Nhìn thú nhân tộc gấu càng ngày càng to, Shana cả người run rẩy, cấp tốc nghĩ cách đối phó
"Phải rồi, hệ thống, có cách nào giúp ta không? Hệ thống ....."
Hệ thống không trả lời
Hắn vội vàng hô to trong lòng "hệ thống, hệ thống"
Chả lẽ hệ thống xảy ra chuyện gì? Không lẽ hết cách rồi? Ta thật sự phải chết sao? Shana ánh mắt triệt để tuyệt vọng
Người gấu đến trước Shana tầm 4m, đột nhiên gia tốc vung đao chém thẳng đến Shana.
Lưỡi đao càng ngày càng gần, Shana khẩn trương "cử động đi thân thể của ta", nàng cố cử động nhưng càng cố thì máu từ miệng hộc ra càng nhiều, toàn thân mềm nhũn, đứng vững được cũng là 1 phép màu rồi. Chiếc váy xòe trắng mà Shana được mẫu thân mặc từ sáng giờ đã chuyển sang màu đỏ, ướt nhẹp, mùi tanh kinh khủng bốc lên.
"Ta thật sự sẽ chết sao? "
Câu hỏi này cứ quang quẩn trong đầu hắn, như một sự không cam tâm chấp nhận thực tại
Khó khăn lắm mới sống lại được, mới lại được tình thương của mẫu thân, của mọi người, vậy mà lại phải chết sao?
Ánh đao vụt đết trước mắt, biết bao dòng kí ức từ kiếp trước đến kiếp này vụt qua trước mắt, những ngày tháng vui vẻ, buồn bã, hạnh phúc, đau khổ, hiện rõ trong mắt hắn như 1 thước phim quay chậm. Hắn hận mình quá nhu nhược, quá ngu ngốc, mọi thứ hạnh phúc hắn đều bỏ qua, không biết trân trọng, để khi sắp rời khỏi trần gian mới ngộ ra
Ánh đao đã đến, trước mắt là 1 màu đỏ, màu máu. Nhưng sao Shana không thấy đau? Chỉ thấy trống rỗng?
Hắn bừng tỉnh, người trước mắt hắn không phải mẹ sao? Sao mẹ lại cười? Sao người mẹ lại toàn màu đỏ? Tại sao?
"KHÔNG......................"
Hắn hét lên, tiếng hét của đứa trẻ 1 tuổi, vang tận trời xanh, tiếng hét xé lòng người, trong đó là vô tận đau thương, tức giận cùng hối hận.
Hắn chồm tới ôm mẹ, mặc kệ thân thể đang đau thấu xương
Nhìn khuôn mặt tươi cười nhưng mắt đầy đau thương, tiếc nuối của mẹ hắn không chủ động được hỏi "tại sao?"
"Mẹ xin lỗi..........không bảo vệ được con.........mẹ xin lỗi......." 2 dòng nước mắt từ từ chảy xuống má, Anna muốn cho con thấy gương mặt tươi cười của mình nhưng khi nhìn vào quần áo, gương mặt dễ thương toàn bùn đất, nước mắt nước mũi giàn dụa kia, nàng không thể kìm nén cơn khóc
"Không không, mẹ sẽ không sao, con sẽ bảo vệ mẹ, mẹ không thể chết.......đừng chết, hứa với con mẹ sẽ không chết đi......."-hắn vừa nói vừa lấy 2 tay che chỗ vết thương của mẹ, nhưng vết đao quá to, máu chảy không ngừng, hắn luống cuống
"Con xin lỗi, con xin lỗi.....là tại con.....nếu như con mạnh mẽ hơn.......con xin lỗi....."
"Thì ra con đã nói được, anh thấy không? Con gái chúng ta đúng là thiên tài, hơn 1 tuổi đã biết nói. Mẹ chỉ tiếc nuối duy nhất......đó là không được chứng kiến con lớn lên, lấy chồng, sinh con........"
Anna cố lặn ra nụ cười cuối cùng, đưa tay vươn lên, cố sờ má con
Bàn tay nhỏ xíu màu đỏ của Shana cầm tay mẹ, run rẩy đặt vào má mình
"Con đó.......đừng khóc.......mẹ sắp phải đi xa............
......phải kiếm người tử tế lương tựa đó.....giống như cha con vậy.......với lại, từ giờ con có thể phải sống 1 mình.........không được sống quá buông thả nghe chưa.........cũng hơi làm khó con nhỉ, đứa trẻ chưa được 1 tuổi như con mà phải........nhưng mẹ tin con sẽ làm được.......mẹ xin lỗi..........xin lỗi con rất nhiều......xin lỗi.........."
"Mẹ đừng chết.....mẫu thân đừng chết....̣con xin người đó......." hắn la lớn, cứ như sợ mẫu thân hắn không nghe thấy
Bàn tay hắn cầm từ từ nặng dần, hắn không thể cầm được nữa
"Bịch"
Tay đã rơi xuống, mẫu thân đã nhắm mắt, trên miệng vẫn còn nụ cười đó, nụ cười đẹp đến lạ thường nhưng mắt vẫn không ngừng tuôn lệ
"MẪU THÂN.........." hắn ôm mẫu thân hét lớn
Bầu trời bỗng chuyển sang màu đỏ, hắn nhìn sang kẻ đã giết mẹ hắn
Thú nhân gấu vốn đang nhìn cảnh mẹ con ly biệt kia, dù lạnh lùng nhưng cũng không nỡ cắt đứt, hắn chỉ phụng mệnh chấp hành nhiệm vụ, chứ không biết thương cảm, hắn lập tức lao đến định kết thúc sinh mạng nhỏ bé kia nhưng bỗng bắt gặp ánh mắt kia, cả người hắn không tự chủ được khựng lại, hắn run sợ, ánh mắt kia lạnh lùng thấu xương, con ngươi màu đỏ đang nhìn chằm chằm hắn, sát khí lạnh như cô đặc lại xung quanh, cộng thêm trên mặt đứa trẻ kia toàn máu, nhìn không khác gì ma quỷ
Giọng nói âm u tựa như từ địa ngục vọng tới "là ngươi giết mẹ ta"
Thú nhân đang cực nhanh phóng tới bỗng chợt dừng lại với tư thế kì lạ
Shana vẫn ngồi đó ôm mẫu thân, ánh mắt nhìn chằm chằm về thú nhân, giờ phút này thù hận cùng lửa giận đã chiếm chọn tâm hồn hắn, hắn muốn ăn tươi nuốt sống người trước mặt, muốn hắn sống không bằng chết
Dường như theo bản năng, con ngươi trong mắt Shana cấp tốc quay tròn
Con ngươi toàn màu đỏ, bên trong có vệt màu đen hệt như phi tiêu nhật bản, phải, đó là Mangekyo Sharingan của Uchiha Itachi.
Hình màu đen trên nền đỏ đang xoay tròn với tốc độ cực nhanh, Shana cũng không ý thức được mình đã thức tỉnh được Mangekyo Sharingan, hắn chỉ muốn người trước mắt chết, sống mà không bằng chết.
Tsukuyomi: một Ảo thuật cực kỳ mạnh mẽ cho phép anh tra tấn đối thủ chỉ trong vài phút nhưng có lại có ảnh hưởng trong nhiều ngày sau. Shana vô thức dùng kĩ năng này
Thú nhân người gấu kia trừng mắt, lòng trắng trợn lên, gân máu nổi lên cuồn cuộn, nhìn rất kinh khủng.
Đột nhiên một ngọn lửa màu đen bùng lên từ chân thú nhân kia, nhưng hắn vẫn không động đậy, mặc cho ngọn lửa kia từ từ cháy lên cao
Amaterasu: một Nhãn Thuật mạnh đáng kể mà tạo ra một ngọn lửa đen không tắt tại tâm điểm người sử dụng và tiếp tục cháy cho đến khi mục tiêu cháy thành tro bụi.
Shana lại vô thức sử dụng 1 nhãn thuật cấp cao khác mà không hề hay biết.
Đôi mắt hắn giờ này đang chảy máu, nhưng hắn không thấy đau, dòng máu trộn lẫn nước mắt từ từ rơi xuống má, nhỏ từng rọt xuống khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đang nằm trên đùi hắn, nhìn xuông dưới, nhẹ nhàng đưa tay lau đi vết máu cùng nước mắt, nhàng hôn lên trán, rồi lại nhìn lên
Thú nhân sực tỉnh, cảm thấy đau đớn tận linh hồn, nhìn ngọn lửa từ từ đốt lên, hoảng hốt, ngày lập tức hắn lăn lộn trên mặt đất để dập lửa nhưng vô dụng, nhưng thú nhân khác vội vàng hất nước lên nhưng cũng vô dụng, chỉ có thể trừng mắt nhìn ngọn lử xanh tuyệt đẹp kia từ từ nuốt trọn đồng đội mình. Tiếng la hét ầm ầm của người gấu dội lên, những người ngoài nghe mà run rẩy, cùng nhau nghĩ "thật kinh khủng"
Shana nhìn vậy, tâm hồn vẫn không chút nào nguôi giận, hắn giận chính bản thân mình, nhắm mắt lại, hắn đưa mặt lên trời
"Hahahaha......."
Một đứa trẻ 1 tuổi, người mặc bộ váy đỏ chót toàn máu, 2 mắt cũng màu đỏ, đang khóc ra máu, khuôn mặt toàn màu đỏ, đưa mặt lên trời cười lớn tiếng, một khung cảnh như địa ngục, mọi người không nhịn được rùng mình, bắt đầu tránh xa ra.
Tiếng cười đang vang lên đột nhiên im bặt, đứa trẻ kia đã gục xuống mặt người phụ nữ nằm trên đùi hắn. Mắt hắn vẫn không ngừng tuôn máu......