"Lát nữa ta truyền Giang Thành qua đây xem một chút, cũng không thể tùy tiện đưa một thái y cho đơn thuốc là muội dùng. Cái khác dùng được rồi, đừng để đến cuối cùng dùng hỏng cả thân thể muội."
Bản thân Niên Thế Lan không nghĩ tới dùng, cho nên nàng cũng sợ Thẩm Mi Trang lại bị lừa.
"Đúng rồi, còn có cung nhân chỗ muội, muội phải coi chừng, đây không phải trong cung, dù sao đều là người mới. Muội cũng không biết nàng ta là người của ai."
"Đa tạ nương nương, muội biết. Nhưng gần đây trong cung muội có một cung nữ, tên là Tiêu Tiêu, nấu canh ô mai cực ngon. Không biết nương nương có thích uống hay không, cho nên muội không mang, lần sau nương nương đến chỗ muội, Mi Trang bảo nàng làm cho người uống."
Thẩm Mi Trang cười híp mắt nói.
"Y?"
Niên Thế Lan nghe vậy lại thầm chấn động: "Cái người tên Côn Bằng không phải đã ban chết rồi sao?"
Đương nhiên Thẩm Mi Trang cũng biết Niên Thế Lan đang nói gì, vội vàng lắc đầu: "Không phải tên Tỳ Hưu kia."
Niên Thế Lan nghĩ cũng đúng, con Bệ Ngạn đó đã sớm ở trong cung của mình, không thể nào là nó được.
"Tốt, vậy ngày khác ta cũng muốn đi thử một lần."
Niên Thế Lan cũng không nói nhiều, trong lòng nàng vẫn chỉ có chuyện tờ đơn này.
Mắt thấy sắp tới sinh thần của Ôn Nghi, trời cũng càng ngày càng nóng, khẩu vị của Niên Thế Lan lại càng ngày càng không tốt.
"Ai gia nhìn con như thế nào càng ngày càng gầy?"
Hôm nay, khi Niên Thế Lan đi dùng bữa trưa với Thái hậu, Thái hậu thấy Niên Thế Lan chỉ ăn một miếng nhỏ rồi không ăn nữa, không khỏi nhíu mày.
"Hôm nay cũng quá nóng, thần thiếp thật sự là ăn không vô."
Niên Thế Lan súc miệng nói: "Có lẽ là có chút bị cảm nắng, gần đây ngực luôn có chút rầu rĩ."
"Còn có bệnh trạng nào khác không?"
Thái Hậu không nghĩ nhiều, dù sao Niên Thế Lan dùng Hoan Nghi Hương nhiều năm như vậy cho nên không ai nghĩ tới Niên Thế Lan sẽ mang thai.
Đương nhiên, bản thân Niên Thế Lan cũng không nghĩ theo hướng đó.
"Không có, chỉ là trời quá nóng, thân thể rất mệt mỏi."
Nghe đến đây Thái hậu mới gật đầu: "Vậy thì đúng rồi, trời quá nóng, mấy ngày này con đừng tới, ở trong cung dưỡng bệnh cho tốt, Ôn Nghi công chúa sắp sinh nhật rồi, đến ngày đó con càng bận rộn."
Niên Thế Lan cũng cảm thấy mấy ngày nay mệt không chịu nổi, nghe Thái Hậu nói như vậy, cũng thuận thế đáp ứng.
Chỉ là lúc trở về, nàng đột nhiên nghĩ đến canh ô mai mà Thẩm Mi Trang nói, liền bảo Tụng Chi sửa đường, nhanh chóng đi đến chỗ Thẩm Mi Trang.
Không nghĩ tới lúc nàng đến Tề Phi, Kính Phi còn có Hân Thường Tại đều ở đây, ngay cả Từ Đáp Ứng cũng ở đây.
Niên Thế Lan nhìn bộ dạng trước mắt, trong lòng luôn có suy nghĩ không tốt.
"Các ngươi ở đây thật là náo nhiệt."
Niên Thế Lan cười nói: "Bản cung còn muốn tới xin một bát canh ô mai, không ngờ vẫn tới muộn."
"Thỉnh an Hoa Phi nương nương."
"Mau đứng lên đi, cũng không cần giữ lễ tiết nữa."
Niên Thế Lan cười ngồi xuống: "Vừa rồi bản cung ở bên ngoài đã nghe thấy các ngươi ở đây náo nhiệt, làm sao vậy? Cũng nói cho bản cung nghe một chút."
"Là chuyện tốt đây."
Phùng Nhược Chiêu vẻ mặt vui mừng nói: "Huệ Quý Nhân có hỉ."
Niên Thế Lan cảm thấy sắc mặt mình lúc này nhất định rất khó coi, bởi vì nàng không cảm giác được ý cười của mình.
"Thật không? Chuyện khi nào vậy?"
Niên Thế Lan cố gắng khiến giọng điệu của mình nghe có vẻ bình thường hơn một chút.
"Còn chưa xác định được thưa nương nương."
Thẩm Mi Trang ngượng ngùng cười nói: "Là Tề Phi nương nương và Hân Thường Tại vừa rồi nói triệu chứng của thần thiếp hơi giống, hơn nữa Từ Đồng cũng đồng ý, bình thường khi chăm sóc tỷ tỷ và tẩu tử ở nhà, tỷ ấy cũng có triệu chứng giống vậy."
"Đã đi truyền thái y rồi."
Phùng Nhược Chiêu nhìn sắc mặt Niên Thế Lan không đúng lắm, nhưng cũng không quá để ý. Bởi vì trước đó Niên Thế Lan vẫn luôn như vậy, nếu ai mang thai, Niên Thế Lan đều sẽ nhớ tới đứa bé trước đó của mình, cho nên tâm tình không tốt lắm.
"Tụng Chi, đi mời Giang Thành đến."
Niên Thế Lan cho Tụng Chi một ánh mắt, Thẩm Mi Trang nghe Niên Thế Lan muốn đi mời thái y liền vội vàng nói: "Thần thiếp đã sai người đi mời Giang Chí thái y."
"Không sao đâu, thêm một thái y luôn an toàn hơn một chút."
Hiện tại trong lòng Niên Thế Lan nhanh chóng suy nghĩ, nếu kế tiếp Hoàng Hậu và Hoàng Thượng đều tới, chuyện này nên giải quyết như thế nào.
Có lẽ là Niên Thế Lan có chút sốt ruột, thế mà đột nhiên cảm giác được có chút choáng váng đầu.
"Nương nương."
"Hoa Phi."
Mấy người vừa nhìn thấy bộ dạng của Niên Thế Lan đều giật nảy mình.
"Ngươi không có chuyện gì chứ?"
Phùng Nhược Chiêu và Thẩm Mi Trang cách Niên Thế Lan gần nhất, cho nên vội vàng đỡ nàng.
Có rồi.
Niên Thế Lan vội vàng làm ra dáng vẻ không thoải mái nói: "Huệ Quý Nhân, bản cung đột nhiên có chút choáng váng, có thể mượn tẩm cung của muội nằm một lát, nghỉ ngơi một chút không?"
"Đương nhiên có thể, Thải Nguyệt, mau tới."
Thẩm Mi Trang nhìn Niên Thế Lan sắc mặt trắng bệch, đâu còn có gì để nói, nhanh chóng bảo Thải Nguyệt tới đỡ nàng.