Nhưng cũng không phải tất cả đều không thú vị, bệnh của Qua Nhĩ Giai Văn Uyên ngươi cũng nên tốt rồi chứ?
Bổn cung nên cho ngươi một cơ hội để ngươi tiến cung, kiếp trước ngươi nhục nhã bản cung như vậy, không nghĩ tới cũng không có kết cục tốt hơn Niên Thế Lan chứ?
"Nương nương, thời gian đã gần đến, chúng ta nên đi hợp cung dạ yến rồi."
Lúc Tụng Chi trở về nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm, nghĩ đến Niên Thế Lan trước đó nói với mình, phải đi tới cung Thái hậu trước, cho nên phải đi ra ngoài trước.
"Trang điểm cho bản cung đi, hôm nay, trang điểm cho bản cung hoa lệ một chút."
Năm mới ư, Niên Thế Lan không muốn ủy khuất mình, bản thân nhất định phải là người xinh đẹp nhất hôm nay.
Khi Niên Thế Lan tới cung Thái hậu, Thái hậu đang định chải đầu.
"Thái hậu, thần thiếp trang điểm cho người nhé."
Niên Thế Lan cười cười cầm hộ giáp của mình đi tới sau lưng Thái hậu.
"Sao con lại tới đây?"
Thái hậu không ngờ Niên Thế Lan lúc này vẫn còn tới.
Gần đây mỗi ngày Niên Thế Lan đều đến canh giờ này, Thái hậu còn tưởng rằng hôm nay sẽ có ngoại lệ, không nghĩ tới Niên Thế Lan vẫn tới như thường.
"Thái hậu, lời này của người lại giống như thần thiếp cố ý, có phải người không thích thần thiếp tới không?"
Niên Thế Lan hờn dỗi nói: "Xem ra thần thiếp thật đúng là không được người ta yêu thích."
"Con đó, cái miệng này vẫn luôn là không buông tha người như vậy."
Thái hậu cười nhìn Niên Thế Lan trong gương, tuy bà nói như vậy, nhưng vẻ mặt vẫn còn tốt.
"Ai gia là sợ con quá đặt Ai gia ở vị trí đầu, xem nhẹ hoàng đế."
"Thái hậu chỉ cần không thấy thần thiếp phiền là được. Hiện tại trong cung có rất nhiều muội muội, có thể chiếu cố tốt cho Hoàng thượng. Nhưng thần thiếp thì khác, tính tình của thần thiếp thì đương nhiên người hiểu rõ."
Niên Thế Lan vừa nói vừa chải tóc cho Thái hậu: "Tính tình của thần thiếp, trong cả cung này người không thích thần thiếp nhiều lắm. Thần thiếp cũng đắc tội không ít người. Hiện tại tuổi lớn, tuy tính tình tốt hơn một chút, nhưng rốt cuộc cũng không bằng trước kia. Bây giờ muốn tìm người trò chuyện, cũng không biết nên đi chỗ nào. Các muội muội mới tới tuổi lại nhỏ, nói chuyện với thần thiếp cũng luôn câu nệ, dứt khoát thần thiếp không đi thì hơn."
"Ai gia nghe nói con luôn đi chỗ Hoàn Thường tại ở nơi đó."
Thái hậu nghe Niên Thế Lan nói cũng không tin, cũng không nói không tin.
"Đúng vậy, trong các muội muội mới tiến cung, cũng chỉ có Hoàn muội muội thân thể vẫn luôn không tốt, thần thiếp bình thường không có việc gì thường thích đi xem một chút."
Niên Thế Lan nghe Thái hậu nói cười: "Thái hậu, nếu người còn ghét bỏ thần thiếp, vậy thần thiếp thật sự không còn chỗ nào để đi. Mỗi ngày chỉ có thể ở trong Phong Khôn Cung, ai."
"Đứa bé này, thật là..."
Thái hậu cười nói: "Ai gia đã bao giờ nói ghét bỏ con chưa. Con ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm như vậy, bình thường tuy rằng phô trương một chút, nhưng ai gia biết con là một đứa nhỏ tâm địa thiện lương. Ai gia tự nhiên là thích con tới, mà thôi, ai gia liền thuận miệng hỏi, con nhìn cái miệng này, nhanh mồm nhanh miệng một chút cũng không thay đổi qua. Vậy đã nói rồi, về sau con phải thường đến."
"Vậy thần thiếp sẽ coi lời nói của Thái hậu là thật, tự nhiên là sẽ thường xuyên tới."
Lời Niên Thế Lan nói thật thật giả giả, cho nên Thái hậu cũng không nói tin hay không tin.
Niên Thế Lan muốn giao hảo với Thái hậu, cho dù Hoàng thượng và Thái hậu cố kỵ thế lực của Niên gia, nhưng Niên Thế Lan vẫn hầu hạ bên cạnh Thái hậu, hơn nữa còn che giấu sự sắc bén, bọn họ chung quy sẽ có thêm một tia ràng buộc.
"Được rồi, Thái hậu người nhìn xem, búi tóc này được không?"
Tuy rằng Niên Thế Lan vẫn luôn nói chuyện với Thái hậu, nhưng động tác trong tay không ngừng lại, cho nên nói gần xong, trang điểm cũng đã làm xong.
Thái hậu nhìn một chút, sau đó cười gật đầu: "Tay của con cũng thật khéo, được rồi, thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta cùng đi thôi."
"Nhi tử thỉnh an hoàng ngạch nương."
"Hoàng thượng vạn phúc kim an."
Niên Thế Lan đỡ Thái hậu vừa đi tới ngoài cung yến, vừa hay hoàng thượng cũng tới.
Hoàng thượng thỉnh an thái hậu, Niên Thế Lan thỉnh an hoàng thượng.
"Mau đứng lên đi, trên mặt đất ướt lạnh, cẩn thận đầu gối."
Thái hậu vội vàng bảo Hoàng thượng đứng lên, Hoàng thượng tự nhiên cũng sẽ làm cho cuộc đời trở nên nổi bật.
"Hoa phi, sao lại cùng đi với Thái hậu?"
"Thần thiếp không có việc gì, đi chỗ Thái hậu ngồi một chút, vừa vặn cùng đi tới."
Niên Thế Lan cười nhạt.
Hoàng thượng lại nhìn nàng từ trên xuống dưới.
Gần đây Niên Thế Lan ăn mặc tương đối thanh lịch, hôm nay lại ăn mặc hết sức xinh đẹp, ngược lại khiến Hoàng Thượng lập tức nhớ tới dáng vẻ Niên Thế Lan lúc mới vào phủ.
"Nàng đã lâu không mặc diễm lệ như vậy."
Niên Thế Lan cười cúi đầu nhìn thoáng qua y phục của mình nói: "Thần thiếp rốt cuộc cũng không trẻ tuổi, cũng nên mặc ổn trọng một chút. Nhưng mà hôm nay là tết, thần thiếp cũng muốn mặc tươi đẹp một chút, thoạt nhìn tâm tình tốt."