chương 29: muốn dê, mà ko dám dê!
Ngày hôm sau, Hạ Phong Ngân thì đi học cả ngày, Tần Như Yến thì dọn tới, nàng mang mấy bộ quần áo và chăn bông mà thôi. Tối hôm đó Hạ Phong Ngân đi học về, thì phát hiện phòng khách đã bị Tần Như Yến sửa lại, tại trên trần nhà treo một chiếc đèn màu, ở trên vách tường dán mấy tấm ảnh, những vết bẩn trên vách tường cũng bị nàng lau rồi. Hạ Phong Ngân đi tới phòng ngủ của Tần Như Yến, hắn đã chuyển sang phòng bên cạnh, cửa phòng ngủ của Tần Như Yến chỉ khép thôi. Hạ Phong Ngân nhìn lén qua khe cửa thì thấy trên vách tường treo đầy tranh thư pháp, đầu giường thì có đèn bàn và đồng hồ báo thức, còn ở trên giường thì có 1 con búp bê thật to.
"Chắc tối nào Tần Như Yến cũng ôm nó ngủ, nếu nó là mình thì tốt biết mấy!"
Hạ Phong Ngân thầm nghĩ, nhưng Tần Như Yến đâu? Hạ Phong Ngân đẩy cửa ra một chút, để nhìn vào, nếu là phòng ngủ của con khác thì hắn mở cửa mà vào. Nhưng ở trước mặt của Tần Như Yến thì khác, không biết vì cái gì, mà Hạ Phong Ngân khi ở trước mặt nàng thì như vịt nghe sấm. Nhìn qua khe cửa, thì Hạ Phong Ngân thấy Tần Như Yến vừa tắm xong, nàng mặc một chiếc áo ngủ, nàng đang đứng trên 1 chiếc ghế để treo rèm ở cửa sổ, nhưng nàng lại treo ko tới. Lúc này, nàng liên tục kiễng hai chân lên, nhưng vẫn không thành công, khi nàng kiễng chân, thì áo ngủ bị kéo lên để lộ cặp mông ra, Hạ Phong Ngân thấy vậy thì nước miếng chảy ròng ròng.
"1 2 3 4, lại kiễng thêm lần nữa á!"
Hạ Phong Ngân vừa nhìn mông của Tần Như Yến vừa thì thầm, vì nhìn quá tập trung, nên Hạ Phong Ngân đã đẩy cửa phòng vô.
"Bạn làm gì vậy?"
Tần Như Yến nghe thấy có tiếng động ở sau lưng thì quay đầu lại.
"A, mình vừa vừa mới về, à bạn có cần mình giúp gì ko?"
Hạ Phong Ngân cuống quít giải thích, vì Tần Như Yến đã nói với Hạ Phong Ngân, là không thể tùy tiện vào phòng của nàng.
"Bạn đến thật đúng lúc, mình đang treo rèm cửa, bạn giúp mình một chút đi!"
Tần Như Yến hình như ko có phát hiện việc Hạ Phong Ngân nhìn trộm nàng, nàng vừa cười vừa nói.
"Tuân mệnh!"
Hạ Phong Ngân trèo lên ghế đẩu, rồi treo rèm cửa lên.
"Ukm, xong rồi đó, mình đi ra ngoài đây."
Nói xong, thì Hạ Phong Ngân cũng không đợi Tần Như Yến trả lời, hắn chạy khỏi phòng nàng như bay ấy.
"Đúng là muốn dê mà ko dám dê, tưởng mình ko biết sao"
Tần Như Yến đóng cửa phòng lại, rồi nói thầm.
"Xem ra phán đoán của mình rất là chính xác, tên này rất hay thả dê, nhưng sẽ không làm ẩu, so với những tên ngụy quân tử, thì loại người này còn đáng tin hơn!"