Chương 53: Luyện tập(2)

Các thành viên khẩn trương vào thay đồ. Áp lực đột nhiên tăng gấp đôi khiến cơ thể rất khó chịu. Nhưng dù sao cơ thể bọn hắn cũng đã được huấn luyện qua nên hoạt động bình thường không khó khăn.

Lại đứng lên bục, Shana khẽ hắng giọng, hắn đã chuẩn bị 1 bài cáo hùng hồn

"Như các ngươi đã biết, hung thú đang ngày càng ép đến đây. Thế nhưng vẫn có rất nhiều những tên khốn khiếp lợi dụng tình hình này để làm những việc trời đất bất dung. Muốn chống giặc ngoại, trước tiên phải diệt giặc trong. Thử tưởng tượng xem, nếu những người bị ức hiếp, những đứa trẻ kia là con em các người, là người thân của các ngươi thì các ngươi sẽ thấy thế nào?"

Tất cả đồng loạt nhớ lại khung cảnh tối hôm đó, lửa giận bùng bùng bốc lên. Shana hét lớn

"Ta hỏi các ngươi cảm thấy thế nào?"

"Giết" tất cả đồng loạt hét lớn

"Đúng, nếu quan lại không thể thì chúng ta sẽ làm. Chúng ta sẽ cứu nhân loại theo chính cách của chúng ta"

"Phải"

"Muốn làm được điều đó, các ngươi phải theo huấn luyện của ta. Như ta đã nói, các ngươi.....quá yếu"

2 chữ "quá yếu" được hắn hét to lên. Tất cả không khỏi hổ thẹn, bị đứa bé chê quá yếu, nhưng sự thật lại vậy.

"Nhưng không sao, chỉ cần các ngươi theo kịp tốc độ của ta, chiến hoàng là điều chắc chắn"

"Thề chết tuân theo" tiếng hét rung trời vang lên

"Tốt. Huấn luyện bắt đầu từ bây giờ. Đây là lịch huấn luyện. Kimi, ta giao cho ngươi toàn quyền giám sát. Ai không luyện tập trực tiếp loại bỏ."

"Rõ" Kimi bước lên nhận tờ giấy

"Đầu tiên chính là chạy bộ, nhưng không phải bình thường. Nam vác 70kg, nữ vác 50kg chạy vòng quanh sân 10 vòng."

1 vòng sân tầm 20km, vậy sẽ là chạy 200km. Ai nghe cũng giật mình. Shana hét lớn

"Phải. Huấn luyện này ta chính thức đặt tên: Huấn luyện địa ngục"

Rồi tất cả lần lược vác khúc gỗ dài hơn 5m chạy. Shana hét lớn

"Chạy đi, chạy đến khi nào khúc gỗ trên vai các ngươi không hề rung ring hay mất cân bằng, đến lúc đó miễn cưỡng đạt chuẩn. "

Shana chạy theo, hắn không vác gỗ. Nghĩ sao mà đứa trẻ 6t vác được khúc gỗ đó? Hắn không phải quái vật. Nhưng chạy thì lại được.

"Điều hòa nhịp thở, 1 2 1 2"

Tất cả đồng loạt đếm theo

"1 2 1 2......"

Tiếng đếm không ngừng vang lên. Chạy được 10 vòng, vài người đã siêu vẹo không vững. Shana không ngừng gào to

"Các ngươi chính là hi vọng của nhân loại, gục ngã ở đâu đồng nghĩa với diệt vong, gia đình, người thân, bạn bè, tất cả đều chết, là nô lệ cho những tên hung thú kiêu ngạo kia. Các ngươi bằng lòng sao?"

"Không"

"Ta hỏi các người bằng lòng sao?"

"Không"

Tiếng hét vang lên tận trời. Shana cũng đã thấm mệt nhưng vẫn cố gắng. Chỉ khi biết giới hạn của mình thì mới vượt qua được nó. Được 15 vòng, tiếng đếm nhỏ dần, nếu như chạy vác gỗ bình thường thì không sao, đằng này lại dưới 2 lần trọng lực, rất kinh khủng. Được 17 vòng, đã có 1 vài người, cả nam nữ, ngã xuống. Shana tiếp tục hét lớn

"Các ngươi từ bỏ sao? Đến ta, 6t các ngươi cũng không bằng, các ngươi xứng đáng với đất nước này sao? Xứng đáng với hội ta sao? Xứng đáng với gia đình sao? Ta hỏi các ngươi từ bỏ sao?"

"Không bao giờ"

Nhặt lên thanh gỗ, tất cả phá vỡ giới hạn, đồng loạt chạy lên. Shana âm thầm gật đầu, nhưng miệng vẫn không ngừng mắng chửi

"Quá yếu, thật xấu hổ, các ngươi không xứng đáng. Có ai đã từng trực tiếp đấu với hung thú chưa?đấu với quỷ tộc chưa? So với bọn chúng, các ngươi ngay cả cỏ rác cũng không bằng, rác rưởi. Cứ đà này chắc chắn nhân loại sẽ diệt vong, cho dù anh hùng suất hiện thì sao? Các ngươi nghĩ 1 mình hắn có thể chống lại cả 1 tộc quỷ sao? Các ngươi quá ỷ lại, không xứng đáng làm người. Ta nghĩ các ngươi lên đầu hàng, để bọn chúng giết, chà đạp như con kiến hôi đi thì hơn."

"KHÔNG BAO GIỜ"

"Đúng vậy, giận dữ đi, biến tức giận thành sức mạnh, các ngươi chỉ đứng đây tức giận thì có ích gì? Biến tức giận thành hành động. Dù có chết cũng xứng đáng: "không thành công cũng thành nhân". Quê nhà của ta có câu như vậy. Tất cả mau lặp lại theo ta"

"Không thành công cũng thành nhân"

"Không thành công cũng thành nhân"

Câu nói lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. 20 vòng đã xong, từng người từng người ngã xuống, cả Kimi cũng vậy. Còn có 1 vài người trực tiếp hôn mê. Đến bọn hắn cũng không hiểu tại sao chạy được đến cuối cùng.

Shana phất tay ra hiệu với người làm

"Đem tất cả về phòng riêng, ngâm nước thuốc, mau lên"

"Rõ" tất cả người hần run rẩy, quá kinh khủng rồi. Đây rõ ràng địa ngục còn thua xa.

Nước thuốc được Shana pha chế dựa trên phương thuốc cổ trung quốc. Có thể nhanh chóng rũ bỏ mệt mỏi, thậm chí tẩm bổ 1 chút xương cốt, kinh mạch. Nếu tắm lâu, thậm chí còn có thể sinh ra nội lực. Điều kiện duy nhất là phải đẩy cơ thể vượt qua giới hạn mới được.

Shana đưa tiếp 1 tờ giấy cho đầu bếp

"Đây là khẩu phần ăn của từng người. Nhớ kĩ phải làm đúng theo"

"Rõ"

Shana mệt mỏi đi vào phòng, hắn cũng tắm nước thuốc. Cảm nhận từng dòng nước mát lạnh xung quanh, các cơ dần dần thả lỏng về trạng thái ban đầu. Cơn mệt cũng từ từ biến mát.

'thoải mái '

Từ từ nhắm mắt, Shana ngủ lúc nào không hay. Lúc dậy thì cũng trưa rồi. Đứng dậy ra khỏi phòng, Shana phân phó với quản gia

"Đi gọi bọn chúng dậy, phải ăn đúng giờ"

"Tuân lệnh"

Tất cả đến nhà ăn, nhìn ai cũng mệt mỏi. Dù tắm nước thuốc nhưng cũng chỉ xua tan 1 phần mệt mỏi mà thôi. Shana nhìn tất cả

"Ăn cơm"

"Rõ"

Ào ào ào

Nhìn thấy thức ăn như hổ đói thấy mồi, tất cả cắm mặt ăn như điên. Đó cũng là 1 phần công dụng của nước thuốc. Ăn xong, Shana khẽ nhìn Kimi

"Kimi, tiếp theo là gì? Thông báo đi"

"Rõ. Tiếp theo chính là huấn luyện kĩ năng. Hạng mục này do chính tiểu thư dạy. Chính vì thế nên 1 tuần chỉ có thể 1 lần. Còn lại phải tự tiến hành luyện tập theo chỉ dạy"

"Kĩ năng mỗi người đều phải tiến hành phát triển riêng. Chỉ có không ngừng thực chiến mới có thể phát triển. Chính vì vậy, đây sẽ là phần đối chiến tùy ý với nhau. Riêng với ta thì 1 tuần có thể 1 lần."

"Rõ"