Chương 1241: ꧁༺ Tình Thế Nguy Hiểm(1) ༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

---o0o---

Tiếp sau đó từ bên trong cái lỗ sâu không thấy đáy kia bay ra ngoài một đạo bóng đen, bóng đen kia vừa thoát ra bên ngoài thì liền hướng một phương hướng bỏ chạy, tốc độ của bóng đen cực nhanh, đợi lúc mọi người phản ứng lại thì nó đã bỏ chạy được một đoạn xa.

“ Đuổi theo nó không được để nó chạy thoát.”--- Ngạo Thiên Hành gầm lên một tiếng sau đó dẫn đầu đuổi theo đoàn bóng đen kia.

Được hắn cảnh tỉnh thì đám cường giả khác lúc này cũng nhao nhao phản ứng lại, mấy tên đại yêu, tứ hải long vương cùng mấy tên cường giả đỉnh cấp của nhân tộc là phản ứng lại nhanh nhất, một đám trong nháy mắt Ngạo Thiên Hành bay đi thì cũng hóa thành ánh sáng đuổi theo.

Tiếp sau đó là mới đến đám Cửu Thiên Linh Đế cùng nữa bước Thập Phương Thánh Cảnh.

……

Đang bay ở xa xa cảm nhận được mấy luồng uy hiếp đang nhanh chóng tiến tới gần thì Xuân Đức không khỏi cảm thấy lo lắng. Hắn lúc này cũng là vừa tỉnh lại , còn chưa biết là tình huống thế nào liền đã bị liên hoàn ba đại công kích đánh thẳng lên người.

May mắn là lúc đó hắn kịp mở ra tất cả phòng ngự của bản thân, bằng không liền chết rồi, tuy vậy thân thể hắn vẫn bị thương không nhẹ.

Nhưng điều làm hắn lo lắng nhất lúc này không phải thân thể hắn mà là Bóng Ảnh, khi hắn vừa tỉnh dậy thì cũng liền cảm nhận được Bóng Ảnh đã vô cùng suy yếu, lâm vào hôn mê. Cũng không biết là có việc gì hay không nữa.

Do thân thể bị thương quá mức nghiêm trọng nên tốc độ của Xuân Đức cũng bị ảnh hưởng rất nhiều. Rất nhanh hắn liền bị đám người phía sau đuổi theo kịp, bị vây vào bên trong.

Công kích như mưa rào đồng dạng lại một lần nữa hướng về phía hắn đánh tới.

“ Ầm ầm ầm…”

Liên miên công kích đánh lên thân thể hắn khiến cho hắn đang bay trên không lần nữa bị đánh vào bên trong lòng đất.

Tuy đa phần những công kích kia không thể gây hại quá lớn đối với hắn nhưng ẩn bên trong nhưng công kích dày đặc kia có mấy đạo công kích cực kỳ cường đại. Đánh lên thân thể hắn trực tiếp khiến hắn bị thương nặng.

Nằm sâu bên trong lòng đất, Xuân Đức không khỏi thầm mắng :

“ Chết tiệt thật, làm sao linh hồn lực cũng cạn kiệt rồi thế này.”

Vừa định vận dụng mấy lá bài tẩy nhưng không ngờ linh hồn lực của hắn lúc này đã thấy đáy. Không có linh hồn lực lượng mà nói hắn muốn thi triển ra cái gì cũng không được.

Đang lúc hắn bế tắc không có phương pháp gì để bảo trụ một mạng thì đột nhiên nhớ đến cái gì đó. Hắn lúc này nhìn nhớ đến Thiên Độc Long-Nhẫn, thứ đồ kia bên trong có lưu trữ hồn lực, mỗi khi hấp thụ linh hồn của những kẻ đã chết thì liền tích lũy xuống được không ít hồn lực.

Nhớ đến điều này hắn lập tức vui mừng, tiếp sau đó hắn cắn nuốt toàn bộ hồn lực tích lũy bên trong Thiên Long Độc -Nhẫn, ngay khi hắn cắn nuốt được một ít lực lượng kia thì liền thấy đầu óc thanh tĩnh hơn không ít, cảm giác linh hồn đau đớn cũng tiêu giảm đi rất nhiều.

Tiếp sau đó hắn liền gọi là Long Sát cùng Nguyên Ma, lúc này chỉ có hai tên này mới có thể bảo vệ hắn một mạng. Một vệt sáng từ mi tâm hắn lóe lên hai người Long Sát cùng Nguyên Ma đồng thời xuất hiện.

Vừa xuất hiện thì Nguyên Ma liền hóa về bản thể, trở thành hỗn độn thiên thủy bao trọn lấy Xuân Đức vào bên trong, về phần Long Sát thì bay ra phía bên ngoài.

" Ầm ầm ầm..."

Ngay khi Long Sát vừa bay ra bên ngoài thì Xuân Đức liền đã nghe được tiếng nổ mạnh, cùng lúc đó là tiếng hô đánh hô giết rung trời vang lên.

Thực ra Long Sát đi ra bên ngoài cũng chỉ là thu hút công kích, tranh thủ thời gian cho Xuân Đức cắn nuốt lực lượng linh hồn tích lũy bên trong Thiên Độc Long - Nhẫn khôi phục lại linh hồn lực, đợi tới khi hắn khôi phục linh hồn lực thì đám bên ngoài liền không đủ nhìn.

……

Ở bên ngoài.

“ Ầm ầm ầm…”

“ Đùng đùng đùng….”

Công kích phô thiên cái địa đầy trời mà xuống, bao trùm hoàn toàn lấy Long Sát vào bên trong. Long Sát tuy phòng ngự cực mạnh nhưng cũng không phải là miễn dịch hoàn toàn với công kích, vì vậy hắn vẫn bị thương, có điều rất nhỏ mà thôi.

Công kích qua đi, một con quái vật nước cao mấy trăm mét xuất hiện cuốn về phía những người nơi đây, không có đại trận kiềm chế Long Sát tha hồ thi triển ra linh vực của bản thân.

“ A a a a …”

Đám người bị một màn biến hóa trước mắt dọa cho ngây ra, tiếp sau đó cả đám mới thất kinh nhanh chóng lùi về phía sau, có điều vẫn có rất nhiều tên không mày bị Long Sát nuốt vào bên trong.

Mấy chục tên cường giả kia ở bên trong cơ thể của Long Sát nhanh chóng bị phân rã, lớp da bên ngoài bị ăn mòn lộ ra máu thịt bên trong, thoáng cái đám kia liền biến thành huyết nhân, đám kia càng vùng vẫy mạnh thì tốc độ phân rã càng nhanh.

Chỉ sau một lúc thì thịt từ trên người mấy tên kia cũng bắt đầu rơi ra, được một lúc thì hoàn toàn rơi ra hết chỉ còn lại một bộ xương trắng rơi xuống phía dưới.

Đám người ở bên ngoài thấy vậy một màn thì hoảng sợ không thôi. Cả đám không ngừng lùi về phía sau, một con quái vật đánh không chết hỏi làm sao đánh.

Mấy tên cường giả thuộc Thần Vực đứng ở phía sau Ngạo Thiên Hành kinh dị nhìn con quái vật nước trước mắt hỏi :

“ Đại nhân, thứ này là gì vì sao lại xuất hiện ở nơi này, con hung linh thượng cổ kia đâu?”

Ngạo Thiên Hành sắc mặt trầm trọng nhìn con quái vật nước cao mấy trăm mét đang cùng với hàng ngàn cường giả chiến đấu nói :

“ Con hung linh thượng cổ kia vẫn còn ở phía bên dưới, ta có thể cảm nhận được ,còn thứ này là gì ta cũng không biết nhưng ta dám chắc thứ này có liên quan đến con hung linh thượng cổ kia, có lẽ là do nó gọi về.”

Nghe được hắn nói vậy thì sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng. Lúc này một trong ba đại yêu lên tiếng :

“ Cường đại như vậy, thảo nào đại năng thời xa xưa chỉ có thể phong ấn lại mà không cách nào giết chết. Cũng không biết là tên không có mắt nào lại mở ra phong ấn loại sinh vật khủng bố thế này. Để ta mà biết được, ta nhất định rút gân lột da hắn.”

Bắc Long Vương đang ở một bên khôi phục, cũng là trầm trọng vô cùng nói ra :

“ Việc này nếu giải quyết không tốt có thể dẫn tới một hồi đại tai kiếp với ba tộc chúng ta. Theo tình hình hiện tại có đánh thêm nữa cũng chỉ là tiêu hao vô ích mà thôi. Kể cả con hung linh kia hay con quái vật trước mắt đều thuộc dạng đánh không chết à.”

Ngạo Thiên Hành nghe hai người nói thì trong mặt chợt lóe, hắn lúc này nhìn qua mấy người khác hỏi :

“ Mấy vị có phải đang nghĩ giống như ta không?”

Ba tên đại yêu, tứ hải long vương cùng với bốn đại cường giả của nhân tộc đều nhìn về phía hắn, sau đó cũng không có thấy bọn họ trao đổi gì, chỉ thấy bọn họ gật gật đầu rồi trong ba phe có một người lấy ra một cái truyền tin phù bóp nát.

Tiếp sau đó ba đạo ánh sáng khác nhau phân biệt bay về ba phương hướng bất đồng, một cái bay về biển sâu, hai cái khác phân biệt bay về 2 nơi trong đại lục.

Ngạo Thiên Hành lúc này thở dài nói :

“ Nếu biết tình hình nghiêm trọng thế này thì trước hết ta đã thông báo cho Nhân Hoàng đại nhân rồi, tình hình hiện tại đã không phải mấy người chúng ta có thể giải quyết, chỉ mong chúng ta có thể kiềm chế con hung linh này đợi tới khi tam hoàng xuất hiện.”

Những người ở phụ cần nghe đến tam hoàng thì sắc mặt đều đại biến, tam hoàng chính là ba người mạnh nhất của nhân tộc, yêu tộc cùng hải tộc. ( Nhân Hoàng, Hải Hoàng, Yêu Hoàng.)

Ngay lúc mọi người đang kinh ngạc trước tin tức nghe được thì một luồng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng mỗi người.

“ Ầm…”

Mặt đất nổ tung tóe.

“ Gào gào gào…”

Một loạt tiếng gào rống xé tan thiên địa, chấn cho mọi người phun huyết. Cùng lúc đó một con sinh vật to lớn từ trong lòng đất đi ra.

Toàn thân nó được bao phủ bên trong làn sương màu đỏ mờ ảo như ẩn như hiện.Thân thể của nó to lớn nhìn không thấy điểm cuối, mọi người ở dưới thân thể kia không khác gì con kiến hôi đứng bên cạnh dãy núi lớn, sải cánh của nó rộng lớn đến nổi che lấp cả bầu trời, bầu trời đang sáng lập tức trở nên tối tăm mù mịt.

Trên thân thể to lớn kia được bao phủ hoàn bởi những chiếc lân phiến màu huyết hồng cùng những chiếc gai bén nhọn mang theo kịch độc, tứ chi nó thô to như cột chống trời, móng vuốt sắc bén lấp lóe hàn mang.

Do thân thể quá to lớn, phần đầu của nó trực tiếp ẩn vào trong mây đen khó lòng nhìn thấy. Nhưng uy áp của nó phát ra khiến cho tất cả những cường giả nơi này đều tâm kinh đảm hàn, tây chân lạnh ngắt, lúc này đến cả trốn chạy bọn họ cũng không có dũng khí để bỏ chạy

Cả đám lúc này chỉ có thể ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên con sinh vật khủng bố trước mắt.