Chương 1: Được xuyên không rồi !!!

Trái đất năm 2098, vào thời điểm này diễn ra một sự kiện vô cùng tàn khốc mà sự kiện này sẽ được con cháu đời sau nhắc lại rất nhiều lần, sự kiện này sau này được gọi là Tam Hùng Chiến.

Tháng 3 năm 2098, Hợp Chủng Quốc chính thức tuyên chiến với Vương Triều sau nhiều năm tranh chấp lãnh thổ, chiến tranh kinh tế trước đó.

Lúc này, Liên Bang cùng tuyên chiến với Vương Triều và Hợp chủng Quốc, đáp trả lại hành động đó, hai phe còn lại tuyên bố chiến tranh với Liên Bang.

Cuộc chiến kéo dài hơn 7 năm với vô số người thiệt mạng, thương tật, hàng triệu cơ sở hạ tần, thành phố bị phá hủy nặng nề, gây cho nhân dân thế giới và những người yêu hòa bình vô cùng căm phẩn.

Trong vòng một năm sau đó, ở khắp nơi trên thế giới, hàng loạt các cuộc đảo chính quân sự giành chính quyền diễn ra triền miên.

Ngày 28 tháng 12 năm 2107, sau nhiều vụ đảo chính thành công buộc Hợp Chủng Quốc, Liên Bang và Vương Triều phải ngồi vào bàn đàm phán và tuyên bố chấm dứt chiến tranh, lập ra một thể chế quốc gia mới với hội đồng gồm 12 người có quyền lực tối cao được nhân dân thế giới bầu cử chọn ra.

Nhưng đó là chuyện của hơn vài chục năm trước rồi, giờ thì quay lại với nhân vật chính thôi…………..

Bang Nam Việt, trong một ngôi nhà tuy không quá lớn nhưng khi nhìn vào thì người ta không thể không giành lời khen ngợi. Ngôi nhà có hai tầng, xung quanh là hòn nam bộ, hồ bơi, sân vườn để trồng hoa và nuôi chim cảnh được bày trí vô cùng tinh tế, không bị rối màu và bừa bộn.

Trên tầng hai của ngôi nhà, một người thanh niên trẻ đang nằm ngủ vô cùng ngon lành, cậu ta mặt mày vô cùng sáng sủa, khuôn mặt cân đối, mái tóc màu đen dù hơi rối sau một đêm nằm ngủ. Tổng kết lại tất cả những thứ trên, ta có thể thấy cậu thanh niên là một người có vẻ ngoài ưa nhìn, khuông mặt điển trai nếu như cậu không nằm một chân trên giường một chân dưới đất, nước dải vung vải đầy miệng.

Người thanh niên đang nằm ngủ này là Nguyễn Nhật Long, năm nay 21 tuổi, gia đình Long có truyền thống võ học lâu đời, cha cậu đang làm việc tại một lò đào tạo võ thuật, còn mẹ cậu thì làm việc ở viện nghiên cứu công nghệ - kỹ thuật.

“…Tít tít tít…..Tít tít tít….Tít tít tít…Bây giờ là bảy giờ…. Xiin thông báo bây giờ là….”

Cạch.

Khi nghe tiếng chuông báo thức, Long liền ngồi bật dậy ngồi lên vươn vai ưởng ngực vài cái rồi đứng dậy xếp lại mền gối. Sau đó Long bước xuống nhà ghé vào phòng bếp bật máy pha cà phê rồi bước vào nhà vệ để làm vệ sinh cá nhân.

Làm vệ sinh cá nhân xong thì cậu vào bếp để chuẩn bị đồ ăn sáng, vì nhà chỉ có mình Long sống nên tủ lạnh không có nhiều đồ cho lắm. Cậu chiên nhanh vài ba cái trứng, nấu ít cơm rồi ngồi vào bàn ăn.

Vừa ăn cậu vừa lên lịch cho ngày hôm nay. Ăn xog thì sẽ chạy bộ vài vòng quanh đây, rồi về nhà tắm rửa, đi làm rồi… tới lúc đó tính tiếp.

Sau khoảng hơn 15 phút thì cậu đã hoàn thành bữa ăn của mình, mang theo ly cà phê, Long ra ngoài phòng khách ngồi xem tin tức một chút rồi mang giày vào chân bắt đầu ra khỏi nhà để chạy bộ.

-Thời tiết hôm nay khá tốt nhỉ !?. Long cảm thán một câu rồi liền chạy đi.

Vì nhà cậu nằm ở một nơi vô cùng yên tỉnh nên ra đường rất ít khi bắt gặp xe cộ di chuyển, chạy dọc đường thì Long cũng thấy vài ba người rồi cũng chào hỏi vài câu thì lại chạy tiếp.

Một lúc lâu sau, khi đã thấm mệt thì Long cũng dần cuốc bộ đi về, trên đường đddikhi đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi thì cậu tấp vào mua nước uống, Long ngồi trong quán nghỉ ngơi, suy nghĩ về công việc, rồi rất nhiều chuyện khác nữa.

Khi đứng dậy ra về, nhìn lại chiếc đồng hồ thì cậu hoảng hốt lấy hết sức bú sửa mẹ chạy ngay về nhà để thay đồ đi làm vì giờ đã là 8 giờ 45 phút, mà công ty bắt đầu làm là 8 giờ rưỡi.

Nhật Long cắm đầu cạy thục mạng về nhà, chỉ lo chạy mà không để ý xung quanh nên khi cậu đang chạy giữa đường thì một chiếc xe tải chở hàng lao tới với tốc độ cao, người lái xe vì bất ngờ nên đã không kịp thắng lại.

Rầm, bịch.

Đầu xe tải đâm thẳng vào người cậu khiến cậu văng ra một khoảng xa, lúc này cậu chỉ thấy cánh tay của mình đau đớn vô cùng, cả thân thể như vô lực, hai mắt cậu dần nhắm lại dù cho cậu cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, hình ảnh cuối cùng mà cậu nhớ là người tài xế đang vừa chạy lại vừa gọi điện thoại, rồi sau đó tối đen như mực, không còn thấy hay nghe gì nữa.

Trên một bãi biển rộng lớn, cát vàng trải dài xa tít mắt thường khó có thể nhìn hết, một người thanh niên đang nằm bất động trên mặt đất. Cậu ta nhìn chung thân hình vô cùng cân đối, tuy thân hình không cao to đen hôi nhưng vẫn có đủ sáu múi bụng, màu da không quá đen mà cũng không quá trắng, tóc là một màu đen tuyền vô cùng mượt mà.

Bỗng nhiên cậu ta ngồi bật dậy, hô hấp liên tục, mồ hôi chảy ướt cả người. Trước đó không lâu, khi vẫn còn đang hôn mê, trong đầu cậu hiện lên vô số thông tin, hình ảnh, những tên gọi, gương mặt quen thuộc nhưng lạ lẫm.

Người thanh niên này đích xác là Nguyễn Nhật Long, thông qua những gì cậu thấy thì cậu cũng biết tình hình hiện tại của mình như thế nào.

Tên của người sở hữu thân xác này không biết vô tình hay cố ý cũng tên là Nguyễn Nhật Long, là Nhất thiếu gia của gia tộc Nguyễn, một trong chin gia tộc lớn có công lao vô cùng lớn với đất nước và tổ tiên của chín đại gia tộc này là khai quốc công thần, là những người bạn, tướng quân vô cùng trung thành của vị vua đã lập ra nước Ngân Vũ.

Đất nước sau hơn năm ngàn năm thịnh vượng phát triển thì cũng tới lúc suy tàn. Khi vị hoàng đế thứ 107 qua đời thì chính chín gia tộc đã từng rất trung thành với nhà vua là các nhà: Nguyễn, Vương, Trung, Cẩm, Mai, Kim, Minh, Vô, Quách và hàng loạt các gia tộc lớn nhỏ khác tuyên bố độc lập, vì vậy tình hình trong nước vô cùng hỗn loạn

Trong một trận chiến trên biển của ba gia tộc là Nguyễn gia, Vô gia và Cẩm gia. Trận chiến diễn ra vô cùng khốc liệc, Nguyễn gia vì bị kẹp vao giữa nên thương vong vô cùng nghiêm trọng và gần như bị hủy diệt, gia chủ Nguyễn Nhật Nam hy sinh.

Nguyễn Nhật Long cũng tham gia trận đánh đó và vì thuyền của cậu bị đâm nát nên trôi dạt vào đây, may mà chưa có chết.

Trở lại với thực tại, Nhật Long ngồi suy ngẫm lại hết những ký ức đó rồi lây lại tinh thần vô cùng nhanh chóng, lúc trước cậu tuy là một con người của công việc nhưng cũng không có nghĩa là cậu không có chơi game, đọc truyện, coi phim các kiểu. Nên khi xác định chắc chắn là mình đã xuyên không thì cũng không có gì phải lo sợ.

Nhật Long lẩm bẩm:

-Trước tiên phải tìm thức ăn, nước uống rồi nơi ở nữa.!

Nhật Long nhìn lên trên trời thấy mặt trời đang đứng bóng ngay trên đầu mình thì đoán bây giờ đã là giữa trưa, cậu nhìn trên bãi biển thì ngoài có mấy cái vỏ ốc vỏ sò và mấy tấm gỗ mục trôi vào đây cùng cậu thì cũng chẳn còn gì nên Nhật Long đi thẳng một mạch vào rừng.