Ngày 13/9/2070, công ty Thế Giới Mới chính thức tung ra thị trường Nerverger, thiết bị giúp con người ta kết nối với thế giới ảo, đồng thời Thế Giới Mới cũng chính thức open beta game "Thần Đỉnh", tựa game thực tế ảo đầu tiên trên thế giới.
Ngày hôm đó, cả thế giới sôi trào, người người, nhà nhà ra đường xếp hàng mua Nerverger, mỗi quốc gia chỉ có duy nhất 1 điểm bán tại thủ đô của mình.
Vì vậy nên mọi nhà đều đổ về thủ đô, dòng người xếp hàng dài hằng km, chen chúc, xô đẩy nhau, cảnh tượng vô cùng hoành tráng dù cho giá Nerverger vô cùng đắt, tận 100 vạn NDT 1 chiếc, chưa tính tiền mua game nữa
Tuy nhiên, Lưu tuấn, người sáng tạo ra Nerverger lại đang phải sống trong khu ổ chuột của Tp Thượng Hải. Tại sao? Đơn giản vì hắn bị phản bội, bị chính người mình tin nhất, cộng sự, bạn thân, phản bội.
Lưu Tuấn là người Trung Quốc, sống ở TP Thượng Hải, là con của 1 gia đình tương đối. Từ nhỏ hắn đã vô cùng mê game, từng là game thủ đứng nhất thế giới trong mọi game hắn tham gia, và tất nhiên, hắn cũng là 1 thanh niên otaku chính thống, cuồng loli, trong phòng đầy các áp phích loli,v......v......
Chính bộ anime sword art online đã đưa thanh niên vào con đường khoa học, hắn quyết tâm sáng tạo ra Nerverger, giúp hắn tán gái. ;v
( Tại hạ cũng muốn vậy)
Trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ, bỏ cả gia đình, cuộc sống, thậm chí cả bạn gái (bạn là con gái thì mình gọi bạn gái thôi)
Lý Nghĩa, một thanh niên nhà giàu, mê game vô đối, cùng đam mê với Lưu Tuấn, trong 1 lần lên chat nhóm otaku của mình đã vô tình gặp đc Lưu Tuấn ( thế là 2 người yêu nhau, kết hôn và có con), đã đồng tài trợ cho Lưu Tuấn nghiên cứu.
Cuối cùng cũng thành công, mọi thứ đều tốt đẹp với main nhà ta......cho đến khi thanh niên kia công bố nhà sáng chế.
Nhìn vào tờ báo điện tử, Lưu Tuấn hét lên
"Con bà nó, Lý Nghĩa, mày dám phản bội tao, tao sẽ giết mày"
Cầm dao xông ra khỏi phòng nghiên cứu, nhưng hắn bị chặn lại
"Phiền anh đi theo chúng tôi" - người đàn ông cao to đen nhưng không hôi mặc đồ bảo vệ nói
Lưu Tuấn lạnh lùng quát lên " tránh ra" rồi vung dao chém
Người đàn ông kia vội tránh ra, ai cũng không nghĩ Lưu Tuấn liều mạng đến thế
Tránh vừa kịp lúc bảo vệ liền tung nắm đấm to bằng mặt Lưu Tuấn vào giữa bụng hắn
Lưu Tuấn ngã lăn ra đất, co rúm người lại như con tôm, miệng nôn ra máu, cảm giác như cả dạ dày sắp trào ra vậy. Cứ thế mà ngất đi.
Sau đó người mặc đồ bảo vệ kia lôi hắn dậy, trùn bao tải lại, khiêng đi.
Cũng không biết bao nhiêu lâu, hắn tỉnh dậy, như một người trong tối đột nhiên thấy ánh sáng chói mắt, hắn theo phải xạ đưa tay lên che, nhưng tay như bị vật gì đó giữ lại, Lưu Tuấn phát hiện mình bị trói, miệng muốn la hét nhưng bị nhét giẻ không được
Hắn nghĩ "khốn khiếp, chắn chắn tên khốn kia muốn thủ tiêu mình. Ko, ko thể chết như thế này được, mình còn chưa tán được tán gái, mình không thể ngỏm mà vẫn còn là xử nam được."
Rồi hắn cố đứng lên nhưng lại phát hiện mình bị trói vào ghế, hắn ra sức giãy dụa. Trước mắt hắn xuất hiện 1 bóng người
"Đúng, chính là tên khốn khiếp kia"
"Tên khốn, tại sao mày lại làm vậy, tại sao?" hắn muốn hét lên nhưng miệng chỉ phát ra tiếng "ư.....ư.....a....a....."
Trông mắt thấy Lý nghĩa đến gần, Lưu Tuấn trừng mắt lồi cả lòng trắng, gân mắt đỏ chót hằn lên, trong như sắp ăn sống người trước mắt.