Chương 62: Hạ độc (1)

Mặc dù Thẩm Mi Trang được sủng ái, nhưng vẫn luôn cung kính với Hoàng Hậu, chưa từng có bất kỳ chuyện gì vượt quá, tại sao Hoàng Hậu lại như thế?

"Cũng không nhất định là Hoàng Hậu, nhưng trước mắt bản cung thật sự không nghĩ ra người khác. Hơn nữa đêm qua rõ ràng bản cung đã phong tỏa tin tức, Hoàng Hậu vẫn tới. Bản cung nghĩ, thứ nhất là Hoàng Hậu không nghĩ tới bản cung sẽ đột nhiên ra ngoài, thứ hai không nghĩ tới Hoàng Thượng vốn là lật thẻ bài của Tề Phi, cuối cùng lại đi chỗ Chân muội muội, cho nên sợ xảy ra biến cố, mới không thể không đến."

Niên Thế Lan cũng nghĩ một đêm mới nghĩ ra, dù sao nhiều năm như vậy, Hoàng Hậu vẫn luôn bo bo giữ mình, rất ít khi vội vàng như vậy.

"Còn có một khả năng, Hoàng Hậu không muốn hại muội, chỉ muốn hãm hại bản cung, là bản cung liên lụy muội."

"Sẽ không đâu."

Ánh mắt Thẩm Mi Trang đầy hận ý: "Nàng ta vừa có ý đẩy người bên cạnh muội ra, sau đó đẩy muội xuống nước, không thể chỉ hãm hại nương nương đơn giản như vậy."

Thẩm Mi Trang lộ vẻ căm hận: "Thủ kình của người kia cực lớn, là muốn muội chết."

"Có lẽ, ý nghĩ bên kia là, nếu như có thể giết Mi tỷ tỷ thì tốt nhất, coi như Mi tỷ tỷ vô sự, như vậy Thiên Lý trì cách Phong Khôn Cung chỉ trăm bước, sợ là chúng ta sẽ không bao giờ tới Phong Khôn Cung nữa, dù chỉ ly gián chúng ta cũng tốt."

Hôm qua Chân Hoàn cũng đã suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện, bởi vì nhìn dáng vẻ sốt ruột của Niên Thế Lan không giống là giả, chỉ có một chuyện không rõ, Hoa Phi làm sao biết sẽ xảy ra chuyện gì?

"Thần thiếp cả gan, muốn hỏi nương nương một chút, đêm qua người làm sao đoán được Mi tỷ tỷ sẽ xảy ra chuyện?"

Đương nhiên Niên Thế Lan nghĩ đến việc các nàng sẽ hỏi mình, cho nên đã nghĩ ra đối sách từ lâu.

"Thực không dám giấu giếm, mấy ngày trước bản cung từ trong cung của muội đi ra, phát hiện có người lén lén lút lút nhìn cái gì đó ở ngoài cung của muội, nhưng lại sợ là bản cung nghi ngờ, khiến muội cũng căng thẳng theo, cho nên không nói với muội. Nhưng bản cung đã bảo Chu Ninh Hải phái người luôn ở ngoài cung để ý, sợ là có vấn đề gì đó. Nhưng ngày thường muội không ra ngoài, hơn nữa Hoàng Thượng thường đi, cho nên chỗ của muội cũng không có chuyện gì.”

Niên Thế Lan dừng lại một chút rồi nói: "Ngược lại Chu Ninh Hải nói, bên ngoài Hàm Phúc Cung hình như cũng có người, bản cung cảm thấy có chút kỳ quặc. Cho nên tối hôm qua lúc trời tối, ta sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, muốn giữ Thẩm Mi Trang lại, nhưng muội ấy không chịu. Vừa hay Hân Thường tại cũng muốn đi, bản cung còn nghĩ hai người ở cùng nhau hẳn là sẽ không có việc gì. Nhưng không ngờ Hân Thường tại lại quay lại, nói là muốn may quần áo cho Thư Nguyệt, đo kích thước, lúc ấy ta đã cảm thấy không tốt. Cho nên lập tức đi ra ngoài, không ngờ, vẫn chậm một bước."

Lời Niên Thế Lan nói tuy không phải thật nhưng cũng không phải giả, dù sao đêm qua nàng đã thật sự giữ Thẩm Mi Trang, là Thẩm Mi Trang cảm thấy phiền phức, cho nên không ở lại.

"Cho nên đây cũng là lý do nương nương cảm thấy có người muốn hãm hại người phải không?"

Chân Hoàn lập tức nghe rõ ý tứ bên trong, thì ra vẫn luôn có người theo dõi mình và Thẩm Mi Trang.

"Cũng là ta lúc trẻ tuổi ương ngạnh, bây giờ tuy nói là tính tình thay đổi, nhưng qua lại gần gũi với các muội một chút, khó tránh khỏi có người đa tâm nghĩ rằng các muội thuộc phe phái của bản cung. Nói đến cùng, vẫn là ta có lỗi với Thẩm muội muội."

Lời Niên Thế Lan nói khiến Thẩm Mi Trang và Chân Hoàn đều ấm lòng.

"Nương nương không cần nói như vậy, cho dù không có người, nghĩ đến muội cùng Hoàn Nhi qua lại gần, lại đều được sủng ái, cũng sẽ bị người coi là cái đinh trong mắt."

Thẩm Mi Trang an ủi Niên Thế Lan: "E là trước mắt người đó sẽ không nhận."

"Rốt cuộc cũng là Trung cung Hoàng Hậu, muội cũng không bị thương, Hoàng Thượng sẽ không trách cứ nàng ta vì chút chuyện này."

Niên Thế Lan cũng nhìn thấu, ai cũng nói nàng ở trong cung không sợ, Hoàng Hậu sao lại không phải?

Nàng là Hoàng Hậu của Ô Lạp Na Lạp Thị, Thái hậu, cho nên Hoàng Hậu vĩnh viễn là Hoàng Hậu.

"Đúng vậy, nàng là Hoàng Hậu."

Thẩm Mi Trang cười: "Nhưng hôm nay muội không làm gì được bà ta, không có nghĩa là cả đời này muội cũng không làm gì được bà ta. Tốt xấu gì cũng giữ lại cái mạng này của muội, sống lâu dài lắm."

"Mấy ngày trước muội nghe tỷ tỷ nói, Hoàng Thượng để tỷ học tập quản lý công việc lục cung, sợ là lúc này mới xúc động đến Hoàng Hậu."

Chân Hoàn nói trúng chỗ mấu chốt.

"Cũng trách muội không nghe lời nương nương, không biết căn cơ của mình không ổn, lại còn nghĩ có thể nhúng chàm quyền lực trong cung."

Thẩm Mi Trang tự giễu nói: "Thôi được, muội không học là được. Muội cũng không tin Hoàng Hậu không có chút sai lầm nào, chúng ta cứ đi tới đó xem thôi."