chương 19: lại gặp Hoa Hậu giảng đường.
Đêm hôm nay, Hạ Phong Ngân ngủ ở trên ghế sa lon, Tiếu Tư Nhã lấy ra chăn,mền, Tử Yên đưa gối cho hắn. Hạ Phong Ngân cũng biết, Tử Yên chưa có tiếp nhận hắn, nhưng hắn cũng không vội, dù sao nàng cũng là cô giáo của mình. Hôm chủ nhật, Hạ Phong Ngân đi mua quần áo, hắn muốn 2 nàng cùng hắn đi với hắn, nhưng bởi vì trường có hội nghị, nên Hạ Phong Ngân đành phải đi 1 mình. Bởi vì khá gần nên Hạ Phong Ngân đi bộ, đi đến một khúc rẽ, thì hắn thấy đám người đang vây quanh 1 cái gì đó. Hạ Phong Ngân lách vào, thì ra là 1 ông cụ bị xe tông, chiếc xe gây tai nạn đã bỏ trốn, có người vây xem, nhưng không có một người nào đi hỗ trợ.
"Xã hội thật là. Haizzzz!"
Hạ Phong Ngân lẩm bẩm, nhưng đột nhiên hắn bị người nào đó đẩy về phía ông lão, hắn vừa định quay đầu lại chử. Nhưng thấy hai mắt của ông lão trắng trợn, khóe miệng trào ra máu tươi, tánh mạng đang gặp nguy hiểm. Hạ Phong Ngân vội vàng ôm lấy ông lão, kêu một chiếc xe taxi chạy tới Bệnh viện. Khi đến Bệnh viện , thì bác sĩ vội vàng đưa ông lão vào phòng cấp cứu, Hạ Phong Ngân ở bên ngoài đợi. Qua nửa giờ sau, thì cửa phòng phòng cấp cứu mở ra, một bác sĩ đi ra.
"Bác sĩ, ông lão có việc gì ko?"
Hạ Phong Ngân hỏi.
"Không có việc gì rồi, may mà đưa tới vừa kịp lúc, chậm thêm một tí là không cứu được. Bây giờ ông lão đã tỉnh, cậu có thể vào thăm rồi."
Thầy thuốc nói xong rồi rời đi. Ông Lão ko có việc gì, nhưng Hạ Phong Ngân lại thảm rồi, tiến vào Bệnh viện, làm giải phẫu, ít nhất cũng phải mấy ngàn khối( nhân dân tệ). Hắn đi tới chỗ thu tiền , tiền thuốc men hết 2000 khối( tầm 730000 vnd), bây giờ Hạ Phong Ngân đã hết tiền rồi, nhưng hắn lại rất vui, dù sao hắn cũng đã cứu người một mạng, lúc Hạ Phong Ngân đi tới phòng bệnh của ông lão, thì một y tá đang đo nhiệt độ cơ thể cho ông lão, thấy Hạ Phong Ngân đến, thì y tá nói:
"Ông à, đây là chàng trai đã đưa ông đến Bệnh viện!"
"Chàng trai, cám ơn cậu nhiều lém!"
Ông lão nhìn Hạ Phong Ngân rồi nói.
"Không sao, đây là việc cháu phải làm, ông đã khá hơn chút nào chưa?"
"Ừ, đã tốt hơn nhiều rồi!"
Ông lão dừng 1 tí rồi tiếp tục nói:
"Ta vừa gọi điện cho con của ta, tí nữa hắn sẽ tới đây!"
"Nếu không có chuyện gì, thì chái xin phép về trước!"
Hạ Phong Ngân biết người nhà của ông lão sẽ tới ngay, nên cáo từ.
"Chàng trai, ko nên về trước a, đợi con của ta đến, rồi còn phải cám ơn ngươi mà!"
Ông lão thấy Hạ Phong Ngân cáo từ, thì vội vàng giữ lại. Lúc Hạ Phong Ngân còn đang do dự , thì ở cửa phòng bệnh đi đến 1 vị mĩ nữ, khi thấy nàng, thì Hạ Phong Ngân ngây người ngay. Thì ra nàng là Hoa Hậu giảng đường Tần Như Yến, hắn thấy mặt nàng đỏ bừng, nàng đổ mồ hôi đầm đìa, Tần Như Yến ko thấy Hạ Phong Ngân, nàng đi tới giường của ông lão, nàng ân cần hỏi thăm:
"Ông ngoại, ngươi không sao chứ?"
"Ừ, không có việc gì rồi!"
Lão Nhân yêu thương nhìn Tần Như Yến, rồi mỉm cười:
"May mà có chàng trai đã cứu ông! Nếu không... "
Nói đến đây, thì ông lão nhìn sang Hạ Phong Ngân.
"Đây là việc cháu phải làm mà."
Lúc này con mắt của Hạ Phong Ngân như không muốn rời khỏi người Tần Như Yến, sau đó hắn nói:
"Xin chào Tần Như Yến, mình là Hạ Phong Ngân, mình học cùng trường với bạn đấy."
"A, cám ơn bạn nhé."
Tần Như Yến nhìn Hạ Phong Ngân, rồi nàng lộ ra 1 nụ cười, nàng nói:
"Thì ra bạn học cùng trường với mình. Mình cám ơn bạn nhiều lém"
Tần Như Yến cũng ko bất ngờ về vụ Hạ Phong Ngân biết tên của mình, bởi vì ở trong trường, thì tất cả học sinh nam đều muốn cua nàng. Sau đó Hạ Phong Ngân chém gió với Tần Như Yến dk vài câu, chắc là bởi vì Hạ Phong Ngân đã cứu ông ngoại của nàng, nên nàng mới ko lạnh lùng với hắn như những học sinh nam khác. Lúc này, phòng bệnh lại có tới thêm hai người, một nam một nữ, khi thấy mặt nàng kia, thì Hạ Phong Ngân lại ngây người tập 2. Nàng ấy là 1 ca sĩ, nàng ấy là Hạ Hiểu Thiến.