Ngày đó Khương Lộ Dao đến Tần vương phủ mừng thọ Tần vương phi, lúc ấy tất cả sự chú ý của Tần vương đều tập trung trên người các vị tiểu thư khác của Khương gia, cũng không để tâm đến nàng.
Còn Triệu Đạc Dật lúc đó theo các huynh đệ cùng dập đầu với Tần vương phi, hắn cũng liếc nhìn đám tiểu thư khuê các một cái.
Nhưng không thấy Khương Lộ Dao, cho nên hắn cũng không để ý, dù gì dựa theo tính tình cùng thân phận của hắn cũng không thể nhìn chằm chằm các vị tiểu thư khuê các.
Hắn chỉ nhớ lúc đó vây quanh Tần vương phi là Khương Lộ Châu, ấn tượng về Khương Lộ Dao cũng không nhiều.
Khương Lộ Dao ở tiệc mừng thọ nghiêm túc quan sát vị thứ tử duy nhất của Tần vương, cũng nghe được một ít chuyện bát quái trong Tần vương phủ.
Hắn chỉ nhỏ hơn Tần vương thế tử một tháng, thân mẫu xuất thân ti tiện, nếu không phải vì Tần vương say rượu chỉ sợ sẽ không kéo nha hoàn thô sử lên giường.
Năm đó lúc chính phi có thai, trắc phi thị thiếp bị chính phi quản thúc, có lẽ Tần vương bị nghẹn muốn hỏng rồi, cho nên mới phát tiết dục vọng trên người nha hoàn.
Lúc ấy nha hoàn thừa sủng có năm sáu người, nhưng chỉ có một người có thai.
Sau khi biết nha hoàn kia mang thai, Tần vương thái phi bận tâm nhi tức đang có thai, cho nên tống cổ nàng đến thôn trang.
Triệu Đạc Dật được sinh hạ ở thôn trang, cho đến khi Tần vương đích phi tự sát bỏ mình, sau khi phát tang nửa năm, Tần vương mới nhớ ở thôn trang còn có một thứ tử.
Nhưng hắn cũng không lập tức tiếp về vương phủ, sau khi Tần vương kế phi gả vào cửa, kế phi tự mình ôm hắn hồi vương phủ.
Lúc hồi vương phủ hắn đã biết đi, biết nói, vì vậy Triệu Đạc Dật kính hiếu Tần vương phi như thân mẫu.
Cũng bởi vì thân mẫu của hắn khó sinh mà chết, cho nên hắn mới có thể không hề bận tâm mà hiếu thuận với Tần vương phi.
Triệu Đạc Dật trái ngược với Tần vương thế tử, dung mạo ôn hòa tuấn mỹ, làm người xử sự khiêm tốn thủ lễ, văn võ song toàn.
Hắn được Tần vương phi dụng tâm bồi dưỡng, cũng rất được Tần vương yêu thương, so với thứ tử ở phủ khác thì đãi ngộ của hắn tốt hơn rất nhiều.
Hắn là nhi tử của Tần vương, so với các huynh đệ thì dung mạo của hắn giống Tần vương nhất.
Tần vương phi đã sớm vì hắn tính toán, hai năm trước đưa hắn đi Tây Sơn quân doanh.
Ở trong quân doanh tôi luyện cho hắn từ trong khí chất nho nhã ôn hòa tăng thêm một phần sát khí.
Tần vương thế tử sớm có hôn ước, thân sinh nhi tử của Tần vương phi mới vừa mười lăm, vì vậy Triệu Đạc Dật cũng là người được kinh thành khuê tú tương đối xem trọng.
Vương phủ thứ tử so với thường gia thứ tử thì cao quý hơn.
Hắn nhận thức Khương Lộ Dao, nhưng Khương Lộ Dao không có ký ức gì liên quan đến hắn.
Bị lão phu nhân gọi tới, Khương Lộ Dao âm thầm cáu giận, thấy Triệu Đạc Dật mỉm cười nhìn nàng.
Nàng vừa thẹn vừa bực, nếu không phải sợ làm người khác chú ý, nàng đã sớm trừng mắt nhìn cái tên đăng đồ tử kia rồi, ánh mắt kiểu gì thế? Làm như nhìn thấy mối tình đầu?
Có lẽ người khác sẽ vì mệnh đào hoa mà tự đắc, còn Khương Lộ Dao nhìn thấy bọn họ liền cảm thấy phiền toái.
Dù Triệu Đạc Dật không có hi vọng kế thừa tước vị, nhưng hắn vẫn là người Tần vương phủ là đám người phiền toái.
Vì sao nàng không thể được nam nhân bình thường coi trọng?
Mặc kệ chuyện gì hay người nào trong Tần vương phủ, nàng cũng không muốn nghĩ hay hỏi đến.
-
Mau đi thỉnh an Tần vương phi.
Lão phu nhân nói với Tần vương phi:
-
Nha đầu này còn thẹn thùng, thỉnh vương phi điện hạ đừng trách móc.
-
Thỉnh an Tần vương phi điện hạ.
Khương Lộ Dao cảm giác ánh mắt lão phu nhân ẩn chứa ‘ kỳ vọng ’, suy nghĩ một chút liền hiểu.
Hôm nay Tần vương phi tới hầu phủ làm khách, nếu Khương Lộ Kỳ ở đây, có thể gây ra sóng gió cho hầu phủ.
Còn Khương Lộ Châu chỉ làm lão phu nhân mất mặt, tiếc hận không có người nối nghiệp, khiến Tần vương phi xem nhẹ tiểu thư Khương gia.
Lúc đơn độc đối mặt với lão phu nhân, Khương Lộ Dao sẽ không đau lòng thương hại lão phu nhân.
Nhưng lúc này trước mặt ngoại nhân, lại nhìn thấy lão phu nhân lộ ra khẩn cầu…… Nàng không có cách nào nhìn nổi.
Nói thế nào thì hiện giờ nàng cũng mang họ Khương, cùng Khương gia nhất vinh nhất nhục.
Tổ mẫu hiếu thắng cả đời, nàng không đành lòng nhìn tổ mẫu lúc tuổi già còn bị Tần vương phi trào phúng thương hại không có một tôn nữ không tồi.
Khương Lộ Dao thay đổi tâm tư, vốn định dùng thô tục, nịnh nọt khiến Tần vương phi chán ghét.
-
Bái kiến nhị vương tử điện hạ.
Khương Lộ Dao dùng lễ tiết hoàn mỹ vô khuyết, nhợt nhạt mỉm cười mang theo vẻ tự nhiên hào phóng, dịu dàng văn tĩnh.
Một đôi mắt trong suốt, không hề hiện ra vẻ nịnh bợ, nịnh hót hay sợ hãi Tần vương phi.
Giống như người ngồi bên cạnh lão phu nhân chỉ là một khách nhân bình thường đến chơi.
Xa cách, có lễ, cũng hiện rõ xuất thân kiêu ngạo là người Vĩnh Ninh hầu phủ.
Khương Lộ Dao là tiểu thư hầu môn, địa vị tước vị so với ngoại gia của Tần vương phi còn cao hơn.
Nàng có được hôm nay, chỉ vì nàng làm Tần vương phi.
Khương Lộ Dao tôn trọng danh hiệu Tần vương phi, chứ không phải là người.
Lúc Tần vương phi còn ở khuê phòng, trừ hiếu thuận với mẫu thân, khiêm nhường tỷ muội, tính tình thuần lương ra, thì không có làm gì khiến người khác khen tài hoa.
Sau khi xuất giá vì bổn phận, cho nên nàng nuôi nấng thứ tử, còn vì Tần vương sinh ba nhi tử, mới có thể làm cho các vị quý phụ xem trọng một chút.
Lão phu nhân cười càng sâu, đôi mắt băng tuyết hiện lên một tia ấm áp:
-
Nhị nha đầu, mau đến bên người ta.
-
Dạ, tổ mẫu.
Khương Lộ Dao nhìn lão phu nhân tươi cười chân thành, trong mắt hàm chứa kính nể, không muốn xa rời:
-
Người còn cố ý sai ma ma đến gọi tôn nữ? Cho dù người không gọi, tôn nữ cũng tới phụng dưỡng người.
Nhẹ nhàng rúc vào người lão phu nhân, Khương Lộ Dao mang theo tình cảm thân thiết làm nũng oán giận:
-
Biết bên cạnh người có quý nhân, sợ làm người mất mặt, cho nên định chờ quý nhân đi rồi mới lại đây, người lại sai người đến gọi…Giống như tôn nữ là người không có lương tâm, ngày xưa tôn nữ trăm tốt ngàn tốt, hôm nay người để tôn nữ ở trước mặt Vương phi điện hạ lộ ra dấu vết, tổ mẫu, người không đau tôn nữ.
-
Ngươi thật biết dỗ người vui vẻ.
Lão phu nhân nhịn không được nắm chặt tay Khương Lộ Dao, lòng bàn tay ẩm ướt, giống như tâm tình lúc này của lão phu nhân.
Khương Lộ Dao nhếch môi cười:
-
Khiến vương phi điện hạ chê cười rồi, ta chính là tiểu hầu(khỉ con) đeo bám bên người tổ mẫu.
Tần vương phi vẫn như cũ tươi cười hoàn mỹ dịu dàng:
-
Lão phu nhân có nhị tiểu thư bầu bạn phụng dưỡng, thân thể so trước kia càng tốt hơn.
Phụng dưỡng tổ mẫu là bổn phận của tôn tử(con cháu), ta ngóng trông tổ mẫu có thể sống lâu trăm tuổi.
Đây cũng là nguyện vọng của các vị tôn nữ có hiếu tâm.
-
Sau khi nhìn thấy nhị tiểu thư, ta mới hiểu vì sao lão phu nhân lại an bài như thế, trăm thiện chữ hiếu đứng đầu, không có gì quan trọng hơn hiếu đạo.
-
Vương phi điện hạ ý nói an bài là chỉ chuyện phụ thân ta ký danh đích tử?
Khương Lộ Dao có chút quá phận, không thể để cho Tần vương phi bắt được nhược điểm, vẻ mặt vẫn như cũ mang theo mỉm cười:
-
Người muốn hiếu thuận với tổ mẫu có rất nhiều, tổ mẫu cũng quá mềm lòng, không chừng qua hai ba ngày nữa người lại phải tới chúc mừng tổ mẫu có thêm nhiều nhi tử, phụ thân ta chỉ có hiếu tâm, muốn cân bằng môn hộ, phụ thân ta làm không được, không bằng các vị đại bá thúc thúc.
-
Trong mắt Tần vương một mạch truyền thừa càng quan trọng, người cùng tổ mẫu đều giống nhau, đó là bởi vì bất công sủng ái thứ tử, nhưng sẽ không vì vậy mà trì hoãn chuyện truyền thừa tước vị.
Khương Lộ Dao liếc nhìn Triệu Đạc Dật một cái, ngươi có bản lĩnh khiến thế tử yêu thương thứ tử?
Tần vương phi sượng mặt, sau này Tần vương qua đời, nhi tử phân gia, Tần vương phi muốn tiếp tục ở lại Tần vương phủ cũng phải xem sắc mặt Tần vương thế tử...
Nàng nuôi dưỡng thứ tử, thân sinh nhi tử không có quyền kế thừa.
Có trung liệt Dương gia làm chỗ dựa, cho dù Tần vương yêu thương Tần vương phi, cũng không dám tước đoạt danh hiệu thế tử của Triệu Đạc Trạch.
Hôm nay Tần vương phi cảm thấy lão phu nhân đáng thương, ngày mai không biết ai sẽ cảm thấy nàng đáng thương.
Nàng nuôi nấng thứ tử thật không chịu thua kém, thân sinh nhi tử là thiếu niên cử nhân, cũng từng làm ngự tiền thị vệ.
Bọn họ muốn công huân tất nhiên phải mạo hiểm, ai có thể cam đoan trên đường thăng quan phát tài, bọn họ sẽ không rơi vào cạm bẫy hoặc gặp chuyện ngoài ý muốn?