Mẹ Quý thần thấy cô cúi đầu không trả lời, lòng hơi khó chịu
Đột nhiên bà ta duỗi tay ra và kéo tay Mộ Tư Nguyệt, giọng bà ta đột nhiên trở nên lạnh lùng và nghiêm trang. "Mộ Tư Nguyệt, tôi không quan tâm cô và Quý Thần đã hứa hẹn với nhau những gì, tất cả đều là lời nói vô dụng, nó đã.."
Lời nói của bà ta đột ngột dừng lại, và ánh mắt bà ta dán chặt vào những nụ hôn mờ nhạt nấp sau mái tóc dài của Mộ Tư Nguyệt. "Cái gì đây!" Bà ta hét lên.
Mộ Tư Nguyệt bị ánh mắt sắc bén của mẹ Quý Thần nhìn chằm chằm, cả người cô chột dạ cứng ngắc "Mộ Tư Nguyệt, cô là đồ tiểu tiện nhân!"
Chát! Bàn tay của mẹ Quý Thần hung hăng giáng thật mạnh lên khuôn mặt của cô
"Con trai tôi yêu cô nhiều như vậy. Mộ Tư Nguyệt cô nghĩ như thế nào mà cùng người đàn ông khác lêu lổng.."
Mộ Tư Nguyệt thấy một cảm giác đau rát trên mặt, trong mắt đều là ủy khuất và bất bình. Cô cũng không muốn loại sự tình này xảy ra. Đến cùng là ai. Ai đã hại cô đến giường của người đàn ông lạ đó!
Mẹ Quý Thần tức giận đến nỗi ngực bà ta nhấp nhô, móng tay nhọn của bà cào lên khuôn mặt thanh tú của Tư Nguyệt để lại những vết máu chảy trên khuôn mặt của cô
"Mộ Tư Nguyệt, cô đã có quan hệ tình dục với người đàn ông khác, nên cô không đủ tư cách làm bạn gái của Quý Thần, từ bây giờ nó cùng với cô không quan hệ. Đừng bám lấy nó nữa, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô!"
Mộ Tư Nguyệt bị đẩy ra, cả người ngã xuống đường bê tông xù xì, chiếc xe đột nhiên tăng tốc rời đi để lại toàn bụi bặm mịt mù. Cô không hề có cơ hội giải thích.
Nước mắt cô lưng tròng, Mộ Tư Nguyệt nhìn vào bóng của chiếc xe ở xa, trái tim cô co giật mạnh mẽ, giọng nói trách mắng của mẹ Quý Thận lại văng vẳng lên bên tai.
Cô có quan hệ tình dục với người đàn ông khác, cô không đủ tư cách để trở thành bạn gái của Quý Thần..
Không đủ tư cách..
Mộ Tư Nguyệt không kìm được nước mắt. Hôm qua, cô trở về nước trong niềm vui, cô đã nghĩ về tương lai tươi đẹp của cô cùng Quý Thần, nhưng sau một đêm mọi thứ hết thảy đều thay đổi, tại sao..
"Thưa bà, đã chụp được ảnh." Chiếc Bentley màu trắng đang tăng tốc trên đường cao tốc, người tài xế đưa điện thoại di động cho người phụ nữ ngồi ở ghế sau.
Người phụ nữ nhìn vào những bức ảnh trên điện thoại di động của mình và cười khúc khích: "Lần này, chắc chắn Quý Thần sẽ hoàn toàn chết tâm với Mộ Tư Nguyệt."
Mộ Tư Nguyệt thu lại tâm trạng đau khổ, điều chỉnh ngoại hình và đi bộ đến một biệt thự độc lập ở quận Kinh Dịch. Cô hít một hơi thật sâu. Đây là nhà của Mộ gia, nhưng không bao giờ là nhà của cô.
"Không phải nói sẽ trở lại vào tối qua sao? Sao? Sau khi chơi bốn năm bên ngoài, đã không muốn quay lại rồi à." Một phụ nữ trung niên ăn mặc đẹp đẽ mở cổng. Nhìn thấy Mộ Tư Nguyệt ở cổng, ngữ khí không mấy phần hài lòng
"Dì." Mộ Tư Nguyệt cũng không phản bác, chỉ là thấp giọng hướng đối phương hô một tiếng. Một phụ nữ trung niên mất một tay ở trong nhà nghe thấy giọng nói của Tư Nguyệt vội vã chạy ra. Tần Tương nhìn thấy Mộ Tư Nguyệt ở cửa liền mỉm cười trìu mến, "Tư Nguyệt, con đã trở lại."
Mộ Tư Nguyệt nhìn thấy sự quan tâm của Tần Tương. Cô sải bước tới và ôm chầm lấy đối phương. "Dì Tương, đã lâu không gặp."
"Tư Nguyệt, con ở Mỹ được bốn năm, càng lớn càng xinh đẹp." Tần Tương cũng có chút phấn khích. Đã không gặp cô bốn năm. Bố mẹ Mộ Tư Nguyệt mất sớm, cô chính là một tay bà nuôi nấng.
"Đừng đứng ở đây cản đường, Tần Tương, Tiểu Tuyết của chúng ta tháng sau sẽ đính hôn, vẫn còn rất nhiều việc phải làm." Hướng Văn nhìn họ không vui hướng Tần Tương phân phó một câu
Ngay khi Mộ Tư Nguyệt nghe tin Hướng Văn nhắc đến cái tên Tiểu Tuyết, cô cắn môi và hỏi: "Dì, em họ? Bây giờ cô ấy đang ở đâu?" Cô nói câu đó gần như nghiến răng.
Mộ Hướng Tuyết đã đến đón cô đêm qua, sau khi uống nước khoáng của cô ấy, cô liền bất tỉnh nhân sự. Mộ Hướng Tuyết đã giở trò gì với chai nước tối qua?
"Thái độ của cô là gì đây, không biết lớn nhỏ.." Hướng Văn khịt mũi khinh bỉ, và tự hào, "Tiểu Tuyết của chúng tôi đã đến Paris để chụp ảnh cưới."
Mộ Hướng Tuyết đã đến Paris?
Vậy không phải cô ta, là ai..
Mộ Tư Nguyệt đáy lòng bối rối và tức giận, rốt cuộc ai là người đã an bài mọi việc đêm qua![/BOOK]