Chương 1147: ꧁༺ Nhiệm Vụ Số 5 - Ngày Đầu Tiên Đi Học.༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

---o0o---

[ Một chút lưu ý về nhân vật chính : Sau khi Bóng Ảnh tiến hóa lên sinh mệnh hình thái thứ 2 có được năng lực thanh tâm thì Xuân Đức lúc này đã có thể đơn giản kiểm soát được cảm xúc của bản thân. Hắn muốn cảm giác nào biến mất thì cảm giác đó sẽ biến mất. Ví dụ như hắn gặp phải cừu nhân khắc cốt minh tâm, trong lòng tất nhiên sẽ muốn giết kẻ kia, sát khí lúc đó sẽ gia tăng nhưng bây giờ hắn có thể loại bỏ cảm xúc kia. Lúc gặp phải cừu nhân cũng giống như gặp người bạn bình thường vậy. Hay như là cảm giác chán ghét nữ nhân, hắn có thể loại bỏ cảm giác đó để sống hòa hợp.

Chung quy lại, lúc cần nhẫn tâm thì già trẻ không tha, lúc cần giả tạo thì đến ngày chính bản thân cũng bị đánh lừa, mọi sự đều có thể thay đổi duy chỉ có bản tâm là không bao giờ thay đổi.]

---o0o---

Lớp học a2 thuộc tầng 8, hệ trị liệu. Còn lớp a1 thuộc tầng 9 hệ trị liệu. Vì vậy sau khi tới tầng 8 thì Xuân Đức liền phải chia tay với mấy người bạn vừa quen, sau đó hắn một mình đi lên tầng 9.

Khi đi lên tầng 9 thì hắn liền thấy một cô gái đang dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn hắn. Xuân Đức nhìn cô gái này thì cũng chẳng nhận ra, vì vậy hắn lướt qua cô ta như chưa hề quen biết.

Tiếp sau đó Xuân Đức bắt đầu tìm xem lớp học của bản thân ở đâu giữa cái tầng 9 này. Nhưng sau một lúc tìm kiếm thấy phòng nào cũng trống trơn thì Xuân Đức không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ hôm nay lớp hắn lại được nghỉ học.

Nhưng vào lúc này, hắn lại bất ngờ phát hiện cô gái lúc trước hắn gập ở đầu cầu thang đi vào bên trong một bức tường. Xuân Đức lúc này cũng tò mò đi lại nơi cô gái kia vừa đi vào, lúc hắn tiến tới thì thấy nơi đây vẫn là bức tường.

Thử dùng hồn niệm dò xét, lúc này đây hắn mới phát hiện bức tường này cũng không phải là tường bình thường mà hình thành từ thổ nguyên tố cùng với kim nguyên tố.

Nhưng Xuân Đức muốn đi qua cái bức tường này giống cô gái kia thì lại không được, hắn bị cái tường ma pháp này ngăn ở bên ngoài. Cảm thấy đôi chút buồn phiền, Xuân Đức lúc này co chân lên đạp một cái.

“ Uỳnh…Rầm rầm rầm...”

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, cùng lúc đó cả bức tường ma pháp trong nháy mắt đổ sập xuống, lộ ra cảnh tượng phía bên trong. Phía sau bức tường ma pháp không ngờ lại là một cái lớp học rộng lớn, phía bên trên đang có một nam giáo sư đang giảng dạy, phía dưới thì có mấy chục học viên đang ngồi chăm chú lắng nghe.

Có điều, lúc này đây, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang nhìn về phía cửa ra vào lớp học, nhìn người thiếu niên có mái tóc dài cùng với đống đổ nát xung quanh quanh hắn mà không thể tin được.

Phải sau một lúc thì nam giáo sư đang đứng trên bục giảng lúc này mới lên tiếng hỏi :

“ Cậu là ai?”

Xuân Đức lúc này đi vào bên trong lớp học,đi đến trước mắt tên nam giáo sư kia lấy ra thẻ học viên rồi nhìn vào mắt vị nam sư kia mà nói :

“ Học viên Vô Tà xin trình diện.”

Nam giáo sư kia quan sát Xuân Đức sau đó lại nhìn thẻ học viên của hắn, sau đó nhẹ gật đầu nói :

“ Em tìm một chỗ thích hợp rồi ngồi xuống đi, chúng ta tiếp tục bài học. Nếu có vấn đề gì không hiểu thì em có thể hỏi các bạn hoặc giờ giải lao có thể đến gặp tôi.”

Nghe vậy Xuân Đức lúc này cũng rất lễ phép nói :

“ Cảm ơn giáo sư.”

Tiếp sau đó hắn đi xuống phía dưới, nhìn quanh lớp một chút thì liền thấy Thịnh Phong, hắn ngay lập tức đi tới gần sau đó ngồi cùng bàn với cậu ta. Vừa ngồi xuống thì Thịnh Phong liền đã cười nói :

“ Cuối cùng hôm nay cậu cũng đi học, nếu mà không đi nữa chắc buổi chiều giáo sư Lưu Lệ lại một lần nữa đến nhà cậu. Mà cách xuất hiện của cậu cũng rất đặc biệt đấy, trực tiếp phá hư cửa lớp đi vào.”

Xuân Đức cười cười nói :

“ Thường thôi, mà hôm nay đang học gì vậy?”

Thịnh Phong nói :

“ Hôm nay bắt đầu học kỹ năng tác chiến rồi. Buổi chiều chúng ta thực hành chiến đấu tổ đội.”

Xuân Đức có phần kinh ngạc nói :

“ Không phải chúng ta học pháp thuật trị liệu cứu người sao? Vì sao bây giờ lại thành đi đánh nhau rồi.”

Thịnh Phong cười nói :

“ 10 ngày trước chúng ta đều học phép thuật trị liệu rồi. 5 ngày gần đây bắt đầu học kỹ thuật tác chiến đoàn đội. Sáng ngày hôm nay là kết thúc học lý thuyết. Tại ông bạn nghỉ học nhiều quá nên không biết thôi. Hắc hắc.”

Xuân Đức kinh ngạc nói :

“ Thế mấy ngày gần đây đế đô giới nghiêm lại còn lùng bắt người mà vẫn phải đi học à, cứ tưởng phải được nghỉ học chứ.”

Lần này đến Thịnh Phong nhún vai nói :

“ Việc đó đâu có liên quan gì đến học viên của chúng, à mà đây là lý thuyết mấy ngày hôm trước học, ông bạn tự cầm lấy má ngâm cứu đi.”

Nói xong thì Thịnh Phong đưa cho Xuân Đức một cuốn ma pháp sổ tay. Tiếp nhận cuốn mà pháp sổ tay, Xuân Đức bắt đầu đọc từ đầu, thấy bên trong toàn ghi mấy thứ chi chi, nào là tinh thần đế quốc, rồi phải hết mình cống hiến cho quang minh thần, toàn mấy thứ nhảm nhí.

Mãi mãi sau mới thấy bắt đầu dạy khống chế ma pháp, có điều những thứ được dạy toàn những thứ Xuân Đức không học cũng biết làm, dù sao trước kia lúc hắn còn là con người thì cũng là một ma pháp sư, mấy điều căn bản này hắn biết( P/s :mấy điều căn bản thì biết mà đến thức tỉnh ma pháp thế nào lại không biết, ngu người chân kinh.)

Sau một lúc thì Xuân Đức đã đọc xong toàn bộ cuốn sổ ma pháp, sau khi đọc xong thì Xuân Đức phát hiện quyết định nghỉ học của bản thân lại chính xác hơn bao giờ hết. Đi lên học toàn học mấy thứ cho mấy con gà vào nghề.

Xuân Đức lúc này chỉ thiếu sách kỹ năng ma pháp thôi, có thì hắn liền có thể học và biến thành một ma pháp sư luôn khỏi cần phải ngồi đây học ba thứ lung tung. Có điều, dù chẳng thích ngồi đây chút nào nhưng Xuân Đức vẫn nghiêm túc lắng nghe, mặc dù tâm tư của hắn thì lại đang suy nghĩ cái khác.

…….

Thời gian chầm chậm trôi qua. Thật lâu, thật lâu thì tiết học buổi sáng mới kết thúc, cuối cùng thì cũng đến thời gian đi ăn cơm trưa.

Sau khi vừa hết tiết học thì Xuân Đức liền nằm gục xuống bàn, hắn lúc này như sắp chết nhìn Thịnh Phong nói :

“ Không ngờ đi học lại mệt như thế này, có biết ở nhà chơi với em gái cho rồi. Cả sáng này không vô đầu được cái gì, vị giáo sư kia nói gì mà giống như là thiên thư vậy.”

Thịnh Phong nhìn thấy vậy thì cười nói :

“ Những ngày trước cậu không đi học nên bây giờ không hiểu là đúng những lý luận ma pháp này rất cao thâm đâu thể vừa nhìn là có thể hiểu được, tôi cũng chỉ hiểu được 2-3 phần mà thôi, về nhà còn phải chăm chỉ luyện tập. Mà thôi, việc này để sau, chúng ta đi ăn cơm thôi.”

Tiếp sau đó Xuân Đức cùng với Thịnh Phong đi ăn cơm chưa, lúc đi ăn cơm trưa thì hắn còn gặp cả Á Nhĩ Đặc, vậy là ba người đồng thời đi ăn cơm trưa. Lúc đi ăn cơm chưa có mấy cô gái liên tục nhìn về phía ba người với ánh mắt cảnh giác.

Nhất là khi nhìn về phía Xuân Đức thì cả nhóm nữ học viên này càng thêm đề phòng, cứ như sợ bị hắn gặm luôn không bằng.