chương 23: ko biết mặc áo ngực.
Hạ Phong Ngân và Đặng Xuân Hàm ôm nhau cả 1 buổi chiều, đến khi trời tối, thì Đặng Xuân Hàm mới rời khỏi ngực của Hạ Phong Ngân.
"Xuân Hàm, đêm nay chị ở đây đi, em ko muốn rời xa chị đâu."
Hạ Phong Ngân nhìn thấy Đặng Xuân Hàm xoay bờ mông về phía hắn, thì lòng hắn lại bắt đầu nhộn nhạo, hắn đứng dậy, ôm Đặng Xuân Hàm vào trong ngực, đôi tay hắn lại tranh thủ bóp vú nàng.
"Ân!"
Thân thể của Đặng Xuân Hàm rất nhạy cảm, nên Hạ Phong Ngân chỉ mới bóp 1 phát, là toàn thân đã mềm nhũn rồi. Nàng gạt tay của Hạ Phong Ngân ra, rồi nói:
"Chị cũng ko muốn về, chị cũng muốn ngủ cùng em. Nhưng lại không được, hôm nay chị phải tới nhà bố mẹ chồng."
"Thì ra là vậy."
Hạ Phong Ngân hơi thất vọng, xem ra cần phải độc chiếm Đặng Xuân Hàm mới dk, nàng đẹp như vậy, mà lại để cho 1 tên bị bệnh liệt dương như vậy chứ. Hắn cầm lấy áo ngực của Đặng Xuân Hàm rồi nói:
"Để em mặc cho chị nhé"
"Chị cám ơn nè."
Đây là lần đầu Đặng Xuân Hàm dk đàn ông mặc áo ngực, nên nàng hơi ngượng ngùng, nàng tựa đầu vào ngực Hạ Phong Ngân, để đợi hắn mặc áo ngực cho nàng. Hạ Phong Ngân bắt đầu mặc áo ngực cho nàng.
"Em làm sao vậy, sao lại chưa mặc xong vậy?"
Đặng Xuân Hàm ở trong ngực Hạ Phong Ngân đã lâu rồi, nhưng chỉ cảm thấy đôi tay kia cứ sờ tới sờ lui ở lưng nàng.
"Ha ha!"
Hạ Phong Ngân cười cười:
"Ukm, sao áo ngực nó ko có nút hả chị?"
"Con heo đần này!"
Đặng Xuân Hàm vừa bực mình vừa buồn cười, nàng kéo áo ngực xuống, nàng chỉ vào hai đầu dây lưng rồi nói:
"Áo ngực ko có nút, có chỉ có 2 cái móc mà thôi."
"Ha Ha, thì ra là vậy!"
Hạ Phong Ngân nhìn Đặng Xuân Hàm mặc áo ngực, sau đó mặc áo vào.
"Dk rồi! Chị phải đi về rồi! Nếu nhớ chị thì hãy điện thoại cho chị."
Đặng Xuân Hàm giúp Hạ Phong Ngân mặc quần áo xong, thì nàng đứng trước gương để sửa lại tóc của mình.
"Ok! Khi em nhớ tới chị thì em sẽ điện cho chị."
Rồi Hạ Phong Ngân nói típ:
"Xuân ngậm, sau này em nhất định phải lấy chị, để đến khi trời tối em sẽ ngủ cũng chị, sau đó xoạc chị mới được."
"Ai!"
Đặng Xuân Hàm nghe Hạ Phong Ngân nói như vậy thì thở dài một tiếng, rồi nói típ:
"Chỉ sợ kiếp này sẽ không được, để kiếp sau đi. Kiếp sau chị nhất định sẽ làm vợ của em, để mỗi khi trời tối sẽ ngủ cùng em."
"Sao phải đợi kiếp sau?"
Hạ Phong Ngân nói típ:
"Mỗi người chỉ có 1 kiếp, kiep1 này chị phải làm lão bà của em."
"Chị cũng muốn như vậy á."
Đặng Xuân Hàm nói típ:
"Nhưng mà, bây giờ chị là vợ người ta, nên chị ko thể ở với em dk, 2 chúng ta chỉ vụng trộm dk thôi."
"Được rồi! Bây giờ chỉ có thể như vậy."
Hạ Phong Ngân hơi nản, hắn ôm nàng vào trong ngực của mình, hai người không nói j cả , 2 người chỉ hưởng thụ lấy giây phút bình yên và yên tĩnh này. Sau nửa giờ, Hạ Phong Ngân để Đặng Xuân Hàm đi về, lúc Hạ Phong Ngân muốn trở về phòng ngủ, thì đằng sau đột nhiên truyền tới tiếng cười. Hắn vội vàng quay đầu lại, thì thấy hai vị đại mỹ nữ đang đi tới.
"Tư Nhã, Tử Yên, sao các cô lại tới đây?"
Hạ Phong Ngân hỏi.
"To gan, sao em dám gọi thẳng tên của 2 cô?"
Tại Tử Yên nói đùa với Hạ Phong Ngân.
"Mau gọi cô giáo lịch sử và cô giáo chủ nhiệm!"
Tiếu Tư Nhã cũng hùa theo.
"Vâng! Đệ tử chào cô giáo chủ nhiệm và cô giáo lịch sử."
Hạ Phong Ngân chào theo kiểu ngày xưa, làm 2 nàng cười sặc sụa.