Chương 1: hệ thống hậu cung

"Rào, rào........"

Tiếng mưa tí tách rơi gây chấn động khoảng không , kèm theo đó là những câu nói không cam lòng

- Tại sai, tại sao các ngươi lại đối xử như thế với ta

Nói xong sinh mện bé nhỏ đã từ bỏ cuộc đời, kèm theo đó là những lời trào phúng, khinh thường của những kẻ ác ôn

2 con người 1 cuộc sống, hắn thức tỉnh trong 1 căn phòng dột nát, cũ kỹ, xung quanh chỉ là 4 bức tường mốc meo

-Ta, lăng thiên ta vẫn còn sống sao, ông trời đúng là không phụ ta mà" Hắn vừa nhìn tay của mình vừa nói

[ Hệ thống trói buộc 1%,10%......90%..100%]

[keng, hệ thống hậu cung xin chào ký chủ]

- Đây ta không nằm mơ chứ, đây chính là bàn tay vàng trong truyền thuyết sao

Nhưng nói xong hắn lại cảm thấy không đúng, không phải bàn tay vàng chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết xuyên không hay sao , lẽ nào.....

Nói xong, hắn định làm gì thì hệ thống chợt lên tiếng

[Keng, ký chủ trọng sinh vào thân xác của 1 thiếu gia ở Huyền thiên đại lục]

Hệ thống vừa ngắt lời thì chợt 1 lượng tin tin lớn đổ xô vào đầu hắn làm hắn đổ hết cả mồ hôi hột, bình tĩnh lại một lúc, sắp xếp lại dữ liệu trong đầu, hắn trầm ngâm 1 lát

- Thì ra chủ nhân của thân thể này cũng có cùng hoàn cảnh với ta, ta sẽ giúp ngươi sống thật tốt

-Hệ thống, ngươi có thể cho ta thứ gì

[keng, như tên gọi, hệ thống giúp kỷ chủ kiến tạo hậu cung, vậy thôi]

Hắn vô ngữ, hệ thống này cũng quá nhân tính đi

[keng, hệ thống có tân thủ lễ bao giành tặng ký chủ, ký chủ có mở ra]

Hắn không do dự nói " Mở ra"

[Ký chủ nhận được: Tẩy tủy đan x1, nhẫn trữ vật (có thể nâng cấp) x1, đạo hoàn đan x5, KÍnh sinh linh x1]

" keng, kính sinh linh: phá giải những lờ nguyền thông qua ánh sáng của nhật nguyệt, trị liễu những vết thương về mặt linh hồn, ban tặng sự sống cộng hưởng sinh mạng với người ký kết, gương vỡ người chết

" phẩm cấp : không xác định ( ký chủ tự tìm hiểu), những câu hỏi liên quan đến vật phẩm này sẽ không được hệ thống giải đáp"

Lúc này hắn nghĩ," xem ra kính sinh sinh này không tầm thường rồi", ngay khi hắn đang định nói thêm thì

Bên ngoài cửa tiếng " cọt, kẹt vang lên, tiến vào là 1 cô gái, cô gái xinh đẹp tuyệt mê hoặc sinh linh với mái tóc dài màu lam nhạt, đôi mắt màu xanh thảm như những vì sao trên trời, khuôn mặt đẹp không thể diễn tả thành lời, trên người chỉ bận một 1 đồ vải cũ kỹ, nhưng dưới ánh mắt của Lăng Thiên hắn biết sau lướp vải đó ẩn dấu 1 thân hình mê người , tiếng nuốt nước bọt "ực ực" vang lên

Trong lúc hắn đang say mê ngắm nhìn sắc đẹp của nàng thì cô gái lúc này mắt đã ướt đẫm nước mắt bước vào quỳ dưới chân hắn khóc

" hu, hu, ..... thiếu gia nô tỳ biết là thiếu gia sẽ không sao mà"

Lúc này hắn mới hoàn hồn lại, lục tung ký ức thì hắn mới biết được người con gái đang quỳ dưới chân hắn tên là Lam y, là cô gái mà mẹ hắn đã nhận nuôi khi bà ấy còn sống, nhắc đến mẹ thì tự nhiên con giận của hắn bùng lên , từ trong ký ức thì hắn biết được người cha của hắn là gia chủ của lăng gia vì hắn không thể thức tỉnh linh căn liền xem hắn là phế vật ngay cả tiểu nô cũng không bằng, chỉ sau đó vài ngày mẹ của hắn đột nhiên biến mất và người cha của hắn thì nói là mẹ hắn chế rồi và chưa bao giờ đi tìm kiếm bà ấy, lại sau 1 năm người tiểu đệ thiên tài tên Lăng vũ của hắn được nhị phu nhân hạ sinh thức tỉnh Thiên cấp lôi linh căn cực phẩm

Từ đó địa vị của hắn trong gia tộc càng giảm xuống , hắn được coi như là vết nhơ, trò cười của gia tộc, còn đệ đệ hắn thì được ca tụng là thiên tài, niềm vinh hạnh cho gia tộc, chỉ có cô gái tên Lam y nguyện theo hắn, vẫn hầu hạ, chấp nhận cuộc sống khổ cực cùng hắn, điều đó làm Lăng thiên cảm thấy vô cùng ấm áp

- Thiếu gia của em thì làm sao có mệnh hệ gì được chứ, " nói xong hắn liền vén áo lên, khoe bắp tay của hắn cho nàng, nhưng khi chứng kiến thì đó chỉ là 1 cánh tay gầy gò, trông rất yếu ớt, hắn cũng cười ngượng rồi thả tay xuống

-Lam y, nàng đi theo ta lâu vậy rồi nàng không thấy khổ cực, muốn tìm một cuộc sống hạnh phúc hơn sao

-Thiếu gia, ngài nói gì vậy, lam y nguyện đi theo thiếu gia, hầu hạ thiếu gia cả đời" nàng dùng ánh mắt còn ươn ướt nước mắt cười nói với hắn