Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---
Sau khi nhờ Ốc Đặc Nhĩ tư vấn thì Xuân Đức quyết định để cho Lan Đóa tới cái Học Viện Quý Tộc gì đó theo học, vốn hắn muốn để cho Lan Đóa học ở ngôi trường nào đó bình thường một chút cho dễ hòa nhập nhưng mà ở ngay trong vương đô, lại còn ở khu quý tộc thì làm gì có ngôi trường bình dân nào cơ chứ.
Với hắn nghĩ, nếu như cô bé không thể thích nghi thì hắn liền chuyển cô bé ra học ở nơi khác, dù sao cũng không nhất thiết là phải vào Học Viện Quý Tộc mới được.
Có quyết định như vậy, hắn liền phân phó cho Ốc Đặc Nhĩ đi làm cho Lan Đóa một cái thân phận tốt sau đó xin vào Học Viện Quý Tộc. Đương nhiên hắn cũng không quên mấy người khác, dù sao cũng chỉ là nhấc tay một cái mà thôi.
Vừa giải quyết xong việc của Lan Đóa, hắn liền có một chút thời gian để nghỉ ngơi. Nhưng thời gian nghỉ ngơi này chưa được mấy ngày thì giai đoạn thứ 2 của nhiệm vụ lại đã bắt đầu.
---o0o---
Ngày cuối cùng của giai đoạn một, khi Xuân Đức đang một mình ngồi bên trong một căn phòng xa hoa tại lâu đài của Ốc Đặc Nhĩ.
Đột nhiên cả thế giới lúc này hóa thành màu xám, từ không gian cho đến thời gian đều ngừng lại. Tất cả mọi thứ ở bên trong thế giới ma pháp này đều dừng lại ngoại trừ những kẻ đặc biệt như Xuân Đức.
Cùng lúc đó ở trên bầu trời của thế giới ma pháp, hư ảnh của to lớn của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà hiện ra. Đồng thời một giọng nói không kém phần uy nghiêm vang lên.
“ Chúc mừng các ngươi đã vượt qua giai đoạn một của thử thách, trong số 99 người tham gia có 72 vượt qua, ban thưởng sẽ được phát ngay sau khi các người hoàn thành thử thách lần này.”
“ Giai đoạn 2 của thử thách chính thức mở ra. Do số người còn sống lần này là 72 người vì đó độ khó của giai đoạn 2 tăng từ 0 sao lên 7 sao.”
“ Giai đoạn 2 thử thách mang tên cuộc sống nghiệt ngã. Quy tắc thử thách cũng rất đơn giản, trong số 72 người các ngươi chỉ có thể còn 3 người có thể sống rời đi khỏi thế giới này hoặc không ai rời đi cả. Nếu hết thời gian ở thế giới này mà số người còn sống vẫn lớn hơn 3 thì tất cả đều phải chết.”
“ Vì để tiện cho các ngươi tìm thấy nhau, vị trí của của 10 người có thành tích kém nhất sẽ bị thông báo cho những người còn lại. Điểm thành tích này chính là điểm đánh giá của các ngươi kể từ ngày đầu đi tới thế giới này. Lưu ý đầu tiên, giết chết mỗi người sẽ nhận được ban thưởng bất ngờ cùng với điểm công trạng của kẻ bị giết đang có x10. ”
“ Lưu ý thứ 2, các ngươi có thể vận dụng thế lực của bản thân đang nắm giữ để bảo vệ hoặc trừ khử kẻ đối địch. Bây giờ các ngươi có 24 giờ để chuẩn bị, 24h sau vị trí mười người có thành tích kém nhất sẽ được thông báo đến cho những người khác. Cứ 1 giờ thì sẽ thông báo một lần.”
Sau khi nói xong lời cuối cùng thì hư ảnh của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà liền biến mất, cả thế giới lúc này lại quay về bình thường.
Xuân Đức sau khi nghe xong nhiệm vụ tôi luyện thứ 2 mà Cửu Đầu Hoàng Kim Xà ban bố thì trong trong ánh mắt lóe lên sự khát máu, trò chơi sắp bắt đầu thì hắn cũng nên chuẩn bị một chút.
Bật lên thiết bị liên lạc ma pháp Xuân Đức liên lạc với Ốc Đinh Đặc. Quang mang xanh biếc từ thiết bị liên lạc nhấp nháy vài lần thì ở phía bên kia liền có hồi đáp.
Hư ảnh của Ốc Đinh Đặc dần dần hiện ra trước mặt Xuân Đức, sau khi hư ảnh kia xuất hiện thì liền cúi đầu cung kính chào hỏi :
“ Kính chào chủ nhân vĩ đại,Ốc Đinh Đặc có thể giúp gì được cho người.”
Xuân Đức vẫn ngồi trên ghế, ánh mắt bình thản nhìn hư ảnh Ốc Đinh Đặc nói :
“ Có việc để ngươi đi làm đây, ta bây giờ cần một đội ngũ sát thủ tinh anh, ngươi có thể tự do chọn lựa trong đám người dưới, bất kỳ kẻ nào cũng được. Nhưng phải đảm bảo những kẻ kia có thực lực mạnh, biết phối hợp tổ đội, giờ này ngày mai ta có việc cho bọn họ đi làm.”
Ốc Đinh Đặc nghe vậy thì không có hỏi thêm cái gì, hắn lập tức gật đầu không cần suy nghĩ.
“ Thuộc hạ sẽ nhanh chóng tổ kiến một tổ đội như chủ nhẫn yêu cầu. Không biết chủ nhân còn việc gì căn dặn nữa hay không ?”
Lắc đầu, Xuân Đức nét mặt vẫn không đổi nói :
“ Đã không còn, ngươi có thể lui.”
Ốc Đinh Đặc cung kính nói :
“ Rõ, chủ nhân.”
Sau đó hai người ngắt liên lạc với nhau, Xuân Đức cũng đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng thì hắn liền nhìn thấy một nữ tử đang đứng sẵn nơi đó đợi hắn. Vừa thấy hắn đầy cưa bước ra thì nàng ta liền cúi chào :
“ Chủ nhân.”
Xuân Đức nhẹ gật đầu rồi nói :
“ Phi Nhã, chuẩn bị xe cho ta.”
Phi Nhã đáp :
“ Vâng thưa chủ nhân.”
……
Xuân Đức dọc theo hành lang đi xuống bên dưới lâu đài, sau một lúc thì hắn xuống đến nơi, khi vừa xuống đến nơi thì đã có một cỗ xe xa hoa đang đợi hắn. Phi Nhã cô gái kia cũng đang đứng nơi đó cúi đầu.
Xuân Đức nhìn qua nàng ta nói :
“ Cùng lên xe đi, chúng ta đi tới Học Viện Quý Tộc.”
Nghe Xuân Đức nói vậy thì Phi Nhã lúc đầu có chút ngẩn ra nhưng ngay sau đó nàng liền đã phản ứng lại.
Phân phó người đánh xé vài câu xong thì nàng cũng nhanh chân đi vào bên trong thùng xe. Khi cả hai người Xuân Đức, Phi Nhã đều đã lên xe thì cỗ xe xa hoa cũng lao đi. Theo phía sau cổ xe xa hoa còn có một đội hộ vệ toàn là đại kiếm sư cao thủ.
---o0o---
Tại một nơi phong cảnh hữu tình, ngồi bên bờ hồ cho cá ăn là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, đứng ở phía sau nàng ta còn có 4 người nữ tử, diện mạo cả bốn người đều thuộc dạng ngàn người khó thấy. Có điều trên khuôn mặt xinh đẹp kia luôn hiện lên nét lạnh lùng nhưng kết hợp với bộ đồ bó sát cùng thành kiếm ở bên hông khiến cho bốn nàng càng thêm xinh đẹp.
Nữ tử đang cho cá ăn kia chính là Mộng Vân, còn bốn cô gái khác chính là cận vệ của nàng. Cách đây không lâu nàng cũng nghe được âm thanh của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà, nàng lúc này đang suy nghĩ là có nên tìm cái tên hay bắt nạt nàng để tìm sự giúp đỡ hay là tự thân vượt qua một lần khó khăn này. Là một tế tự cấp cao của giáo đình, nàng nắm trong tay một lực lượng cũng không hề nhỏ, vì vậy nàng mới có lòng tin có thể không cần dựa vào ai cả mà tự mình vượt qua. Với nàng cũng muốn chứng minh cho người kia biết, nàng cũng không có vô dụng, nàng xứng đáng làm đồng bạn của hắn. Nhưng mà nghĩ tới chỉ có 3 người có thể sống thì lòng tin của nàng lại giảm đi không ít.
Thấy nàng liên tục nhíu mày như có điều suy tư thì một cô gái đứng phía sau nàng lên tiếng hỏi thăm :
“ Tiểu thư người làm sao vậy, có hay không đang lo lắng việc kia?”
Người vừa lên tiếng là SuSan, là một kiếm thánh. Nàng ta được Mộng Vận giúp một việc lớn nên sau này nguyện ý đi theo Mộng Vân, bình thường SuSan hay gọi Mộng Vân là tiểu thư nhưng trên thực tế hai người giống như tỷ muội không phân thứ bậc.
Mộng Vân đối với SuSan cũng không có dấu diếm, đến ngay cả việc nàng không thuộc thế giới này cũng đã nói cho SuSan vì vậy cả hai vô cùng thân thiết. Lúc này đây Mộng Vân có phần ưu sầu lên tiếng.
“ Ta bây giờ đang rất phân vân là có nên đi tìm người kia hay không, SuSan cô nói xem ta có nên đi tìm người kia hay không?”
SuSan đương nhiên biết Mộng Vân đang lo lắng việc gì, cũng biết là nàng đang nói đến ai. Suy nghĩ một chút SuSan nói :
“ Tiểu thư theo em thấy người vẫn nên gặp người kia thì tốt hơn, dù sao cái này cũng liên quan đến tính mệnh của tiểu thư, một chút mặt mũi cũng không tính là gì.”
SuSan vô cùng thẳng thắn nói ra.