Chương 1153: ꧁༺ Nhiệm Vụ Số 5 - Trở Mặt Còn Nhanh Hơn Cả Lạt Bàn Tay.༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

Ông lão kia vừa nói xong, không cần đợi Xuân Đức phân phó thì Ốc Đặc Nhĩ đã mang đám học viên cùng giáo sư của học viện Pháp Thần đi ra. Trong những người này cũng có một vị hoàng tử cùng hai vị công chúa của đế quốc. Những người kia lúc này cũng không có bị khống chế, cả đám đều được thả tự do, có điều bọn họ lúc này bọn họ đang được hơi bị nhiều người ở bên cạnh bảo vệ.

Nhìn thấy đám con tin được mang ra, trên mặt ông lão đang cưỡi trên con song đầu hắc long kia liền nhẹ nhõm hơn hẳn. Tiếp sau đó lão ta đánh mắt nhìn qua mấy tên hồng y giáo chủ của giáo đình.

Hai bên nhìn nhau một cái sau đó đồng thời gật đầu. Tiếp sau đó chuyện bất ngờ liên tiếp phát sinh.

Ở bên phía Hắc Ám Giáo Hội một ma pháp trận đột nhiên sáng lên, cùng lúc đó ngay tại bên cạnh vị trí của vị hoàng tử cùng hai vị công chúa đế quốc xuất hiện 9 cái bóng đen.

Chín cái bóng đen kia vô cùng kinh khủng, sau khi vừa xuất hiện thì liền đã giết chết gần như toàn bộ những người đang ở bên cạnh, trong số những người bọn họ giết còn có không ít học viên của học viên Pháp Thần.

Quá trình này diễn ra không tới hai cái hô hấp, khi mọi người vừa mới phản ứng lại thì chín người kia đồng thời biến mất, cùng biến mất với bọn họ còn có hai vị công chúa cùng hoàng tử, sau khi bọn họ biến mất chỉ để lại một đám thi thể không đầu nằm lăn lộn trên mặt đất.

Cũng ngay vào lúc này, quân đội đế quốc cùng giáo đình vốn phải tấn công người của Hắc Ám Giáo Hội nhưng lại bất ngờ thay đổi mục tiêu là nhóm người của Xuân Đức.

Thấy tình thế không ổn thì bên kia phía Xuân Đức có một người lớn tiếng hét lên :

“ Các ngươi làm gì? Nếu còn dám tiến lên có tiên ta giết sạch đám này không?”

Vừa nói thì Ốc Đặc Nhĩ liền dùng trường kiếm chặt đầu một đám học viên của học viên Pháp Thần. Ngay lập tức ở trên mặt đất lại có thêm vài bộ thi thể không đầu.

Nhưng hành động này của Ốc Đặc Nhĩ cũng không làm cho thế tiến công của đám người quân đội cùng giáo đình dừng lại, ngược lại càng khiến cho bọn họ tiến công nhanh hơn.

Xuân Đức tuy không biết rõ vì sao lại thành ra như vậy nhưng hắn lúc này cũng không có hoảng loạn, nhân lúc đám người kia còn chưa có đánh tới hắn ra lệnh :

“ Lùi vào bên trong căn cứ nơi này cố thủ.”

Xuân Đức vẫn chưa có điên tới mức dùng chưa tới 2 vạn người đi đấu trực diện với quân tinh nhuệ của quân đội cùng giáo đình có nhân số phải đông gấp 3-4 lần. Vì vậy hắn quyết định lùi vào bên trong.

Được lệnh của hắn, đám thuộc hạ bên dưới lúc này vừa đánh vừa lùi về phía bên trong.

Xuân Đức lúc này lại nhìn qua Ốc Đinh Đặc phân phó :

“ Ốc Đinh Đặc, ngươi cùng với hai người khác đi lấy 8 viên tinh thạch đỉnh cấp kia lại đây cho ta, lúc này ta cần dùng tới nó.”

“ Rõ, chủ nhân.”--- Ốc Đinh Đặc không dám chậm trễ, ngay lập tức cùng với hai người khác nhanh chóng rời đi.

….

“ Ầm ầm ầm….”

“ Đùng đùng đùng….”
“ Gào gào gào….”

Những thuật pháp dạng quần công liên tục được hai bên thi triển ra, sau đó cứ nhằm nơi nào nhiều người nhất mà phóng vào. Những tiếng nổ lớn liên tục vang lên, cứ sau mỗi lần có tiếng nổ lớn vang lên thì lại có hàng chục cho tới hàng trăm người chết đi.

Bầu trời thì bao phủ bởi ma pháp, mặt đất thì bị đám kỵ sĩ cày nát, bên phía của Xuân Đức lợi dụng công sự che chở, ma pháp trận yểm hộ nên lúc ban đầu vẫn còn có thể chống đỡ được, không tới nỗi chưa đánh đã bại.

Thực ra bên phía Xuân Đức có thể chống đỡ được là bởi vì mấy tên đại cự đầu của quân đội cùng giáo đình không có tham dự chiến đấu, mà chỉ phải đám tốt thí lên thôi. Với số lượng binh lính phải ra cũng chỉ có phân nửa, phân nửa còn lại vẫn đứng yên bất động.

Về phần mấy tên cự đầu thì lúc này lại đang cùng bên phía Hắc Ám Giáo Hội thương thảo cái gì đó. Còn trận chiến phía bên dưới thì đám người này không có quan tâm, giống như bọn họ đã biết trước kết quả rồi vậy.

Ở bên trong căn cứ, Xuân Đức nhìn thấy một màn như vậy thì trong lòng thầm cười lạnh :

“ Ăn chắc ta rồi sao, không thèm để ý tới ta. Vậy thì càng tốt, chút nữa để cho các ngươi chỉ có đến mà không có về.”

Vẫn giữ khuôn mặt bình thản như không có việc gì, hắn nhìn qua Lệ Á hỏi :

“ Bố trị hợp ma trận tới đâu rồi.”

Lệ Á lúc này cung kính đáp :

“ Đã sắp xong rồi thưa chủ nhân, chỉ cần không tới 3 phút nữa liền sẽ hoàn thành.”

Xuân Đức gật gật đầu nói :

“ Làm nhanh lên, bằng không đợi bố trí xong thì người chúng ta bên ngoài cũng chết sạch.”

“ Vâng, chủ nhân.”--- Lệ Á một lần nữa cũng kính đáp lời sau đó nhanh chóng rời đi.

Sau khi Lệ Á vừa rời đi thì Ốc Đinh Đặc cùng với hai người khác lúc này cũng đã quay trở lại. Đi tới bên cạnh Xuân Đức, Ốc Đinh Đặc hơi khom người cung kính nói :

“ Chủ nhân, thứ người yêu cầu đã được mang tới.”

Xuân Đức lúc này nhìn qua 8 viên tinh thạch to bằng đầu người đang phát ra quang mang hắc ám thì hơi nhíu mày lại, hắn lúc này dùng tay thử chạm vào một viên sau đó khẽ hấp thu.

Vừa hấp thụ một chút năng lượng từ viên tinh thạch Xuân Đức liền cảm thấy một luồng năng lượng ám hệ tinh thuần truyền khắp cơ thể, truyền lên đại não hắn, một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời xuất hiện. Cảm nhận được loại thoải mái này thì hai mắt hắn liền sáng lên.

Nhưng vào đúng lúc này thì lại có một tên thuộc hạ chạy đến bên cạnh Ốc Đặc Nhĩ nhỏ giọng nói, Ốc Đặc Nhĩ nghe xong thì sắc mặt tái lại. Xuân Đức phát hiện được vẻ mặt của hắn không đúng thì hỏi :

“ Làm sao ?”

Lúc này Ốc Đặc Nhĩ có phần sợ hãi nói :

“ Chủ nhân, có một vài bộ hạ phía dưới nổi lên xung đột, không có việc gì cả. Thuộc hạ sẽ nhanh chóng đi xử lý.”

Thấy Ốc Đặc Nhĩ hình như còn có gì đó giấu bản thân, Xuân Đức cau mày lạnh giọng nói :

“ Nói cho đầy đủ vào.”

Ốc Đặc Nhĩ thấy chủ nhân không vui thì lúc này cũng không dám giấu nữa, hắn liền nói :

“ Có một mấy chục tên nam nhân là người dưới Ái Lai Tư, bọn họ vì áp lực tâm lý sắp phải đi ra chiến đấu nên muốn tìm một đám nữ nhân giải quyết vấn đề, chỉ là nơi này không có nhiều nữ nhân nên bọn chúng mới đánh chủ ý lên đám học viên nữ. Sau đó thì xung đột với hộ vệ nơi đó”

Nghe Ốc Đặc Nhĩ nói đến đây thì Xuân Đức cũng đã hiểu rồi, mấy con tiểu trùng kia nghĩ là sắp chết nên muốn đi chơi gái, nhưng gái tìm không thấy mà lại thấy đám nữ học viên vừa trắng lại vừa mềm nên chơi luôn.

Xuân Đức vẻ mặt lạnh lẽo nói :

“ Mẹ kiếp, chơi gái xong thì đánh đấm mẹ gì nữa, đây là cái lý do cho má gì. Đưa ta đến, ta cho mấy tên kia về chơi với ông bà luôn. Không cho đám này biết một chút cái gì là nhẫn tâm thì bọn nó lại cảm thấy cuộc sống quá dài.”

Lúc sau Xuân Đức được Ốc Đặc Nhĩ dẫn tới một căn phòng tạm giam đám con tin, nơi này đang có mấy tên nam tử mình trần đang giằng co với đám hộ vệ nơi này.

Phía bên trong còn có mấy chục thằng đang vừa cười, vừa chửi bậy vừa đánh đập đám nữ học viên đang bị bọn chúng chà đạp phía bên dưới. Lúc Xuân Đức vừa đến nơi đây thì liền nghe được.

“ Mẹ kiếp chúng mày biến ra, để anh em tao chơi chán sẽ đến lượt chúng mày. Đám con hàng này ở đây thiếu gì, bọn mày có thể đi qua phòng bên, bên kia cũng không thiếu.”

“ Đằng nào tí nữa chẳng phải chết, bọn mày không tranh thủ chơi đám này đi , đến lúc chết có tiếc cũng đéo kịp đâu.”

“ Mẹ nó thật sảng khoái, đám này vừa non vừa mềm còn ngon hơn cả mấy con điếm hạng nhất mà tao từng chơi.”