Mặc dù Giang Thành không hiểu Niên Thế Lan có ý gì, nhưng cũng lờ mờ đoán được, Niên Thế Lan đang đề phòng Hoàng Thượng.
"Giang thái y, bản cung cho ngươi thêm một cơ hội, nếu như lần này hài tử bản cung lại xảy ra chuyện, Giang gia các ngươi cứ chờ chôn cùng hài tử bản cung đi."
Niên Thế Lan cười rất dọa người: "Bản cung nghĩ ngươi là người thông minh, hẳn phải biết phải làm như thế nào."
"Vi thần hiểu, vi thần hiểu."
Giang Thành nói xong liền sợ hãi chạy ra ngoài.
Giang Thành vừa đi, Tụng Chi đã đi vào.
"Nương nương."
Niên Thế Lan ngoắc Tụng Chi kêu tới, Tụng Chi và Chu Ninh Hải nhất định phải nói, nếu không mình mới thật sự khó lòng phòng bị.
Hai người kia là từ nhỏ mình đã dùng đến lớn, cũng tin bọn họ.
"Gọi Chu Ninh Hải vào, bản cung có chuyện muốn nói với các ngươi."
Đợi đến khi Chu Ninh Hải đi vào, Tụng Chi rất có nhãn lực, đóng cửa lại.
"Bản cung mang thai, hơn ba tháng."
Niên Thế Lan vừa nói xong, hai người vui mừng cực kỳ, căn bản không thấy sắc mặt Niên Thế Lan không tốt lắm.
"Chúc mừng nương nương chúc mừng nương nương, nương nương đã đợi được đến ngày này rồi."
"Đừng cao hứng quá sớm."
Niên Thế Lan nhìn dáng vẻ của hai người cũng cao hứng hơn, dù sao bọn họ cũng vui vẻ vì mình.
"Bản cung mang thai, người bên ngoài chưa chắc cao hứng. Từ giờ trở đi, mặc kệ là đồ vật nơi nào đưa tới, nhất định phải cẩn thận. Nhất là ăn, bản cung chỉ ăn phòng bếp của mình làm, nếu là bên ngoài đưa tới, nói bản cung hại khẩu, ăn cái gì nôn cái đó."
"Nương nương, người yên tâm, chỉ cần có hai chúng ta ở đây, ngoại trừ đồ vật trong phòng bếp của chúng ta, những thứ khác đều sẽ không đến trước mắt người."
Chu Ninh Hải vừa nghe ý tứ của Niên Thế Lan, trong lòng cũng hiểu được.
Trong cung không có nhiều trẻ con có thể sống sót, đặc biệt nương nương bọn họ nhiều năm như vậy cũng không có hài tử, không thể thấy được bọn họ tốt hơn nhiều người.
"Nhưng nương nương, sợ là người không giấu được tin tức mang thai này."
Tụng Chi ngồi xổm bên chân Niên Thế Lan nói: "Nhiều người như vậy, chúng ta cũng không có cách nào đề phòng từng người."
"Bản cung cũng không muốn giấu, đối với người bên ngoài, bản cung cũng chỉ nói mang thai hai tháng, cho nên vừa rồi ta đã để Giang Thành trở về bẩm báo với Hoàng Thượng, nói thân thể bản cung không tốt, hài tử không nhất định có thể lưu lại."
Niên Thế Lan thở dài nói: "Chỉ cần hình ảnh của ta không tốt, những người đó sẽ yên tâm hơn một chút, chúng ta chú ý hơn, có thể bảo đảm bao lâu thì bấy lâu đi."
"Nương nương yên tâm, từ sau lần người sinh non nô tỳ vẫn hữu ý vô ý học được một ít dược lý, tuy nói không thể so sánh với thái y, nhưng phân biệt một chút đồ ăn vẫn không thành vấn đề."
Niên Thế Lan không ngờ Tụng Chi ngày ngày ở bên cạnh mình, mình lại không biết nàng học trộm những thứ này từ lúc nào.
"Được rồi, tóm lại là chuyện tốt, vẫn là chúc mừng nương nương."
Chu Ninh Hải cao hứng nói: "Vậy từ hôm nay trở đi, nương nương sẽ phải nằm trên giường."
"Đúng, cho nên đây cũng là bản cung muốn nói với các ngươi."
Niên Thế Lan vừa đứng lên, Tụng Chi lập tức tiến lên đỡ nàng, Niên Thế Lan cười vỗ vỗ nàng: "Không có chuyện gì đâu."
"Bản cung muốn nói với các ngươi, mấy ngày nay ai tới, các ngươi đều có thể để các nàng tiến vào, nhưng qua mấy ngày này, các ngươi hẳn là biết làm sao."
Niên Thế Lan nhìn mình trong gương, tuy sắc mặt không tốt lắm nhưng cũng không tệ lắm: "Dù sao hình như không đẹp, không thể mệt được."
"Vậy, Hoàn Quý Nhân cùng Huệ Quý Nhân các nàng thì sao?"
Tụng Chi không biết hiện tại tất cả mọi người đều không muốn gặp hay thế nào.
Niên Thế Lan suy nghĩ một chút: "Kính Phi và Đoan Phi, Huệ Quý Nhân và Hoàn Quý Nhân bốn người các nàng cũng sẽ không tới quá chăm chỉ, nhưng chỉ cần tới thì để cho các nàng vào là được, những người khác thì nói sau."
Niên Thế Lan còn cố ý bảo Tụng Chi dặn dò phòng bếp nhỏ, nhất định phải làm nhẹ nhàng một chút.
"Nhưng đó không phải là quá khổ cho người sao."
Tuy Tụng Chi cũng biết đây chỉ là tạm thời, nhưng nàng tuyệt đối không muốn cho Niên Thế Lan chịu tội. Vốn mang thai chính là chuyện tốt, nhưng đến chỗ nương nương các nàng sao lại thay đổi.
"Tụng Chi cô nương, không có chuyện gì đâu, phòng bếp nhỏ của chúng ta cho dù là thanh đạm cũng vô cùng tốt, bảo đảm không để nương nương của chúng ta thiếu dinh dưỡng."
Chu Ninh Hải đương nhiên biết Tụng Chi lo lắng, nhưng hắn cũng biết bây giờ không phải là lúc suy nghĩ những chuyện này, vẫn nên để nương nương bình an sinh hài tử ra mới là quan trọng nhất.
Quả nhiên, ngày hôm sau người của Viên Minh viên đều biết Niên Thế Lan mang thai.
Không biết Hoàng Hậu bên kia có biểu cảm gì, ngược lại Thái Hậu là người đầu tiên đến xem Niên Thế Lan.