Thời gian trôi qua thấm thoắt một chương đã gần hai năm.
Trong thời gian ấy Thiên Long được gắn bó với cái danh là "PHẾ VẬT". Do chúng nhân ban cho nhưng không ai biết hắn ở đâu ngoại trừ vài người trong Quách gia, bây giờ hắn chỉ như gà mẹ nuôi con suốt ngày bị bắt ở Hậu Hoa Viên của Ngọc Lan vì vài lần trước đi ra ngoài liền bị huynh đệ Quách Hào, Quách Thiên Hoàng hốt lại đánh như bao cát bất tỉnh vài ngày nên các nàng bắt hắn ở đây không cho hắn đi. Trong thời gian đó cũng không tệ, chiếm tiện nghi quá mà, nào là kích hôn, nào là bóp cặp hung khí to của các nàng nhưng ngoại trừ Ngọc Lan ra thôi, còn vì sao không ăn các nàng là vì hắn nghĩ tiểu đệ đệ mới có 9 cm chắc chưa thỏa mãn các nàng đâu. Nếu mà mấy tên dâm tặc - mấy tên được cho là tiểu yy bự, nghe được chắc xỉu vì bọn hắn dài nhất 13 cm thôi. Mà mấy tên này đều có vợ con rồi tự hào với vợ đấy, còn hắn chỉ mười mấy tuổi thôi mà đã bự như vậy rồi haizz ...
Hắn bây giờ đang ngâm mình trong cái hồ của Hậu Hoa Viên, cái hồ này khá rộng và trong xanh tuy không sâu nhưng chả có con cá nào, cũng có thể xem như hồ bơi vậy. Hiện hắn đang dựa vào vách đá suy nghĩ, sao hắn dám tắm như vậy vì các nàng trước kia cũng có thỉnh thoảng tắm trong hồ, cũng nhờ Ngọc Lan chỉ cho nữ nhân mới có thể vào đây nên chả sợ ; thêm những bức tường cao 3m và một kết giới ở ngoài không thể nhìn vào trong, cái kết giới này có phẩm chất đạt tới Địa cấp nên nếu muốn nhìn thì trừ khi là Tiên Thiên cao thủ mới nhìn thấy thôi. Mà Tiên Thiên trở lên dễ xuất hiện lắm sao, bây giờ thì hắn đang suy nghĩ một việc là còn hai ngày nữa là đúng hạn 10 năm rồi, than phiền lười biếng nói :
- Haizz ... Hệ thống~ à không là Linh Nhi, còn hai ngày thôi, Linh Nhi thức tỉnh lại chắc sẽ giúp được việc Huyết mạch và tư chất thôi, đến lúc đó ta sẽ trả cả lãi lẫn lời cho các ngươi !
- Còn bây giờ thì tắm xong rồi vào trêu chọc các nàng vậy hắc hắc ...
Hắn lải nhải rồi đứng dậy đi vào phòng của Tuyết Nhi, lại một ngày xuân sắc trôi qua (không có ăn)
Bây giờ thì trong căn phòng Thanh Tuyết có một cái giường lớn (đổi giường rồi), có một nam hài tử, bốn mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành đang nằm ngủ đều dựa vào người nam hài tử. Tuyết Nhi, Ngọc Nhi thì hai bên cánh tay, còn A Tú, A Điệp thì ở ngay bụng hắn. Các nàng đều thỏa mãn khi nằm trên hắn, còn hắn thì miệng cười lộ ra vẻ tà mị là biết không phải quân tử rồi.
Đột nhiên hắn run người một cái rồi từ từ mở mắt ra điềm tĩnh lẩm bẩm nói.
- Xem ra hôm nay là ngày mình bước đầu trinh sát các nữ nhân a.
Hắn nói rồi ngủ lại, thì xuất hiện tại một không gian tất cả đều màu đen, hắn suy nghĩ không lẽ Linh Nhi tỉnh rồi, liền vội mừng nói :
- Linh Nhi, nàng tỉnh rồi hả, đây là đâu, nàng đang ở đâu rồi ?
Đột nhiên một giọng nói nữ nhân ôn nhu vang lên :
- Ân thiếp đã tỉnh rồi, mà chàng muốn xung quanh không gian này màu gì để nhìn hả ?
Hắn liền vui mừng, vội vàng nói :
- Màu trắng trước đi ! Rồi sau sẽ sửa màu khác.
Hắn vừa nói xong thì cả không gian biến thành màu trắng chảy dài vô tận, một giọng máy móc lại vang lên.
~Đinh ! Hệ Thống Bá Đạo đã khởi động lại bình thường.
- Hệ Thống, vậy còn Linh Nhi đâu ? Hệ Thống, sao không thấy Linh Nhi ?
Hắn hỏi nhưng không có một ai trả lời, khuôn mặt liền xụ xuống buồn nghĩ là nàng ấy đâu rồi ? Đột nhiên hắn cảm thấy ở sau lưng mình có gì đó đang đến. Chưa kịp quay lại thì cảm giác đầu tiên của hắn là " mềm mại, mùi hương thật thơm ... ", thứ gì mà mềm chứ ? Hắn bình tĩnh tinh thần lại nhìn thật kỹ, hóa ra vật mềm này là thứ mà hắn thích nhất. Mềm mại, bự mà không xệ xuống - chính là cặp hung khí của nữ nhân a. Nhìn khuôn mặt của mỹ nữ trước mặt, đúng là khuôn mặt này, màu da trắng hồng này, thân hình này, cặp mắt này, đôi môi đỏ mọng này, mũi hơi thấp này, không sai vào đâu được, là nàng - Linh Nhi.
Nàng nhìn hắn, chàng ấy lớn lên rồi, cao hơn rồi, tuấn tú mỹ nam hơn rồi, nhưng vừa định hé môi định nói gì thì bị một cái gì cản lại, hơi mềm, cái này là môi chạm môi a. Không ngờ mới có bao nhiêu năm đâu mà tên hỗn đản này bạo dạn hơn rồi, môi đang bị hắn kích hôn thì có một vật mềm mại như tiểu xà luồn lách vào, nàng cũng hé răng ra cho hắn luồn vào, lưỡi chạm lưỡi. Đây là cảm giác gì ? Cả người như muốn rã nhũn ra, nàng cùng hắn lưỡi quấn quýt lấy nhau, hút mật ngọt của nhau, cả hai môi chạm môi, lưỡi quấn lưỡi được gần hai khắc thì rời nhau ra, hai đôi mắt nhìn nhau mê li ôn nhu một chút thì tiếp tục hôn nhau nữa. Lần này lâu hơn gần ba khắc mới thả nhau ra, mặt cả hai đỏ lên nhưng hắn ít hơn, nàng đỏ cả mang tai, dựa vào ngực hắn tay ngọc đánh vào ngực hắn nhưng không dùng một tí sức nào, ngước đầu lên nhìn hắn, giận dỗi hờn nói :
- Hỗn đản ! Đại hỗn đản ! Đại sắc lang ! Đại dâm tặc ! ... Người ta mới xuất hiện thôi chàng đã dám kích hôn rồi, dạo này chàng bạo dạn quá ha ?
Nàng nói rồi đưa tay ngọc trắng nhéo má hắn không một tí sức, hờn giận làm vẻ mặt như thiếu nữ bị bắt nạt vậy, hắn không ngờ nàng lại đáng yêu như vậy, liền cười nói :
- Haha ... Nàng đáng yêu như vậy làm ta muốn hôn nàng thêm nữa nha.
- Linh Nhi lão bà ơi sao nàng lúc trước lại biến mất vậy ? Hay nàng có bị gì không ?
Hắn đang ôm nàng, thắc mắc sao lúc trước nàng lại đột nhiên biến mất liền hỏi, nàng nằm trong lòng hắn nghe hắn hỏi thì than khổ kể chuyện lúc trước cho hắn nghe.
- Ân, là lúc trước đưa chàng xuyên không qua có dùng một chút phép tắc không gian, thời gian bẻ cong đường không gian để cho chàng đến nơi này nhưng không may. À không, nói không may cũng một chút. Nhưng một chút là lần sử dụng hai phép tắc ấy mặc dù đã kiềm chế đến mức thấp nhất rồi, mặc dù cũng có dao động đến tất cả ngân hà, vũ trụ nhưng rất rất nhỏ nhưng mà cũng không qua mặt được Mẫu Thân. Khi Mẫu Thân cảm giác có chút dao động nhưng rất nhỏ liền triệu tập tất Chủ Thần hỏi có chuyện gì, nhưng không có ai biết được. Mẫu Thân liền triệu tập thêm những nữ nhi của mình. Trong khi đó thiếp thấy Mẫu Thân triệu tập cũng giật mình, không ngờ chút dao động nhỏ mà nàng cũng phát hiện. Lệnh của mẫu thân nên thiếp không dám cãi nên đành từ biệt chàng mà không có giải thích kịp. Khi gặp Mẫu Thân thiếp, thiếp nghĩ trước sau gì cũng biết sợ sẽ làm hại chàng nên thiếp thú tội với mẫu thân, lúc đó mẫu thân rất tức giận muốn xé rách tất cả không gian, dải ngân hà. Biết người rất yêu thương nữ nhi của mình nên thiếp đã năn nỉ người. Nhờ có thêm các vị tỷ tỷ năn nỉ tiếp nên người bỏ qua, nhưng thiếp phải tự phạt mình rồi mới có thể tự làm gì thì làm.
Hắn nghe nàng kể xong thì bất ngờ đến nỗi không thể tiêu hóa hết lên não được. Chủ Thần, xé rách tất cả không gian, cỡ này thực lực mạnh mẽ đến thế nào a. Nhưng cũng may hắn chấn chỉnh tinh thần rất nhanh, hắn ôm nàng chặt hơn ôn nhu hỏi :
- Mẫu Thân nàng là ai mà có thực lực như vậy ? Mà nàng tự phạt ra sao, có nặng không ? Phu quân sẽ đi bắt mẫu thân nàng xin lỗi nha, chịu không ?
Nàng nghe hắn nói nhịn không được cười trêu chọc, mắc cười chết ta rồi a, ... Hắn thấy nàng sao lại cười mình thấy kì quái tỏ ra nghi hoặc, nàng thấy hắn tỏ nghi hoặc càng thêm đáng yêu, lại cười hihi nói :
- Chàng làm được gì ? Mẫu thân thiếp là Hồng Hoang Chấp Chưởng Giả đó, hay còn gọi là Sáng Thế Thần ..v.v.. Người điều khiển tất cả các không gian, dải ngân hà, vũ trụ đấy, hihi, chàng dám không ? Còn hình phạt thì rất là nặng nha phải nằm xuống banh hai chân dang rộng ra cho "thứ kia" của các Chủ Thần đút vào ...
Hắn nghe nàng kể thì trái tim như rớt xuống đất vậy. Sáng Thế Thần ! Cái này do đọc truyện khá nhiều nên cũng hiểu là gì ! Nhưng nghe nàng banh chân ra cho "thứ kia" đút vào của các Chủ Thần không lẽ là !? Hắn nghĩ đến đấy thôi, người đau như cắt, nàng bị rất nhiều người cho "thứ kia" vào, nàng có chịu được không ? Mắt như sắp đổ lệ rưng rưng nói :
- Ta xin lỗi nàng ! Nhưng nàng bị nhiều người chà đạp như vậy ta thật xin lỗi ! Mặc dù nàng không phải ta nam nhân đầu, nhưng về sao ta sẽ không để nàng chịu quất ức đâu. Cho dù ta có chết cũng không tha cho bọn hắn đâu.
Nàng lúc đầu kể cũng có chút trêu đùa nhưng không ngờ hắn đứng là bị lừa thật nàng lại một lần nữa cười lên làm hắn không hiểu gì, nàng dựa vào ngực hắn, hai tay choàng qua cổ hắn trêu đùa nói :
- Hihihi ... Thật là, chàng dễ bị lừa thật ! "Thứ kia" là một cái lông vũ chọc cù léc vào lòng bàn chân làm thiếp cười ra cả nước mắt luôn ! Hơn nữa tất cả Chủ Thần đều là mỹ nữ thì sao có "thứ kia" chứ hihi... Ở nơi đấy tất cả đều là mỹ nữ sống, không bao giờ có nam nhân sống được đâu, nhưng chàng thì khác bởi vì đã có thiếp nên sẽ không sao.
Hắn lúc như muốn bay hay chui xuống đất để trốn. Thì ra là hiểu nhầm, bị lừa, hắn mặt đỏ hết cả lên làm nàng cười hihi, hắn nhéo nhéo má nàng rồi trực tiếp hôn nàng. Môi hôn nhưng tay không rảnh nha, hai tay đặt trên hung khí nàng xoa nhẹ rồi bóp mạnh một cái làm nàng run rẩy cả người, hai tay mặc dù bóp bên ngoài lớp vải của y phục nhưng vẫn cảm nhận được độ mềm của nó (Tác : Chết quên tả y phục rồi mà thôi mong các đạo hữu rộng rãi bỏ qua nha =.=||||~). Tay bóp truyền đến cho hắn cảm giác thật thư thái. Cứ như vậy ở đây trôi qua như gần cả ngày, hôn môi đến khó thì nhả ra, rồi hôn tiếp, tay hắn không ngừng xoa bóp cặp hung khí sau lớp áo, cảm giác thấy như cả ngày rồi và thêm một chuyện chưa hiểu nghi hoặc hỏi :
- Phải rồi, thân phận nàng cao quý như vậy sao lại thích ta ? Một kẻ không có thực lực thì sao nàng lại thích ta vậy ?
Nàng nghe hắn hỏi thì ôn nhu kể lại một câu chuyện dở khóc dở cười nữa. Chuyện là lúc trước năm hắn vừa mười năm tuổi, lúc đó nàng và các tỷ tỷ chơi trò chơi nhưng nàng bị thua bị phạt là biến thành một sinh vật nhỏ và đi vào một tinh cầu nào đó bay một vòng (như từ Tây sang Đông rồi từ Đông sang Tây) mà không được dùng sức mạnh của mình mà chỉ dùng sức mà sinh vật mình biến thàn. Lúc đó mấy chục ngàn tinh cầu nàng chọn đại một tinh cầu, đó là Trái Đất. Sau khi đến thì nàng biến thành một con chim màu hồng trắng bay sắp gần được một vòng thì do sức của con chim đó đã yếu liền té xuống một thành phố vừa té xuống liền bị một tráng hán cao to bắt định bán nhưng được hắn bắt gặp liền đuổi người kia đi đưa nàng bồi dưỡng sức khỏe lại, phải nói ngày lâu sinh tình nha. Những ngày mà hắn với nàng trong hình dạng con chim luôn đậu trên cái bàn học của hắn nhìn hắn nào là lúc hắn kể với nàng về chuyện xuyên không mang hệ thống lập hậu cung, cũng nhiều lúc nàng gặp hắn quay tay ấy lúc đó nàng chưa biết, về sau mới biết. Có một lần hắn nói là "này chim ngươi lông màu hồng trang này rất là lạ nha, mà ngươi là chim màu hồng trắng đã đẹp vậy rồi. Nếu là nữ nhân chắc chắn sẽ rất đẹp đến khi đó ta sẽ bắt nàng làm nữ nhân của hắn thôi". Khi nàng nghe hắn nói xong cũng nghĩ ra một ý tưởng đó là cho hắn có thể tu luyện đến mức Thần thì chắc sẽ gặp nàng rồi kết hôn nhau a, nghĩ rồi nàng cũng phải đợi một tuần mới có sức bay tiếp rồi về nơi nàng ở. Suy nghĩ làm ra một hệ thống rồi đến một tháng sau thi xong cũng là lúc hệ thống trói buộc xong thì xuyên không thôi. Hắn thật không ngờ con chim lúc đó là nàng, lại một lần nữa môi trao môi, tay trao hung khí diễn ra rồi quá mệt mỏi như ba ngày không ngủ thiếp đi.
Nhưng cả hai không hề hay biết mình đang tình chàng ý thiếp bị nhìn thấy qua bởi một cái màn hình 3D và người nhìn là một mỹ phụ thành thục. Nếu là Linh Nhi chắc sẽ biết là ai. Mỹ phụ hài lòng về việc hắn lớn gan vậy, còn dám chống đối với nàng a, mà hắn yêu Linh Nhi như vậy thì thôi bỏ qua đi, cũng may có một Thần Vị chưa ai nắm giữ là Thần Vị của Dâm Thần.
Đến khi hắn tỉnh lại thì thấy mình vẫn còn trên giường với bốn mỹ nhân. Hắn nghĩ không lẽ mơ liền dùng tinh thần gọi nhỏ "Linh Nhi ơi nàng đâu rồi" nhưng không ai trả lời, nghĩ cách khác rồi gọi "Hệ Thống" thì đột nhiên trong đầu vang lên giọng nói máy móc.
~ Đinh ! Ký chủ cho gọi Hệ Thống có gì không ?
Hắn liền đại hỉ hóa ra không mơ, nhưng còn Linh Nhi đâu. Hắn liền hỏi hệ thống :
- Hệ Thống, vậy Linh Nhi nàng đang ở đâu.
~Đinh ! Nàng đã được Mẫu Thân gọi về chút chuyện, dặn lại với Hệ Thống là muốn tìm nàng trước tiên phải là tu vi Thần Cấp trở lên mới có thể gặp, vì vậy muốn Hệ Thống hỗ trợ ký chủ !
- Ừm, vậy à ...hưmz... Vậy ngươi có chức năng gì vậy Hệ Thống.
Nói rồi thì một luồng thông tin truyền vào đầu hắn là về các chức năng Hệ Thống : "Thông tin ký chủ", "Cửa hàng", "Chức nghiệp", ... Thì cũng hiểu ra nhưng có điều là phải có hai lần nâng cấp thì Hệ Thống mới hoàn chỉnh được, hắn hỏi :
- Này Hệ Thống, có phải mặc niệm "Thông tin ký chủ" là sẽ xuất hiện phải không.
~ Đinh ! Đúng vậy thưa ký chủ.
Nghe Hệ Thống nói thì xác định cmnr, hắn niệm Thông tin, thì một cái bảng 3D lơ lửng xuất hiện.
<< Thông tin ký chủ >>
Ký chủ : Thiên Long.
Lv: 0 Exp: 0/100
Huyết Mạch : Không
Tư chất : Hỏa ( siêu kém)
Công Pháp : 0
Kỹ năng đặc biệt : 0
Trang bị : 0
Ba lo : 0
Tình lữ ( hảo cảm) :
Linh Nhi (max), Tuyết Nhi (max) , Ngọc Nhi (max), A Tú (100), A Điệp (100), Ngọc Lan (60).
Dâm Điểm : 0
Một cái bảng ngắn gọn vì tất cả đều là 0 ngoại trừ tình lữ là có năm người, hắn không thấy gì làm lạ nhưng là Ngọc Lan (60) nha, hắn cũng biết đến 90 là sẽ tự khóa lại, còn max thì khỏi nói chắc cũng biết biểu tượng là gì rồi đột nhiên Hệ Thống vang lên.
~ Đinh ! Ký chủ nhận được gói quà Tân Thủ có hay không mở.
- Mở, ngu gì không mở.
~ Đinh ! Ký chủ nhận được Tẩy Tủy Đan x1, Dâm Thần Huyết Mạch, Bất Tử Nhân huyết mạch, Quay thưởng x2, Thẻ 100 Exp x10, Thẻ may mắn x1, 500 Dâm Điểm.
< Tẩy Tủy Đan >
Cấp bậc : Thiên Cấp
Mô tả : Dùng để ngâm, tác dụng như tên, có thể thay xương đổi khớp (?) tư chất thăng hoa, mỗi người chỉ có thể sử dụng một lần, nhiều sẽ bạo thể hoặc không tác dụng.
< Dâm Thần huyết mạch >
Mô tả : Huyết mạch của Dâm Thần, có thể tăng độ hảo cảm +5 với tất cả thiếu nữ (dưới 16 tuổi), +10 với tất cả nữ nhân từ 16-20 tuổi, +20 với tất cả nữ nhân trên 20 tuổi hoặc mỹ phụ.
< Bất Tử Nhân huyết mạch >
Mô tả : Huyết mạch của Bất Tử Nhân, có khả năng bất tử. Sau khi chết 10s sẽ hồi sinh, tất cả trạng thái đều phục hồi, trừ khi bị phong ấn thì hồi sinh thất bại.
< Thẻ quay thưởng Sơ phẩm>
Mô tả : Có thể quay trúng bất kì thứ gì, từ cấp bậc Hoàng Cấp trở xuống sẽ có 500 ô, trong đó có 5/500 là có Địa cấp.
< Thẻ may mắn >
Mô tả : Là thẻ có khả năng giúp tăng phần may của mình vào bất cứ thứ gì mà mình muốn.
...........…………=====>>>>> ^_^