Chương 1009: ꧁༺ Phân Thân Cường Giả༻꧂

Người đăng: ༺❉๖ۣۜĐế♛๖ۣۜTâm❉༻

---o0o---

Cũng phải công nhận một điều, thiếu chủ của một siêu cấp thế lực trên người tên kia có vô số bí bảo, đồ bảo mệnh cũng có không ít. Đặc biệt là " Độn Thiên Phù " tên kia không phải có vài tấm mà là có cả nắm. Cứ lúc một tên kia lại sử dụng một tấm, khiến cho việc truy đuổi của Xuân Đức gặp nhiều khó khăn vô cùng.

Nhìn thấy mãi mà vẫn chưa tóm được con cá trạch kia, Xuân Đức có chút phát cáu. Lúc này hắn lạnh lẽo nói :

" Còn chạy nữa . Được, ta cho ngươi chạy. Thật nghĩ ta không có biện pháp nào sao."

Âm thanh của hắn không lớn nhưng vang vọng khắp cả một phương thiên địa, mới vừa sử dụng " Độn Thiên Phù " lần nữa đào mệnh thành công ,Phong Kiếm nghe được âm thanh này thì cả người không khỏi phát lạnh. Nhưng hắn cũng không có dừng lại mà ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, nếu không phải " Độn Thiên Phù " không cách nào sử dụng liên tục trong 3 phút thì hắn sớm tiếp tục dùng " Độn Thiên Phù " để chạy khỏi nơi đây, cách xa cái tên phía sau.

Xuân Đức đứng ở trên bầu trời, nhìn về phương xa cách nơi hắn đứng mấy vạn dặm. Nhìn thấy Phong Kiếm đang dùng bí bảo khó lường bỏ chạy thì hắn lạnh lùng cười. Lúc này đây hắn phất tay một cái, thiên địa nơi hắn đứng thoáng cái bạo động kịch liệt.

Vô số tinh hoa trong trời đất nơi đây ngưng tụ lại với nhau thoáng cái hình thành nên gần trăm cái cốt mâu. Nhưng cốt mâu kia có hoa văn màu đỏ yêu diễm, bên ngoài bốc lên độc khí xanh lục, không những vậy lần này ở mỗi cốt mâu lại có cả lôi điện màu đen vờn quanh nhìn vô cùng khủng bố.

Quá trình ngưng tụ những cốt mâu này không qua một cái hô hấp, Xuân Đức lúc này nhìn về phương xa nhẹ phất tay một cái, gần trăm cốt mâu lần lượt bay đi.

" Vèo vèo vèo... Vút vút ... Xẹt xẹt.."

Âm thanh xé rách không liên tiếp vang lên, từng cốt mâu hóa thành từng luồng ánh sáng bắn về phương xa. Những cốt mâu này rất dụ dị, cứ bay đi một đoạn thì nó lại biến mất(thuấn di). Lúc hiện ra thì đã ở rất xa, cũng vì vậy mà phạm vi mấy vạn dặm trong nháy mắt liền đã bay qua.

Đang sử dụng bí bảo cấp tốc bỏ chạy, lúc này đây Phong Kiếm chợt thấy sống lưng lạnh lẽo, hắn không kiềm chế được hiếu kì mà nhìn lại, vừa nhìn lại hắn thấy được từ phương trời xa đang có liên miên nhưng tia sáng xanh đen bay về phía hắn, cảm nhận được uy năng trong mỗi tia sáng kia thì sắc mặt hắn liền tái nhợt.

Hắn lớn tiếng mắng chửi.

" Ngươi mạnh như vậy vì sao cứ nhất quyết phải đuổi giết ta. Đáng chết, đáng chết."

Miệng thì mắng chửi nhưng tay của hắn lúc này lại đưa tay vào túi càn khôn lấy ra một viên thủy tinh cầu màu trắng. Nhìn thủy tinh cầu màu trắng kia một lần sau đó hắn cắn răng ném đi, ném về phía mấy tia sáng xanh đen đang bay đến đây.

Sau khi lấy ra thủy tinh cầu ném đi thì hắn còn không có yên tâm, lúc này hắn lại triệu hồi ra chiến thú của bản thân, chiến thú của hắn là một con người đá cao vạn mét, vừa hiện ra đã như một ngọn núi lớn che chắn trước người hắn. Ra lệnh cho người đá xong thì hắn liền bỏ chạy, hắn cũng không nghĩ rằng với hai chiêu bài vừa rồi có thể ngăn cản được người kia.

Vừa bỏ chạy hắn vừa lầm bầm.

" Chỉ cần kéo dại được 10 giây thì ta lại có thể sử dụng Độn Thiên Phù 10 vạn dặm, đến lúc kẻ kia muốn đuổi theo ta cũng sẽ không dễ dàng."

Thủy tinh cầu rời tay hắn trong nháy mắt liền sáng lên,ánh sáng từ thủy tinh cầu như mặt trời ban trưa, vô cùng chói mắt. Ngay khi 5 luồng ánh sáng bắn đến nơi đây thì cả thủy tinh cầu bỗng chốc nổ tung.

" Oành...."

Một tiếng nổ lớn vang lên, lấy trung tâm vụ nổ là thủy tinh cầu, một luồng sóng nhiệt càn quét khắp nơi thiêu mọi thứ thành tro bụi, nó không chỉ ảnh hưởng đến xung quanh mà còn ảnh hưởng đến 5 đạo ánh sáng cùng là 5 cây cột mâu bay đầu tiên, bị lực lượng lớn tác động 5 cây cốt mâu cũng lần lượt nổ tung.

" Ầm ầm ầm ầm ầm....."

Âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên, cả bầu trời lúc này cũng phải tối tăm lại vài phần, từ những vụ nổ kia một luồng năng lượng khủng bố sinh ra nhưng ngay sau đó nó lại bị vụ nổ từ thủy tinh cầu triệt tiêu tất cả.

Mọi thứ đang vô cùng bạo động bỗng chốc lại yên tĩnh đến lạ thường. Cùng lúc này, ngay khi thủy tinh cầu nổ tung thì một thân ảnh hư ảo hiện ra trên trời xanh, hư ảnh này là một trung niên, thân khoác long bào ,đầu đội đế quan nhìn vô cùng uy nghiêm. Cả người phát ra khí tức còn mạnh hơn cả Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn, một loại khí tức bễ nghễ thiên hạ.

Hư ảnh này sau khi thành thành thì chỉ sau một hô hấp liền ngưng thực, vừa ngưng thực thì thân ảnh kia liền đã gầm lên.

" Kẻ nào to gan dám mạo phạm đến uy nghiêm của Phong Gia...."

Vốn cái thân ảnh mặc đế quan kia còn định nói cái gì nữa nhưng vào lúc này vô số vệt sáng vạch phá không gian bắn thẳng đến nó. Nhìn thấy những vệt sáng kia đang bắn tới bản thân thì thân ảnh mặc đế bào trên bầu trời khẽ "hừ" lạnh.

Hắn vung tay lên nói :

" Diệt hết cho ta."

Ngay lập tức trên bầu trời xuất hiện vô số đường đao gió hướng về phía những vệt sáng bắn tới. Trong nháy mắt hai bên đụng phải nhau, lập tức liên tiếp các vụ bạo tạc liền sinh ra, sóng khí cuồn cuộn, độc vụ cùng lôi điện màu đen ngang dọc khắp nơi.

Nhìn thấy một màn như vậy thì trung niên mặc đế bào khẽ phất tay một cái, tất cả độc vụ cùng sóng khí liền bị cuốn ra xa xa, ánh mắt của hắn lúc này nhìn về phía Xuân Đức nơi xa mang theo sự coi thường.

Ở nơi xa, Xuân Đức cũng nhìn thấy màn này, có điều hắn chỉ hơi nhíu mày một cái thôi, mấy cái cốt mâu vừa rồi cũng không phải là để đánh giết tên thiếu chủ Phong Gia nên uy lực không mạnh, vì vậy mới bị cái phân thân mặc đế bào kia dễ dàng ngăn trở.

Nhìn thấy cái ánh mắt xem thường khi trung niên kia nhìn mình thì Xuân Đức cảm thấy có chút gì đó không vui. Chung quy hắn vẫn ghét bị người khác xem thường, tuy trong lòng không vui nhưng Xuân Đức lại nở nụ cười. Hắn cười nhạt nói :

" Một phân thân, hay đấy. Rất có ý nghĩa."

Vừa nói hắn vừa lấy ra Quỷ Kiếm, Quỷ Kiếm trong tay hắn hóa thành Quỷ Cung. Một tay khác hắn lôi ra một cái xác của tên cường giả Phong Gia vừa bị hắn giết.

Cái xác trong tay hắn nổ tung hóa thành một đoàn sương máu, sương màu này cũng không tán đi mà ngưng tụ lại một mũi huyết tiễn.

Đặc mũi tên lên Quỷ Cung, Xuân Đức nhìn về phía trung niên mặc đế bào cười lạnh nói :

" Đừng nói chỉ là một cái phân thân, đến cả bản thể ngươi ở đây cũng phải chết."