Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻
---o0o---
Huyết Thần Trì là một cái hồ máu cực lớn, ở chính giữa hồ có bốn hòn đảo ở cạnh nhau, cả bốn hòn đảo kia lúc này đều đang sáng lên rực rỡ, ánh sáng từ bốn hòn đảo phóng thẳng lên cao hình thành hư ảnh của tứ đại thần thú.
Bạch hổ ở phía bắc, Huyền Vũ phía đông, Chu Tước phía tây, Thanh Long phía nam.
Tuy chỉ là hư ảnh nhưng khí tức cùng tiếng gầm của bọn chúng cũng làm cho những kẻ ở nơi đây cảm thấy sợ hãi.
Nối liền với bốn hòn đảo là bốn con đường. Những con đường kia là hình thành từ vô số những tảng đá nổi trên mặt nước. Những tảng đá kia có hình dạng bất đồng, có cái thì bằng phẳng có cái lại lởm chởm. Những tảng đá kia cũng không có nối liền với nhau mà giữa hai tảng đá có một khoảng cách nhất định.
Khoảng cách giữa những tảng đá lúc đầu thì rất ngắn, càng về sau thì càng xa. Diện tích của những tảng đá nổi trên mặt nước cũng vậy, lúc đầu rất lớn, có thể cho cả vài trăm người cùng đứng cũng không thành vấn đề. Nhưng vàng về sau lại càng nhỏ, nhỏ đến mức chỉ vừa vặn cho một người đứng.
Nơi đây được bao phủ bởi cấm không chi lực vì vậy không thể phi hành, ở dưới hồ thì có đủ loại huyết ngư, một khi có ai không may rơi xuống thì liền xác định. Nhưng cái đáng sợ nhất chính là trọng lực nơi đây cùng với huyết thủy trong hồ.
Càng về gần hòn đảo thì càng trọng lực càng mạnh, huyết thủy nơi đó đặc tính ăn mòn cũng rất mạnh, một khi rơi xuống nếu như không nhanh lên bờ thì chẳng mấy chốc sẽ biến thành xương trắng.
Ở xung quanh bên bờ Huyết Thần Trì lúc này đang có rất nhiều người, đến từ vô số các thế lực khác nhau. Đa phần những người này đều đang xếp bằng khôi phục. Ở trên những phiến đá ở giữa hồ lúc này cũng có rất nhiều người, có điều những kẻ kia đa phần chỉ đi được đến nữa đường đều dừng lại, chỉ có không đầy mười người là đi được ⅔ chặng đường.
Khi Vũ Y mang theo những người khác đi vào trong này thì lập tức đưa tới sự chú ý của rất nhiều người.
Ngay lập tức tiếng bàn tán liền vang lên. Vô số ánh mắt lập tức đổ dồn lên 6 người bọn Vũ Y.
“ Nhìn nhìn, lại có người tới hơn nữa đều là đại mỹ nữ. Dương Tử ngươi nói chúng ta có nên đi qua cùng các nàng làm quen một chút không ?” Một thanh niên có diện mạo tuấn tú, lúc này vừa nhỏ giọng nói chuyện vừa dùng cùi chỏ huých huých đồng bạn bên cạnh.
Người bạn bên cạnh hắn cũng là một thanh niên trẻ tuổi, người kia khuôn mặt như đẽo gọt, mày kiếm mắt sáng, cả người phát ra khí tức lăng lệ khó tưởng. Nghe được đồng bạn mình nói chuyện thì hắn vẫn tiếp tục nhắm mắt khôi phục, hắn lạnh nhạt nói:
“ Bất quá chỉ là mấy nữ nhân mà thôi, không cần thiết phải như vậy. Lưu Phi , theo ta thấy ngươi nên học đệ đệ vài phần, đừng có thấy nữ nhân thì lại nhảy dựng lên như vậy.”
Lưu Phi nghe vậy thì xem thường nói :
“ Hai tên cuồng tu luyện các ngươi thì biết cái gì chứ. Sống ở trên đời mà thiếu đi nữ nhân thì còn gọi cái gì là vui vẻ. Nếu không đi thì một mình ta đi vậy, đến lúc ta cùng với các nàng đã thành bằng hữu thì cũng đừng mặt dày đi qua.”
Nói xong thì Lưu Phi liền đứng dậy, chỉnh sửa lại quần áo cho nhìn có vẻ tươm tất nhất, sau đó không nhìn hai người đồng bạn của mình mà quay người rời đi, đi đến nơi mấy người Vũ Y đang đứng.
Thấy Lưu Phi quả thực đã đi thì hai người Dương Tử cùng Độc Cô đều mở mắt ra. Cả hai lúc này cũng nhịn không được tò mò, là dạng mỹ nữ gì mà lại khiến cho Lưu Phi cái tên kia vừa thấy thì đã sáng mắt lên rồi. Phải biết Lưu Phi cũng là đệ tử hạch tâm của một đại thế lực lớn, dạng gì mỹ nữ mà hắn chưa từng gặp qua.
Lúc này đây hai người đồng thời nhìn lại, khi thấy mấy người Điệp Vũ, Tuyết Kỳ, Thanh Thanh, Tuyết Tâm,Ngọc Điệp thì hai mắt cũng sáng lên nhưng lúc nhìn qua Vũ Y thì cả hai không khỏi bỗng dưng cảm thấy lạnh gáy, tuy cái cảm giác này chỉ thoáng qua nhưng hai người biết cái cảm giác kia không phải giả.
Lúc này hai người nhìn nhau một cái sau đó đều đứng dậy đi về phía mấy người Vũ Y.
…….
Lưu Phi đi đến gần đám người Vũ Y thì liền tươi cười hướng mấy người nói :
“ Tại hạ Lưu Phi có duyên gặp các vị tiên tử, hình như các vị tiên tử là lần đầu tiên đi tới nơi đây nếu có gì không rõ thì có thể hỏi tại hạ, tại hạ nhất định sẽ nói toàn bộ những gì mình biết.”
Tuyết Kỳ lúc này lên tiếp đáp lời :
“ Cái này không cần làm phiền Lưu Phi công tử rồi, chúng ta cũng phải là lần đầu tiên đi tới nơi đây nên cũng rất quen thuộc, làm phiền công tử đã nhọc lòng rồi.”
Lưu Phi thấy đối phương từ chối thì cũng không có cảm thấy bất ngờ, hắn chỉ sợ đối phương không thèm để ý mà thôi,còn cái lý do lúc trước chẳng qua là hắn tùy tiện nêu ra mà thôi.
Qua cách nói chuyện thì hắn thấy cô gái này cũng không phải dạng người đánh đá gì, tướng mạo xinh đẹp, giọng nói cử chỉ ôn nhu rất đúng khẩu vị của hắn. Hắn lúc này bắt đầu giở công phu mặt dày.
“ Bằng không chúng ta kết thành đội ngũ, đến lúc vượt ải hỗ trợ nhau cũng thuận tiện hơn, tại hạ còn có hai đồng bạn. Tại hạ không phải nói khoác chứ hai đồng bạn kia của ta đều là thiên tài trong thiên tài cùng thế hệ đấy. Nếu như mấy vị tiên tử đi cùng với ba người chúng ta đảm bảo sẽ được an toàn.”
Thấy tên này dây dưa không dứt thì mấy cô gái lúc này đều len lén nhìn về phía tiểu thư của bọn họ, thấy tiểu thư sắc mặt như thường, trên mặt còn treo nụ cười như có như không thì cả đám không khỏi nhẹ thở ra một hơi.
Đúng lúc này thì Vũ Y lại lên tiếng nói chuyện:
“ Như vậy sao, đã Lưu Phi công tử đây có lòng thì mấy tỷ muội bọn ta cũng không tiện từ chối, đã vậy thì chúng ta đồng thời kết thành đội ngũ đi.”
m thanh của Vũ Y lúc này rất thanh, đã vậy còn có phần ôn nhu, nghe vào tai liền cảm thấy thoải mái không thôi. Kết hợp với nụ cười như có như không của nàng thì càng khiến cho nàng trở nên xinh đẹp.
Đừng nói Lưu Phi mà ngay cả mấy tùy tùng của Vũ Y thấy nàng như vậy thì cũng không khỏi ngạc nhiên, trong lòng thì thầm than.
“ Tiểu thư không hổ là tiểu thư, thay đổi còn nhanh hơn cả lật sách.”
Lưu Phi sau giây lát ngẩn ngơ trước vẻ đẹp cùng lời nói của Vũ Y thì liền gãi đầu, hắn cười trừ vài tiếng sau đó nói :
“ Vậy để tại đi gọi hai người bằng hữu của ta đến đây, hắn hai người bọn họ sẽ rất rất vui cho mà xem.”
Nói xong thì Lưu Phi liền quay người định đi gọi hai người bạn của mình. Nhưng khi hắn vừa quay người thì liền đã đụng phải một người phía sau, lần va chạm này tí nữa thì khiến cho hắn ngã ngồi trên mặt đất.
Đang muốn mắng chửi nhưng khi nhìn thấy người đụng phải mình là ai thì hắn liền vội nuốt lại vừa muốn phun ra khỏi miệng. Cũng không cần hắn giới thiệu, lúc này hai người Dương Tử cùng Độc Cô đều hướng về phía mấy người Vũ Y tự mình giới thiệu.
“ Tại hạ Độc Cô Kiếm là bằng hữu Lưu Phi rất vui được gặp các vị.”
“ Tại hạ Dương Tử Quân cũng là bằng hữu của Lưu Phi rất vui được gặp các vị.”
Lời nói của hai tên này giống nhau như đúc, từ ngữ điều cho đến sắc mặt, nhất là cái nụ cười cứng ngắc kia. Chúng nữ nhìn thấy vậy thì lúc này đều che miệng cười duyên.
Hai người Độc Cô Kiếm cùng Dương Tử Quân thấy mấy nàng che miệng cười vậy sắc mặt lúc này cũng có chút lúng túng, hai người vội ho khan vài tiếng để cho đỡ lúng túng.
Thấy hai người ho khan liên tục thì chúng nữ lúc này cũng biết ý mà ngừng cười, Tuyết Kỳ lúc này cũng thay mặt chúng nữ giới thiệu.
“ Hì hì. Ta có chút không hiểu làm sao ba người lại có thể thành bằng hữu được đây. Mà quên mất chưa giới thiệu, ta tên là Lục Tuyết Kỳ, còn cô gái mặc áo trắng này là muội muội của ta Lục Tuyết Tâm.”
Vừa nói nàng vừa chỉ Lục Tuyết Tâm ở bên cạnh, tiếp sau đó nàng bắt đầu chỉ từng người.
“ Còn nàng ta tên là Thanh Thanh, còn đây là Ngọc Điệp, đây là Điệp Vũ tỷ tỷ.”
“ Còn đây là tiểu thư nhà chúng ta ,tiểu thư nhà chúng ta tên Vũ Y.”