnh, mỗi khi uy áp kia tăng lên một ít thì hộp hấp của mọi người lại dồn dập thêm một phần.
Ngay cả chín con thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long-Tôn khi cảm nhận được khí tức này thì cả người đều phát run.
Ma Long- Tôn ánh mắt nhìn vào khe nứt đen ngòm bên trong bầu trời, nó run giọng nói :
“ Khí tức này làm sao quen thuộc như vậy, chẳng lẽ là….”
Không biết hắn nghĩ tới điều đáng sợ nào đó cả người kịch liệt run rẩy, sau đó không nói một lời liền hướng về phía lỗ hổng kết giới mà chạy đi.
Nhưng mà người của Ám Long bộ tộc nào cho hắn chạy đi, hắn vừa bay lên liền có một đám cường giả chặn lại.
Ma Long-Tôn bị chặn lại thì tức giận mắng :
“ Ngu xuẩn, còn không nhanh chạy, đợi thứ kia đi ra các ngươi đừng mong ai con sống.”
Bạch Trạch ánh mắt nhìn về trên cao, lại nhìn về phương trời xa xa, thở dài nói :
“ Chạy không được, phạm vi vài triệu dặm quanh nơi đây đều bị người ngăn lại rồi, chúng ta không khác gì cá nằm trên thớt đợi người làm thịt. Cứ nhìn xem tình huống thế nào.”
Ma Long-Tôn rống lớn :
“ Các ngươi đã không muốn đi vậy cũng đừng ngăn cản ta.”
Ma Long-Tôn từ bên trong ký ức phủ bụi của mình nhớ ra được cái khí tức quen thuộc kia là chủng tộc nào, không nhớ ra thì còn tốt vừa nhớ ra được trong lòng hắn liền trở nên lo sợ, nhớ đến bản tính của chủng tộc kia thì hắn một trận không rét mà run.
Rống lớn một tiếng xong hắn liền một lần nữa hướng về lỗ thủng của đại trận bỏ chạy nhưng hắn chỉ vừa bỏ chạy lại bị người hải tộc ngăn lại.
“ Bọn ta không đi thì ngươi cũng ở lại đây.”
Ma Long- Tôn lần thứ hai bị ngăn lại thì phẫn nộ không để đâu cho hết, ngay lúc hắn đang định phát tác thì vật kinh khủng từ bên trong khe hở không gian kia cuối cùng cũng đi ra.
Ba cái đầu rồng to lớn lộ ra, trên đầu có sừng nhọn, một cái miệng dài với hàm răng chi chít, hai mắt của nó lớn như hai cái chuông đồng, phát ra quang mang huyết sắc, lúc này đây bên trong ánh mắt kia tất cả đều là phẫn nộ, đôi khi xen lẫn một chút lo lắng, ba cái đầu rồng xuất xuất hiện thì đều nhìn về phía Vũ Y đang tại, khi thấy nàng không sao thì ánh mắt nó mới nhìn qua phía con Cửu Vĩ Hồ.
Lúc ánh mắt nó nhìn về phía Cửu Vĩ Hồ thì lộ ra hung mang khát máu, tàn bạo.
Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, Cửu Vĩ Hồ lập tức cảm nhận được cái chết đang đến gần, lúc này đây cả người nàng không ngừng run lẩy bẩy, trong lòng nàng hối hận vạn phận, đáng lý hôm nay không nên đi ra bên ngoài, lại còn đi tới nơi này làm gì.
Tuy không bị con sinh vật trên bầu trời chú ý nhưng người ở phía dưới đều cảm
thấy một trận sợ hãi đến sự sâu bên trong linh hồn, có không ít người còn quỳ
phục xuống phía. Đến ngay cả người của Ác Ma Điện cũng là như vậy, dù sao bọn
họ cũng chưa bao giờ nhìn thấy chân thân của Xuân Đức bao giờ.
Trong lúc mọi người đang sợ hãi thì con sinh vật bá chủ kia cũng dần dần đi ra
khỏi khe hở bên trên bầu trời.
Toàn thân nó được bao phủ bên trong làn sương màu đỏ mờ ảo như ẩn như hiện.Thân thể của nó to lớn nhìn không thấy điểm cuối, mọi người ở dưới thân thể kia không khác gì con kiến hôi đứng bên cạnh dãy núi lớn, sải cánh của nó rộng lớn đến nổi che lấp cả bầu trời, bầu trời vốn đang tối tăm mù mịt lúc này càng thêm âm trầm hơn mấy phần.
Trên thân thể to lớn kia được bao phủ hoàn bởi những chiếc lân phiến màu huyết hồng cùng những chiếc gai bén nhọn mang theo kịch độc, tứ chi nó thô to như cột chống trời, móng vuốt sắc bén lấp léo hàn mang.
Do thân thể quá to lớn, mọi người không thể quan sát hết được mà chỉ có thể quan sát được phần nào, về phần muốn dùng hồn niệm quan sát đó là người si nói mộng. Dưới uy áp nó phát ra hồn niệm không thể ngoại phóng, vừa phóng ra bên ngoài liền bị hủy diệt.
Ngay khi con sinh vật bá chủ kia đi ra, trận pháp kết giới “ Thiên la địa võng” của Ám Long bộ tộc cũng liền tan vỡ thành từng mảnh, đám cường giả bên trên bầu trời trực tiếp bị ép thành phấn vụn.
Nhưng mà để mọi người không thể tưởng tượng nổi là, sau khi con sinh vật bá chủ kia đi ra, thì theo sau nó từ bên trong vết nứt nơi kia lại đi ra thêm một con sinh vật bá chủ khác.
Con sinh vật bá chủ thứ hai mặc dù hình thể chỉ bằng ⅔ so với con sinh vật bá chủ lúc đầu nhưng cảm giác nó mang lại đến cho mọi người lại đang sợ hơn rất nhiều so với con lúc đầu.
Con sinh vật bá chủ thứ 2, hình thể đồ sộ, tứ chi thô to hữu lực, toàn thân được bao phủ bên trong một bộ cốt giáp, khuôn mặt thiếu hụt ngũ quan chỉ có hai đôi mắt hẹp dài nhìn giống côn trùng phát ra màu tím yêu dị, một cái miệng rộng đến mang tai bên trong mọc vô số răng nhọn lởm chởm.
Từ bên trong cái miệng kia chảy ra vô số chất nhầy dinh dính màu xanh lục , một cái lưỡi nhìn như lưỡi rắn liên tục thụt ra thụt vào, còn chưa hết trên thân thể hắn còn mọc ra vô số gai nhọn phát ra ánh sáng âm u, chỉ nhìn đến đây thôi nếu không phải là người gan góc thì đã sớm ngất đi.
Nhưng dù có là ngươi can đảm nhất khi cảm nhận được khí tức trên cơ thể Bóng Ảnh phát ra cũng là một trận tâm kinh đảm hàn, khí tức kia mang đến cho người ta ảo giác lâm vào hắc ám vô biên, thế giới kia không có một chút ánh sáng, một thế giới u ám, lạnh lẽo, cô tịch, không một tia sinh cơ.
Sau khi hai con sinh vật bá chủ đi ra thì vết nứt trên bầu trời nơi kia cũng lần nữa khép lại.
Hai con sinh vật bá chủ đồng thời phủ xuống, khiến cho tất cả mọi người nơi đây như có cảm giác bị hàng vạn ngọn núi lớn đè lên ngực.
Ngay lúc mọi người còn không biết vận mệnh của bản thân sẽ đi về đâu thì một tiếng gầm mang theo sự phẫn nộ vô tận vang lên.
“ Giết.”
Âm thanh như sấm nổ tung, như cự chùy đập vào trong lòng mỗi người.
Xuân Đức vừa gầm lên thì lập tức hướng về phía con Cửu Vĩ Hồ kia công kích.
Ba cái miệng há lớn, ba cột sáng năng lượng khủng khiếp bắn ra, bắn về phía con Cửu Vĩ Hồ.
Con Cửu Vĩ Hồ cảm nhận được lực lượng bên trong ba cột sáng thì trong lòng tuyệt vọng, nhưng mặc dù biết là không thể chống lại nhưng nàng vẫn muốn thử một lần.
Trong nháy mắt nàng yêu hóa, trở về bản thân, cả người nàng bạch quang lóe lên, chín cái đuôi dựng ngược, trên chín chiếc đuôi hình thành chín quả cầu ánh sáng màu xanh khổng lồ.
Chín quả cầu ánh sáng màu xanh kia được nàng ném về phía ba cột sáng đang bắn tới.
“ Ầm ầm ầm….”
Chín quả cầu năng lượng to lớn va chạm cùng với ba luồng năng lượng do Xuân Đức phát ra trong nháy mắt bị cắn nuốt đi đại bộ phận sau đó lại bị hủy diệt hoàn toàn, ba luồng ánh sáng kia uy lực không giảm ngược lại còn tăng, tiếp tục bắn tới Cửu Vĩ Hồ.
“ Phúc phúc phúc….”
Ba luồng ánh sáng kia trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể to lớn của Cửu Vĩ Hồ đục ra ba cái lỗ máu to lớn.
Ba luồng năng lượng hủy diệt kia thế đi không giảm đánh vào bên trong đại dương mênh mông, kích lên những cơn sóng cao tận trời.
Ngay khi Cửu Vĩ Hồ bị trọng thương thì ba cái đầu rồng liền cắn đến.
“ Phúc phúc phúc…”
Thân thể của Cửu Vĩ Hồ bị cái đầu ở giữa cắn ngang lưng, hai cái đầu khác trực tiếp cắn phần đầu cùng phần thân dưới sau đó dứt một cái.
Con Cửu Vĩ Hồ thoáng cái bị xé thành ba phần, máu tươi cùng thịt nát văng ra tung tóe, tiếp đó ba đầu rồng đều ngửa đầu nhai nhai vài cái sau đó nuốt xuống.
Cứ như vậy một con Cửu Vĩ Hồ liền đã thành đồ ăn, bên này Cửu Vĩ Hồ vừa chết thì bên kia Bóng Ảnh cũng xử lý gần xong rồi.