--- 1 tháng sau---
- Chị Jossel, chị thật đẹp a!!!
Julian mang trên người một váy màu xanh lam, tóc vàng óng ả búi lên gọn gàng lộ ra hai má phúng phính trắng nõn như bánh bao. Hai tay mang một đôi găng tay màu trắng như những quý cô khác.
Cô bé nhìn cô, cười vui vẻ cảm thán.
Linh Vũ không giống như thường ngày mặc váy mà mặc một bộ trang phục của nữ kị sĩ.
Áo được may bằng vải cotton màu đen, tay áo ôm gọn lấy cổ tay, thừa ra chút vải ren đính khuy áo màu đỏ, ở giữa áo có dải ruy băng màu đỏ hai đường chỉ vàng hoa văn tinh xảo thêu song song nom khá vừa mắt.
Quần xanh nhạt không khác quần legging ở hiện đại là bao.
Chân mang bốt đen cao cổ.
Tóc xoăn được buộc cao lên, tóc mai rủ xuống càng thêm vũ mị.
Linh Vũ nhìn lướt qua gương.
Ha! Khỏi cần khen, từ thuở bình sinh chị đây đã đẹp a!
Hệ thống:....Liêm sỉ là một thứ không thể quên đâu kí chủ à////
Cô cười nhàn nhạt, khoé môi hơi nhếch, ngón tay thon dài nâng cằm Julian lên:
- Công nương yêu quý, em cũng rất đẹp.
Rồi nháy mắt cái tinh nghịch.
Ngây ngốc hai cái, toàn thân cô bé bùng cái, liền đỏ bừng.
Oaaaa!!!! Suốt một tháng mà vẫn không thể tiêu hoá nổi cái động tác này, quá mê hoặc rồi!!!
Cô bé tránh mặt qua một bên, hắng giọng nói:
- Ch.. chị Jossel chuẩn bị kiếm thôi, cuộc thi sắp bắt đầu rồi...
Linh Vũ cũng không trêu chọc cô nữa đứng thẳng người dậy, cười nhẹ.
Chậc! Vẫn là bé con trông đáng yêu nhất!
Hệ thống:.... Mục tiêu công lược của cô là Kine Fortune không phải nữ chủ!!!!!
Linh Vũ: Ây da, ta đâu có quên đâu, ngươi bình tĩnh nào, bổn tỷ tỷ cũng không có thích con gái nga!!!
-------Học viện kiếm thuật------
Hôm nay là ngày tuyển sinh vòng loại của học viện kiếm thuật đứng đầu đế quốc, trường dành cho đối tượng từ 18 tuổi đến 24 tuổi( Kine được đặc cách vào trường vì một phần là thiên tài kiếm thuật, một phần là mang công lao cứu mạng hoàng đế. )
So với anh trai là công tước thì Kine có lẽ còn thâm sâu khó lường hơn nhiều.
Cổng học viện vô số những xe ngựa xa hoa, nhà công, hầu, bá tước tất thảy đều có; các nhà tử tước và nam tước cũng có nhưng vô cùng ít.
Xe ngựa nhà công tước Rusole dừng ngay trước cổng thu hút ánh mắt của rất nhiều người xung quanh.
Tiếng rì rầm nổi lên không ít.
- Đây là nhà Rusole à? Công tử nào tham gia cuộc thi vậy???
- Chắc không phải, các công tử trước giờ đều không hứng thú cái này đâu.
- Ngươi là đầu gỗ sao, chắc chắn là công nương Jossel rồi, người chính là cái gì cũng tinh thông a!
- Cũng chỉ là chút tài mạo, kiêu cái gì chứ!
.........
Cửa xe ngựa mở ra, Linh Vũ vân đạm phong khinh mà bước xuống, tóc dài bay nhè nhẹ trong gió, tô tô mị mị, khiến người ta không thể rời mắt.
- Oaaa!! Đúng là trăm nghe không bằng 1 thấy!!!
- Là soái tỷ, soái tỷ chính hiệu Nga!!!!
- Xì, chút sắc đó để làm gì chứ!
........
Linh Vũ mang kiếm, tìm kiếm bóng dáng xe nhà bá tước Andressa.
Cuối cùng cũng nhìn thấy Julian cùng ..... Nourt??? Cũng không lạ, nam nữ chủ đi cùng nhau là lẽ thường, nhưng mà...
Xung quanh thấy cô sải bước đến chỗ hai người họ thì lại bắt đầu rì rì rầm rầm lên:
- A, đó không phải công tước Fortune sao? Nghe nói công nương Jossel thích ngài ấy mà.( vì hôn ước không được công bố nên mới dùng từ thích)
- Cái tình thế gì đây, đánh ghen tiểu tam à...
- Kia chẳng phải công nương Julian à ??
......
Quần chúng buôn dưa bày ra vẻ mặt ngồi xem kịch nhưng....
- Công tước Fortune chẳng lẽ không biết nam nữ thụ thụ bất thân à, sao ngài có thể động chạm tay chân với bé con nhà ta như thế.
Linh Vũ kéo tay Julian ra sau mình. Kèm theo đó là vẻ mặt nhăn nhó như ăn phải ớt như khiến toàn bộ quần chúng ăn dưa đều há mồm.
Nam chủ...người ta cũng không có phải em cô.
Quần chúng ăn dưa....không phải đánh ghen sao???
Hệ thống:.....
Nó suýt chút thì quên mất, kí chủ này nhà nó chính là cái thể loại... MUỘI KHỐNG*!
(*) cuồng em gái